Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 890: Lương thị hiên ngang lẫm liệt

Cập nhật lúc: 2025-08-22 07:05:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi kinh ngạc, ngay cả lão thái thái cũng nhíu mày hỏi: “Con gì đó?”

“Mẹ, hôm nay chúng đến nhà bác cả, tặng nhiều gạo mì lương thực ? Chỉ ăn một bữa trưa, còn ít, chị cả định một chiếm hết, con chắc chắn thể để chị chuyện đó đúng , cho nên con nhân lúc chị chú ý, khiêng hết phần còn xe la .”

Lương thị lời còn vẻ hiên ngang lẫm liệt, vô cùng lý.

Nếu bà khiêng mấy thứ đó cửa đặt lên chiếc xe la bên ngoài định mang về nhà , lẽ sẽ càng sức thuyết phục hơn.

Lão thái thái đưa tay chỉ : “Con với con dâu cả cũng chẳng khác gì , từng thấy ai như các con, bám lấy , còn ăn lấy.”

Lương thị vội vàng trèo lên xe la, vẫy tay với Lộ Tam Trúc: “Nhanh lên, thời gian còn sớm , còn mau về?”

Lộ Tam Trúc lập tức bế hai đứa trẻ lên xe, đưa cả gia đình Lộ Tứ Hạnh lên, kéo dây cương liền .

Lương thị lúc mới ló đầu với lão thái thái: “Mẹ, con chỉ bám lấy một , so với nhà đẻ của con, con đối với hiếu thuận hơn nhiều.”

Lão thái thái cởi giày định ném qua, từng thấy ai hổ như , đồ của nhà đẻ nhà chồng đều ôm về nhà , còn hổ mà so sánh.

Thư Dư dở dở ngăn bà : “Bà ơi, bà bình tĩnh một chút, tính tình của thím ba bà , tức giận với cô đáng.”

“Ta cha nó thấy đáng, sinh một đứa con gái hổ như . Con chứ, nó hiếm mà xách một cân thịt về nhà đẻ, cha nó suýt nữa cảm động , lúc về còn dúi cho nó một giỏ rau tươi. Đối với nó thật là một lòng chân thành cho chó ăn, sớm , chuẩn cho nó những đặc sản đó.”

, đặc sản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-890-luong-thi-hien-ngang-lam-liet.html.]

Nhà họ Lộ từ Tây Nam trở về, chỉ mua ít đặc sản địa phương ở phủ Lâm Chương, mà đường thấy những thứ mới lạ cũng đều mua về. Ba gia đình mỗi nhà một phần, ai thiếu.

Phần của nhà bác cả sáng nay đưa qua, phần còn cũng chuyển lên xe la. Vì vợ chồng lão tam đáng tin cậy, lão thái thái dặn dò Lộ Tứ Hạnh một tiếng.

Ai ngờ Lương thị đáng tin cậy đến mức , thật hối hận cho bà những thứ đó.

Trong xe, Lương thị lúc cũng phát hiện phía xe la thêm mấy cái bao tải, đến nỗi mấy đứa trẻ đều chen chúc co ro ở một bên, trong xe lập tức chật chội hơn nhiều.

Lương thị cảm thấy kỳ lạ: “Đây là cái gì?”

Lộ Tứ Hạnh buồn : “Chị ba, đây là đặc sản mà và nhà hai mang từ Tây Nam về cho chúng , hai nhà chúng mỗi nhà một phần.”

Mắt Lương thị đều sáng lên: “Có những gì ? Để xem.”

Xe la xóc nảy một chút, Lộ Tứ Hạnh vội đỡ lấy bà: “Chờ về hãy xem, chị ôm Bảo Nha , để khỏi ngã.”

Lương thị đành lùi , mắt thường xuyên liếc qua, trong lòng thầm đếm lượng bao tải.

Hai gia đình đều , nhà chú hai lúc mới yên tĩnh trở .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Thư Dư cũng cuối cùng thể đánh giá sân mà họ đang ở. Lần sân bốn gian phòng, trừ một gian thư phòng nhỏ, ba gian còn đều lớn hơn một chút so với căn nhà thuê ban đầu.

Thư phòng nhỏ liền cho Đại Hổ ở, đặt một chiếc giường nhỏ bên trong, sách nghỉ ngơi đều tiện lợi.

Cả nhà đều mệt mỏi một ngày, lập tức sớm dọn dẹp ngủ.

Loading...