Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 142: Bỗng nhiên bắt đầu dự tiệc

Cập nhật lúc: 2025-02-28 07:40:32
Lượt xem: 54

Ba người kia trơ mắt nhìn một hồi lâu, vẫn cảm thấy mình không thể nào hiểu nổi chuyện này.

“Diệp Tử Tỉ ngươi có thể nghĩ thật kỹ, đây là một con Thao Thiết, thượng cổ hung thú, Thao Thiết lớn đó! Nó hung hãn như vậy, ngươi đem nó mang theo người mà trong lòng không thấy hoảng hốt ư?”

“Tiểu La, Chiêu Tài của ta có hung dữ không? Ta mỗi ngày đều đem nó theo bên người, buổi tối còn thả nó ra tắm ánh trăng, ngươi cảm thấy ta sợ không? Hơn nữa, đây là ngươi đang nghi ngờ khả năng phong ấn của ta phải không?”

Tiểu La khuyên bảo thất bại, đến lượt Mục Tiêu Nhiên lên sân khấu.

“Tiểu sư muội, tuy là con Thao Thiết này đã bị phong ấn, nhưng muội cũng biết lúc trước Yến gia thu lưu nó đã bị toàn diệt cả nhà, muội hẳn là không muốn Thanh Huyền Tông của chúng ta có việc gì đấy chứ?”

“Ngũ sư huynh, muội đã nghĩ kỹ về vấn đề này rồi. Nuôi dưỡng quỷ vốn là đại hung, hiện tại nuôi dưỡng thêm một con hung thú, bọn chúng bù trừ lẫn nhau, sẽ bảo vệ cho Thanh Huyền Tông của chúng ta muôn đời trường tồn!”

….

Mục Tiêu Nhiên khuyên bảo thất bại, hắn đẩy đẩy Lục Bạch Vi làm nàng xuất đầu lộ diện.

“Tiểu sư muội…”

“Sư tỉ, tỉ có muốn ôm nó một chút không? Vô cùng đáng yêu, lông trên đầu nó mềm mại thế này, cái đuôi lại trơn nhẵn, xách lên chơi vô cùng thích.”

“Hả? Có thật không? Vậy ta cũng thử xem một chút.”

Lục Bạch Vi tiếp nhận Thái Tử, Thái Tử ngửi được mùi thịt nướng trên người nàng, miễn cưỡng chấp nhận để nàng ôm.

“Đúng là đáng yêu quá đi!”

“Muội chỉ lo sau này nuôi không nổi nó, nó ăn nhiều quá!”

“Việc nhỏ, không có tiền muội có thể đến tìm tỉ, chúng ta cùng nuôi.”

Tổ hai người La Mục thấy Lục Bạch Vi chưa kịp giãy giụa đã về phe Diệp Linh Lang:...

Tuy rằng không còn bị dọa đến mức phải chạy trốn khắp nơi, nhưng cuối cùng vẫn bị ép phải nướng hết cả t.h.i t.h.ể yêu thú dự trữ, chẳng qua lần này không phải là Thái Tử, mà là mẹ của Thái Tử.

“Làm nhanh lên, Tiểu La ngươi không ăn cơm hay sao? Động tác vì sao chậm chạp như thế!”

Diệp Linh Lang vừa thúc giục một tiếng, La Diên Trung lau mồ hôi trên trán, vội vàng mổ thịt nhanh hơn.

Lúc này, bọn họ đã dọn dẹp xong toàn bộ linh đường, dọn dẹp từng cái bài vị.

Trước khi ăn tiệc, bọn họ còn cầm một chút thức ăn ra tế bái các vị Yến phủ, tỏ vẻ xin lỗi vì họ đã quấy rầy.

Sau khi xong xuôi mọi việc, bọn họ bốn người một thú một quỷ bắt đầu ăn.

Trong đó Diệp Linh Lang ngồi cùng bàn với hai đứa con ngoan, ba người còn lại ngồi cùng bàn.

Béo Đầu cũng muốn ăn, nhưng Diệp Linh Lang sợ quả tử ăn thịt sẽ không tốt, nên không cho nó ăn, chỉ bồi thường cho nó một lọ điềm tương dịch.

Trước khi bắt đầu ăn, Lục Bạch Vi còn đứng lên một mình, cầm lấy bầu rượu kính mọi người.

“Cảm ơn mọi người dẫn ta đi đoạn đường này, ta đã thành công g.i.ế.c c.h.ế.t Hạ Tại Đình, kẻ thù uy h.i.ế.p gia đình ta nhiều năm. Chầu này, coi như là chúc mừng hắn đã c.h.ế.t rất hay đi!”

“Nói rất đúng! Ly này để ta!”

La Diên Trung vừa kêu lên, không khí đã nóng lên, làm cho Lục Bạch Vi nhịn không được mà uống một ngụm rượu.

“Ta cũng có chuyện muốn nói! Tuy rằng La Diên Trung ta đời này không phải là người tốt, nhưng ở trước mặt các ngươi, mỗi khi gặp chuyện đều là người tốt! Chuyến đi này thật sự rất khó mà có được, ta sẽ ghi nhớ suốt đời!”

Sau khi La Diên Trung nói xong, một cục đá ném trúng trán của hắn, một bàn tay đánh lên mặt hắn, Mục Tiêu Nhiên ôn văn nho nhã cũng không nhịn được mà thụi cho hắn một đ.ấ.m lên ngực.

La Diên Trung vốn tưởng rằng tiếp theo sẽ là kịch bản nâng chén cùng với chúc mừng: …

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-142-bong-nhien-bat-dau-du-tiec.html.]

Uống rượu quả nhiên hỏng việc, không cẩn thận một chút đã đập lên đầu mình, hắn tự lẩm nhẩm trong lòng.

Hắn mau chóng họa thủy đông di (1), nếu không nói nữa lại càng sai, nói sai lại bị đánh.

“Mục huynh, huynh không phát biểu một chút cảm nghĩ của mình?”

Không hiểu vì sao Mục Tiêu Nhiên đến lúc này rồi còn có chút ngốc.

Còn nhớ rõ không lâu trước đây còn đang chạy trốn, nháy mắt bọn họ đã cùng Thái Tử chia sẻ đồ ăn.

Hơn nữa, bữa tiệc như thế này còn phải phát biểu cảm nghĩ, thấy thế nào cũng không phải chuyện bình thường, hắn cũng phải tham dự à?

Hắn im lặng hai giây rồi thở dài một hơi.

“Một chuyến đi này, ta đã được thấy thế giới này xuất sắc đến mức nào, chính mình yếu đuối tới mức nào, cho nên ta quyết định sau khi trở về, nhất định noi theo nhóm sư huynh sư đệ bế quan khổ tu, quyết không chậm trễ.”

“Nói đúng lắm!” La Diên Trung vỗ tay, vui vẻ cười nói: “Lần này ta cũng học được đạo lý không cố gắng sẽ bị đánh, ta trở về cũng cố gắng tu luyện, chờ đến sau này gặp lại, ta nhất định sẽ khiến cho mọi người ngạc nhiên!”

Nhìn La Diên Trung này đang ngốc nghếch hâm nóng không khí, tâm trạng của Mục Tiêu Nhiên hơi phức tạp một chút.

Thôi, hắn căn bản là nghe mà không hiểu.

Ba người đều nói xong, hiện tại chỉ còn Diệp Linh Lang ở bàn bên cạnh.

“Tiểu sư muội, muội không nói chút gì sao?”

Diệp Linh Lang uống lên chút rượu, chống cằm hỏi bọn họ.

“Các ngươi muốn nghe cái gì?”

“Muốn nghe muội rốt cuộc là làm thế nào để có thể xử lý Thao Thiết này, tuy rằng chứng kiến toàn bộ quá trình, nhưng vẫn cảm thấy rất quá đáng, chỉ cần thêm một giây nữa nó cũng có thể ăn toàn bộ chúng ta.”

“A, vậy các ngươi chờ một chút, trước tiên ta phải cho bọn nhỏ xem phim đã, đỡ để chúng nó nghe lén người lớn nói chuyện.”

Vì thế, Diệp Linh Lang lôi phim hoạt hình ra, lần này ngay cả Béo Đầu và Trường Nhĩ cũng tham dự, xem say sưa.

Một đám trẻ con ngốc nghếch, một nội dung xem nhiều lần như vậy mà vẫn thích xem, đúng là không hiểu việc đời.

Chờ sau khi trở về nàng viết thêm vài cái kịch bản, làm cho thế giới tinh thần của bọn nhỏ trở nên phong phú thêm, rốt cuộc giáo dục phải uốn nắn từ nhỏ.

An bài xong bọn nhỏ, nàng cầm chén rượu đến ngồi cùng bàn với mọi người.

“Ngay từ đầu khi biết nó là một con Thao Thiết, muội đã luôn suy nghĩ, vì cái gì Yến gia sẽ lấy Thao Thiết để trấn trạch như vậy. Cuối cùng chỉ đưa ra kết luận là bọn họ căn bản không biết trấn trạch trong nhà mình là Thao Thiết.”

“Thao Thiết là thượng cổ hung thú, theo lý thuyết là không thể tồn tại trên thế giới này, nó vì sao sẽ bị nhốt trong một viên thần thạch bảy màu, đưa tới Tu Tiên giới này? Trên những  bức vẽ trên tường có nói nó từ trên trời rơi xuống.”

“Sau đó muội lại nhớ tới một cuốn sách muội đã xem một thứ gọi là khe hở thời không, có rất nhiều thế giới thiên nhiên tồn tại, do rất nhiều đại năng siêu cường đại mở ra. Muội nghĩ Thao Thiết này chắc là được đưa đến đời sau tị nạn khi tộc Thao Thiết gặp nguy từ rất lâu trước kia.”

“Nếu là nó tới đây tị nạn, khẳng định là cần phải đảm bảo trong quá trình vận chuyển phải đóng gói cẩn thận chắc chắn, sau khi chuyển đến thì lại phải dễ dàng hủy đi phong ấn. Cho nên sau khi viên thần thạch bảy màu hộ tống Thái Tử đên nơi sẽ vỡ vụn, làm cho Thái Tử ở bên trong chui ra.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories

“Nhưng người Yến gia lại không biết, bọn họ chỉ biết một khối thần thạch bảy màu lớn như vậy từ trên trời rơi xuống nhà bọn họ, kết quả vừa muốn quỳ lạy đã phát hiện viên thần thạch này nứt ra, như thế làm sao được! Cho nên họ vội lấy lá bùa để dán vào, sau khi dán lên phát hiện nó vẫn muốn nứt nữa, vì thế nên làm một cái trận pháp phong ấn nó vào.”

Nghe xong những lời này, những người khác trừng lớn hai mắt, giải thích như vậy thật đúng là hợp tình hợp lý!

“Cuối cùng thì sao, nghĩ được Thái Tử không thể ra được, Yến gia mơ màng hồ đồ bảo vệ cả nhà, cho đến khi diệt môn từ mười mấy năm trước.”

___________________

(1) Họa thủy đông di: 祸水东移: Họa thủy đông di: “Họa”: tai họa. “Thủy”: nước. “Đông di”: dịch chuyển về phía đông. Đây là một thành ngữ trong tiếng Trung, nghĩa tương tự “gắp lửa bỏ tay người” ở ta.

Cũng có một giải thích thế này nữa: Đây không phải là điển cố, mà xuất phát từ một sự kiện ở chiến tranh thế giới thứ hai, Anh-Pháp từ chối liên minh với Liên Xô mà ký với Đức một hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, đồng thời bỏ mặc đồng minh Tiệp Khắc cho Đức xâm lược. Điều này cho thấy các nước Phương Tây không đồng lòng trong việc tiêu diệt Hitler, mà muốn hướng cỗ máy chiến tranh Đức về Liên Xô (Liên Xô ở hướng Đông của Đức)

Kết luận là: nếu nói “gắp lửa bỏ tay người” thì hơi quá, nhưng mà La Diên Trung đang muốn tránh tai họa bằng cách “chuyển” nó sang tay của Mục Tiêu Nhiên.

Loading...