Thư Dư xổm xuống hỏi: “Sao em?”
Đại Hổ nuốt nước bọt, từ trong tay lấy một cái hộp nhỏ: “Chị hai, đây, đây là thuốc mỡ chị bảo .”
Thư Dư nhận lấy, mở ngửi ngửi, mùi khét, nhưng sắc cẩn thận.
Đại Hổ thấp thỏm cô: “Chị hai, , ạ?”
“Dĩ nhiên là .” Thư Dư gật đầu. Trong lúc cô giúp hai đứa trẻ sinh đôi trút giận, hai đứa nhóc cũng tận tâm thành nhiệm vụ cô giao, hề qua loa một chút nào.
Đại Hổ vui mừng hẳn lên: “Tốt quá , em còn lo, lo sẽ sắc hỏng. Chị hai, là thể bôi cho Tam Nha ạ?”
“Chưa , chị thêm chút đồ nữa.” Thư Dư dậy. “Phần cứ giao cho chị, yên tâm, Tam Nha sẽ sớm biến thành một tiểu mỹ nữ thôi.”
Đại Hổ mím môi , vẻ mặt vui.
Hai ngày tiếp theo, Thư Dư theo bà lão đến gặp trưởng thôn của thôn Thượng Thạch.
Trưởng thôn họ Phạm, vì chút quan hệ họ hàng với trưởng trấn Văn Lan, cho nên ông trưởng thôn, dân làng đều thấy bất ngờ.
Trưởng thôn họ Phạm là hẳn, chút tư tâm, cũng tham chút lợi nhỏ, thích tâng bốc, cũng sẽ kiếm chút tiền lẻ để tiêu. cũng chút nguyên tắc, áp bức dân làng quá đáng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nhìn chung, công tội, xem là , cũng thể gọi là .
Lần đầu tiên Thư Dư đến nhà, ông còn chút vui, lẽ là cảm thấy cô qua mấy ngày mới đến, đủ coi trọng ông . bề ngoài vẫn , bảo vợ hái ít rau tươi, mang qua xem như quà chúc mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-72-truong-thon-ho-pham.html.]
Sau đó bà lão dẫn Thư Dư đến nhà bác cả, nhưng trong nhà ngoài Lộ Đại Tùng và Đại Ngưu mà Thư Dư gặp , những đứa trẻ khác đều vợ bác cả mang về nhà đẻ, là nhà đẻ hỷ sự, mang chúng ăn mừng.
Bà lão chút vui, cảm thấy vợ bác cả là cố ý. Biết rõ Nhị Nha trở về, ngay cả đến xem một cái cũng , còn mang cả mấy đứa cháu trai cháu gái , một chút dáng vẻ của bậc trưởng bối cũng .
Lộ Đại Tùng ở bên cạnh hổ giải thích: “Mẹ bọn nhỏ qua nhà em hai , chỉ là lúc đó trong nhà ai nên về. Nhị Ngưu và bọn nhỏ cũng gặp Nhị Nha, chẳng qua là đúng lúc thôi ạ.”
Bà lão hừ lạnh một tiếng, dẫn Thư Dư về.
Thư Dư thì cả, dù sớm muộn gì cũng sẽ gặp.
Điều cô quan tâm bây giờ cũng chỉ gia đình Lộ Nhị Bách mà thôi.
Sau khi trở về, Thư Dư đưa cho bà lão một nén bạc vụn: “Bà ơi, hai ngày nữa dì Tư và đều đến nhà, chúng cũng đãi khách, tiền bà cầm mua chút thức ăn.”
Bà lão cần: “Ăn gì mà ăn, đều là nhà cả, tình hình nhà chúng họ cũng , ăn chút bánh bao với dưa muối là .”
Thư Dư: “…”
Cô thu bạc : “Vậy , bà cần thì con tự cầm, lát nữa con sẽ xem mua gì.”
Bà lão lời liền sốt ruột, vội giật nén bạc vụn: “Không , để con mua, chừng mua đồ đắt tiền. Con xem gạo và bột mì trong tủ còn ít, mua thêm nữa.”
Lúc Thư Dư đưa bạc cho bà, bà lão thở dài một , cuối cùng vẫn nhận lấy: “Con bé , chút tiền như mà đều tiêu hết cho chúng , của hồi môn thì ?”
“Không ạ? Đợi khi cửa hàng mở , bận rộn vẫn là , giúp con tích góp là .”
Lời bà lão thích .