Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 136: Không chỉ ăn nhiều, còn kén ăn

Cập nhật lúc: 2025-02-27 18:54:14
Lượt xem: 55

Khi nghe được tiểu thú là Thao Thiết, Diệp Linh Lang ong ong cái đầu.

Không phải chứ? Nàng không xui xẻo như vậy đâu?

Thao Thiết là một trong tứ đại hung thú, hơn nữa nó là một loại ăn vô cùng vô cùng vô cùng nhiều, nó giống như một cái động không đáy, dù ăn đến bao nhiêu cũng không thể no, cho nó một thế giới nó cũng ăn được cả thế giới.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories

“Béo Đầu, ta nghĩ ngươi đang nói linh tinh lừa gạt ta.”

Béo Đầu trong n.g.ự.c Diệp Linh Lang hùng hổ cãi:

“Làm một quả tử đã trà trộn ở rừng rậm có rất nhiều loại hoa cỏ cây cối tiểu động vật đã sinh linh trí, tất cả những loại động thực vật đều có những thanh âm riêng biểu đạt suy nghĩ của mình! Con Thao Thiết kia chỉ hơi nhếch m.ô.n.g lên một cái, ta đã biết nó muốn ăn cơm rồi!”

Diệp Linh Lang không muốn chấp nhận sự thật này, nhưng chỉ cần nhìn thấy nó há mồm đã nuốt hết kiếm của La Diên Trung, tám chín phần mười nó thật sự là Thao Thiết.

Rốt cuộc cái đầu nhỏ như vậy, vừa há mồm ra miệng có thể lớn như thế, các loại thú bình thường đúng là không làm được.

Nhưng nàng nghĩ càng không hiểu nổi, Yến gia vì sao lại ẩn giấu một con Thao Thiết? Đó chính là thượng cổ hung thú đó, hung thú là một vật đại hung, không phải thần thú, không biết chừng sẽ c.h.ế.t cả nhà.

Nghĩ đến đây, Diệp Linh Lang trầm mặc.

Còn không phải là đã c.h.ế.t cả nhà sao? Tuy rằng không phải là bị Thao Thiết ăn.

Lúc này, nghe được tin tức người hầu muốn chuẩn bị đồ ăn cho nó, tiểu Thao Thiết đại phát từ bi ngừng lại, ngửa đầu vô cùng ngạo mạn đi đến trước mặt Diệp Linh Lang, chờ nàng hầu hạ.

Diệp Linh Lang ngẩng đầu nhìn thấy ba người ở phía sau chạy như điên, vất vả dừng lại thở một hơi.

Không khí đã đến mức này, nàng ngoài việc phải cho nó ăn một chút kéo dài thời gian thì còn có thể làm sao nữa?

Vì thế, nàng móc ra từ nhẫn mấy t.h.i t.h.ể yêu sài vứt đầy đất.

Đây là một đám yêu sài nàng g.i.ế.c được lúc vừa tới Già Vân Thành, vốn còn nghĩ đợi lúc ra ngoài bán lấy ít tiền, không thể tưởng được, không thể tưởng tượng được, t.h.i t.h.ể đã thu vào rồi mà chớp mắt lại phải lôi ra.

Ai ngờ, khi nàng lôi t.h.i t.h.ể yêu sài ra, tiểu Thao Thiết vẻ mặt không vui nhìn chằm chằm nàng, vô cùng giận dữ.

Nó kêu nhỏ hai tiếng, giống như là đang trách mắng Diệp Linh Lang.

Lúc này, Béo Đầu đã nói ở bên tai Diệp Linh Lang: “Nó đang nghi ngờ ngươi là người hầu không trung thành.”

Nghi ngờ cái gì nữa, căn bản làm gì có trung thành ở đây.

“Nó cảm thấy ngươi dùng mấy đồ vật sứt sẹo này để chống đối nó, nó rất không vừa lòng. Nó tuy là ăn rất nhiều, nhưng không phải cái gì nó cũng ăn, nó là một con Thao Thiết tôn quý.”

“Tôn quý đến mức nào?”

“Tiểu Thái Tử của tộc Thao Thiết.”

Ngực Diệp Linh Lang co rút đau đớn một trận.

Vận khí này đúng là vô cùng tuyệt, gặp được Thao Thiết thì thôi đi, cái đồ vật này không chỉ ăn nhiều, còn kén ăn nữa!

Không được, nàng quyết không để con Thao Thiết này ăn vạ mình được, nàng cần nghĩ cách trốn đi.

Theo như nàng nhận thấy, hung ác chỉ là việc nhỏ, nhưng tốn tiền là một chuyện lớn, vô cùng lớn!

Nàng còn đang nói nhỏ với Béo Đầu, Thao Thiết đã không muốn chờ đợi nữa, móng vuốt của nó hung hăng động một cái, sàn nhà địa cung đã rạn nứt, hung hăng vô cùng.

Thấy nó lại lập tức muốn quay đầu trở về ăn ba người sống kia, Diệp Linh Lang mau chóng tiến lên một bước.

“Thái Tử điện hạ tôn quý, người chờ đợi một chút, yêu sài t.h.i t.h.ể cần phải xử lý mới có thể ăn ngon. Hãy tin tưởng ta, nguyên liệu nấu ăn từ thiên nhiên chỉ cần trải qua gia công đơn giản nhất là có thể nấu nướng ra đồ ăn ngon nhất.”

Tiểu Thao Thiết vẻ mặt hoài nghi nhìn nàng chằm chằm, nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn đành phải nhẫn nại chờ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-136-khong-chi-an-nhieu-con-ken-an.html.]

Chỉ nhìn thấy tư thế này, Diệp Linh Lang đã biết tiểu Thao Thiết đúng là Thái Tử thật, nó thật sự hiểu được nhân tính chứ không phải đơn giản là hung thú không khống chế được thú tính, không phải là loại hung thú dã man.

Vì thế khi nàng dùng nguyên liệu nấu ăn để nấu nướng càng cẩn thận hơn, không dám lừa gạt.

“Tiểu La Tử lại đây phụ một chút, m.ổ b.ụ.n.g yêu sài này đi, ngũ sư huynh lại đây giúp một chút, rửa sạch sẽ.”

“Vậy còn ta thì sao? Ta thì sao?” Lục Bạch Vi gấp gáp muốn biết nhiệm vụ của mình là gì.

“Sư tỉ dựng một cái giá lên để nướng mấy cái t.h.i t.h.ể yêu sài đã được làm sạch.”

“Được!”

Vì thế, tiểu đội nhỏ yếu bốn người mấy ngày hôm trước còn ở Già Vân Thành đại sát tứ phương, ở gác mái gom tiền như điên, ở quỷ vực điên cuồng chạy trốn, bây giờ bắt đầu đồng tâm hiệp lực nấu nướng.

La Diên Trung nhịn không được mà ngửa mặt lên trời thở dài, một đường đi này, hắn vĩnh viễn không lường trước được tiếp theo mình sẽ làm gì.

Còn không phải sao, nháy mắt đã thành lò sát sinh thời vụ Tiểu La.

Diệp Linh Lang tìm kiếm ở nhẫn, trước khi xuyên sách, nàng ngoài học tập và nghiên cứu khoa học, tình yêu duy nhất chính là ăn uống.

Bởi vì lúc ở kiếp trước nàng từ khi còn nhỏ đã có thiên phú kinh người cùng với năng lực học tập mạnh mẽ, cho nên từ nhỏ ngoài học ra chỉ có học, trên cơ bản không có bạn bè gì, cũng không hay giao lưu với người khác.

Vì thế nàng không biết loài người ra sao, nhưng lại rất biết các loại đồ ăn ngon ăn như thế nào.

Cho nên, sau khi vào Tu Tiên Giới, tuy nàng không cần ăn cái gì để no bụng, nhưng nhẫn của nàng vẫn có chuẩn bị gia vị, để phòng ngừa ngày nào đó muốn ăn đồ nướng BBQ.

Lúc này, vì để làm cho Thái Tử điện hạ vừa lòng, nàng đã phải móc hết cả của cải ra.

Chỉ cần làm được đồ ăn đủ ngon, ăn ngon hơn người sống, những người khác sẽ an toàn.

Dây chuyền sản xuất xử lý yêu sài đã xong, hiện tại đến lượt nàng xử lý, sau khi nàng xoa xoa gia vị lên mặt trên, đầu ngón tay vừa động đậy, phượng hoàng thần hỏa đã cháy lên.

Cũng may là nàng mới lĩnh ngộ phượng hoàng thần hỏa tầng hai, hiện tại khi nướng thịt mới có thể chọn dùng phương pháp làm nóng cả trên lẫn dưới, đảm bảo chất thịt sẽ không bị cháy, cũng đảm bảo vị ngon giữ nguyên ở bên trong.

Phượng hoàng thần hỏa nướng thịt rất nhanh, mùi hương bay ra, biểu tình của tiểu Thao Thiết từ ngoài nghi đến nghi hoặc chờ đợi, cuối cùng biến thành gấp không chờ được.

“Ta đói bụng.”

La Diên Trung bị mùi hương này làm cho thèm thuồng đến nỗi không nhịn được, nhưng hắn vừa mới mở miệng tiểu Thao Thiết liền vỗ vỗ một móng vuốt xuống mặt đất.

“Làm việc cho tốt, lại có tâm tư xấu gì? Đồ ăn ngon như vậy, một phàm nhân ngu xuẩn như ngươi có thể hưởng thụ được hay sao?”

Nghe xong lời này, La Diên Trung nhanh chóng tiếp tục m.ổ b.ụ.n.g làm sạch yêu sài, sau một giây hắn bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

Thao Thiết không biết nói, vừa mới nói chuyện là Béo Đầu.

Hắn nghi ngờ Béo Đầu nhằm vào hắn.

Lời này khiến cho tiểu Thao Thiết vô cùng hưởng thụ, nó ngẩng cao cái đầu tôn quý của nó, dáng đi ưu nhã bước tới chỗ Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang thu lại phượng hoàng thần hỏa, đưa yêu sài đã nướng chín trong tay đến trước mặt tiểu Thao Thiết.

Chỉ thấy cái đầu nhỏ của nó bỗng nhiên trở nên vô cùng lớn, trong khoảnh khắc đã một miếng nuốt hết yêu sài, sau đó lại nháy mắt khôi phục hình thể bình thường.

Nó nhai thịt yêu sài nướng trong miệng, đôi mắt lim dim, nhìn vô cùng hưởng thụ.

Hai ba miếng ăn xong nó lại vỗ vỗ móng vuốt thúc giục bọn họ.

“Làm nhanh lên, Thái Tử điện hạ chờ không kịp, có mỗi việc nhỏ này cũng làm không xong, các ngươi còn có tác dụng gì?”

Lời này vừa nói, ngay cả Mục Tiêu Nhiên cũng nhịn không được mà ngẩng đầu nhìn Béo Đầu, quả tử này sao có thể ngoa ngoắt như vậy?

Hắn đã từng huấn luyện rất nhiều linh sủng, hệ thực vật cũng thấy nhiều, cái đức hạnh này của nó hắn chưa từng gặp.

Linh sủng giống thế này, cơ bản là không thể thuần hóa, nếu hắn mà gặp được, đại khái là sẽ lựa chọn phóng sinh.

“Ngũ sư huynh.”

Diệp Linh Lang bỗng nhiên gọi hắn một tiếng, tay hắn run lên, tự nhiên cảm thấy hồi hộp.

Loading...