Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 141: Đây là con trai mới của ta
Cập nhật lúc: 2025-02-28 07:40:29
Lượt xem: 47
Đoàn người Hách Liên Phóng và Hạ Tại Đình kia ngoài Hách Liên Phóng dùng bảo mệnh phù chạy thoát được, toàn quân bị diệt.
Đến lúc này, nhiệm vụ tới Già Vân Thành để hành hung Hạ Tại Đình đã xong.
Lúc này, tiểu Thao Thiết đã ăn rất nhiều mà vẫn chưa no quay đầu nhìn về phía mấy người Diệp Linh Lang.
Nhân viên phục vụ của nhà ăn Tiểu La cẩn thận tung tăng đưa thịt nướng tới trước mặt Thái Tử điện hạ.
“Ngài dùng từ từ!”
Thao Thiết cảm thấy tâm tình mỹ mãn mở miệng ra ăn luôn chỗ thịt đó.
Ăn được một nửa, nó cảm thấy thiếu thốn gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Linh Lang.
“Diệp Linh Lang, Thái Tử điện hạ muốn xem phim.”
Diệp Linh Lang lập tức hiểu ra, nàng lấy phim giáo dục tình yêu thương một lần nữa, chiếu lên cho Thái Tử điện hạ.
“Tiểu sư muội, muội đã chuẩn bị xongchưa?”
“Hạ Tại Đình đã dùng tính mạng của hắn để kéo dài thời gian cho muội, làm sao muội có thể không biết xấu hổ mà cô phụ mạng chó của hắn? Ta đã làm tốt rồi.”
Lúc này, Thao Thiết bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía đám người Diệp Linh Lang, ánh mắt cảnh cáo.
“Đừng tưởng ta không biết các ngươi muốn giở trò, các ngươi nếu còn dám trốn nữa, ta sẽ ăn hết các ngươi luôn! Các ngươi chạy trốn tới đâu cũng vô dụng, nô bộc của ta kể từ khi nhận được sự ban ân của ta, đã bị ta đánh dấu rồi!”
…
Nghe được lời này, La Diên Trung bỗng nhiên lĩnh ngộ.
“Diệp Tử Tỉ, ngươi vừa mới nói hiên ngang lẫm liệt, cái gì mà thiên hạ cái gì mà thương sinh, thật ra là bởi vì ngươi sớm biết rằng bản thân không chạy thoát nổi mới khoác lác như thế, phải không?”
“Tiểu La, ngươi thay đổi!”
???
“Hình như chỉ số thông minh của ngươi có tăng một chút.”
!!!
“Trong thời gian ngắn như thế nó chạy ra tự địa cung, không thèm để ý đến quỷ khu mênh m.ô.n.g vô bờ kia, thẳng đến nơi có ta đang ở, không hề rẽ đi đâu, ngươi cảm thấy còn có thể là vì cái gì?”
…
Thật là phí công lúc nãy hắn còn tràn trề xúc cảm, hóa ra vai hề vẫn luôn là hắn.
“Việc nhỏ, đi theo Diệp Tử Tỉ, chuyện gì cũng không cần hoảng hốt.”
Khi lời này của Diệp Linh Lang nói ra, ba người khác nhìn nàng vài cái, muốn nói lại thôi.
Lời này giống như rất đúng, nhưng lại căn bản không đúng.
Nhưng bản thân nàng đã nói thế rồi, vậy thì đúng là không có gì phải hoảng hốt cả.
Chỉ thấy nàng thừa dịp Thao Thiết đang ăn vui vẻ, đi tới trước mặt Thao Thiết.
“Thái Tử điện hạ tôn quý nhất, ngài xem trong phim này, những người nhỏ kia mang theo vòng cổ có phải là rất vui vẻ, rất đẹp hay không?”
Thái Tử điện hạ kiêu ngạo do dự một giây, gật gật cái đầu tôn quý của nó.
“Vì để Thái Tử điện hạ được vui vẻ, ta đã chuẩn bị một cái vòng vô cùng xinh đẹp, có rất nhiều màu sắc, ánh sáng lấp lánh, có như vậy mới xứng với khí chất tôn quý vương giả của ngài.”
Nói xong, Diệp Linh Lang lấy ra một cái hộp lóe sáng, hộp vừa mở ra, bên trong có một cái vòng cổ vô cùng xinh đẹp, trên vòng cổ có rất nhiều đá quý, trên đá quý còn tản ra ánh sáng bảy màu.
Thứ này Béo Đầu nhìn thấy thì vô cùng quen mắt, nó đỏ mắt vô cùng.
Chỉ thấy Diệp Linh Lang với vẻ mặt ân cần lấy vòng cổ từ trong hộp ra, đeo lên cổ Thao Thiết.
Nhưng lại vướng ở trên đầu nó.
Không cần lo, không đeo lên cổ, đeo lên đầu cũng được.
Vì thế, Diệp Linh Lang thuận tay đặt lên đầu nó, giống như là ở trên đỉnh đầu của nó đeo một vòng kim cương, lấp lánh ánh sáng.
“Đẹp không?”
Thái Tử điện hạ gật gật đầu.
“Vậy thì từ bây giờ nó thuộc về ngươi rồi, nhưng mà, có chuyện ta muốn nói với ngươi.”
Thái Tử điện hạ nghiêng nghiêng đầu.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Ngươi vẫn là Thái Tử tôn quý, nhưng từ giờ trở đi, ta đã đăng cơ làm Vua, ngươi hay gọi ta một tiếng Cha đi!”
???
Lời này không chỉ có Thái Tử điện hạ nghe không hiểu, ngay cả ba người khác trong đầu cũng đầy dấu chấm hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-141-day-la-con-trai-moi-cua-ta.html.]
Diệp Linh Lang nhìn nó bất động, nàng hơi hơi mỉm cười, cầm thịt nướng trước mặt Thái Tử xé một miếng, kêu ngạo bỏ vào mồm mình.
Thái Tử điện hạ ngay lập tức giận dữ vô cùng, nó nhảy lên chuẩn bị há mồm cắn Diệp Linh Lang.
“Phàm nhân ngu xuẩn, ngươi muốn c.h.ế.t hay sao?”
Tiếng Béo Đầu mang theo tình cảm phong phú tuy là hơi chậm, nhưng vĩnh viễn không bỏ quên.
Diệp Linh Lang cười ăn luôn thịt nướng, còn thuận tay xé một miếng đưa cho người phía sau, để bọn họ cùng ăn.
Chỉ thấy mọi người phía sau sợ tới mức đã lui về góc tường ở phía sau, người đã dán đủ ba tấm gia tốc phù, chuẩn bị chạy khắp nơi.
“Ngũ sư tỉ, tỉ đã làm nhiều thịt nướng như vậy rồi, không muốn ăn một miếng hay sao?”
Vèo một cái, Lục Bạch Vi đã dán gia tốc phù đuổi tới bằng tốc độ ánh sáng, há mồm ra ăn một miếng.
“Ăn ngon.”
Nói xong, Thao Thiết nhảy lên, mắt thấy nó há mồm chuẩn bị nuốt các nàng vào, Diệp Linh Lang giơ tay gõ lên đầu nó một cái.
“Bịch” một tiếng, Thái Tử điện hạ hung hăng bị một quyền đánh ngã xuống đất, đầu óc hơi ngất ngây một chút.
“Phàm nhân ngu xuẩn, ngươi đã làm gì ta rồi?”
“Gọi cha.”
“Nằm mơ!”
Diệp Linh Lang giơ tay, ngón tay nhẹ nhàng bán ra, b.ắ.n vào m.ô.n.g nhỏ của Thao Thiết, khiến cho nó bị b.ắ.n xuống mặt đất quay một vòng.
Chỉ thấy Thao Thiết kia tức giận bò dậy rống lên một tiếng lớn với nàng, lên án nàng đê tiện vô sỉ, lên án nàng phong ấn lực lượng của chính mình!
“Gọi cha đi!”
“Nằm mơ!”
Diệp Linh Lang kiêu ngạo xách cái đuôi của Thao Thiết lên, xoay nó hai vòng, tùy ý ném nó tới bên cạnh cục đá.
Chỉ thấy nó trở mình rơi xuống mặt đất, sau đó ấm ức rơi nước mắt.
Cả đời này đều chưa chịu ngược đãi loại này bao giờ.
“Gọi cha đi!”
“Nằm mơ!”
???
Diệp Linh Lang nhìn Thao Thiết đang vô cùng đáng thương ấm ức, lại quay đầu nhìn Béo Đầu trên vai.
“Ngươi có phải là phiên dịch sai hay không?”
“Cho dù ta phiên dịch đúng hay sai, cả đời này không thể gọi ngươi là cha được!”
…
Cmn, Béo Đầu c.h.ế.t tiệt.
Diệp Linh Lang dứt khoát đánh một cái vào m.ô.n.g Béo Đầu, ném nó về trong nhẫn, làm một phiên dịch viên cũng làm không được, làm một phiên dịch viên không có đạo đức với nghề, cần phải đuổi đi!
Giải quyết xong Béo Đầu, Diệp Linh Lang lại một lần nữa đến bên cạnh Thao Thiết.
Nói thế nào thì cũng chỉ là một con thú nhỏ, lúc này bị bắt nạt đến mức khóc thế kia, thật đáng thương.
“Này, chỉ cần ngươi từ nay về sau ngoan ngoãn một chút, chấp nhận địa vị của chính mình, như thế ngươi vẫn làm Thái Tử, ta sẽ trở thành cha mới của ngươi, ngươi có nhận hay không?”
Thái tử lắc đầu nguầy nguậy.
“Hiện tại ngươi có thể đổi sang cha khác, nhưng mà còn lâu mới có kỹ thuật nướng tốt như vậy.”
Thái Tử tức khắc ngẩn người.
“Hơn nữa, phim mà ngươi thích xem khắp thiên hạ này chỉ có nhị sư tỉ của ta biết làm, nếu ngươi không nhận ta là cha, về sau phim cũng đừng mong được xem!”
Thái Tử mở to hai mắt.
“Hỏi ngươi lần cuối cùng, có nhận cha mới của ngươi hay không?”
Thái Tử do dự một lát, trong ánh mắt khiếp sợ của ba người, rốt cuộc chầm chậm gật đầu.
“Rất ngoan.”
Diệp Linh Lang ôm Thái Tử lên, ôn nhu sờ sờ đầu dưa của nó, sau đó xoay người trịnh trọng giới thiệu với những người khác.
“Đây là con trai mới của ta, tên là Thái Tử, nó rất ngoan, hy vọng cả nhà sau này sẽ chăm sóc nó nhiều hơn.”
Ba người đã chứng kiến nó ăn mười mấy người sống, hơn trăm thanh linh kiếm, đuổi theo bọn họ chạy khắp nơi, còn buộc bọn họ phải làm đầu bếp nướng BBQ: !!!