Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 663: Tạm thời chưa nói, dọa họ một phen

Cập nhật lúc: 2025-08-21 16:29:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Hỉ Nguyệt lập tức lùi một bước, Mã Lộc thản nhiên chắn mặt nàng, : “Phương cô nương hiếu thảo, phần thưởng của cô đều dành cho cha cả .”

Mọi vẻ mặt kỳ quái, cô nương chẳng lẽ ngốc ? Bản họ Lan đẩy đội săn chịu khổ chịu cực, khó khăn lắm mới thơm lây đội ba săn thú lớn mà tự mưu cầu phúc lợi ?

“Thế còn cô nương thì ? , cô nương , ?”

Giữa đám đông cao giọng hỏi.

Mã Lộc ngước mắt qua, phát hiện đó là của đội năm.

Đội năm hôm nay tay trắng trở về, ngay cả một con gà rừng cũng , những nhận lương thực đáng mà còn phạt một trận, trong lòng vô cùng khó chịu.

Thấy Thư Dư , trong lòng họ tràn ngập ác ý, nghĩ rằng xảy chuyện gì , nếu chỉ nàng vắng mặt?

Mã Lộc liếc , thấy chỉ hét lên một câu rụt đầu về, nhạt một tiếng, thản nhiên : “À, cô nương còn chút việc cần bàn giao. Phần thưởng của nàng , cũng tương tự như chúng thôi.”

, tương tự mà, chẳng đều hai ngày nghỉ, năm cân lương thực, hai con thỏ và một lạng bạc ?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Mã Lộc xong, những khác trong đội ba đều về phía , ngay cả Phương Hỉ Nguyệt cũng khó hiểu bóng lưng .

ai lắm lời phá đám, đối mặt với sự nghi ngờ của những khác, họ đều ha hả phụ họa theo.

Mọi còn hỏi thêm chi tiết, đặc biệt là săn con thú lớn , họ đều hứng thú.

của đội ba chỉ qua loa vài câu kêu mệt, đẩy đám đông khỏi trang trại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-663-tam-thoi-chua-noi-doa-ho-mot-phen.html.]

Mãi đến khi xa còn ai theo , mấy trong đội ba mới tò mò hỏi: “Lão đại, chuyện Lộ cô nương trở thành quản sự của trang trại?”

, để cho bọn họ rớt cằm vì kinh ngạc mới chứ.”

Mã Lộc một tiếng, hạ thấp giọng: “Bây giờ thì gì thú vị? Chi bằng cứ để họ vui vẻ mấy ngày, hai hôm nữa tận mắt thấy Lộ cô nương mặt họ, phát lương thực cho họ, lúc đó mới đủ sức chấn động. Đặc biệt là đám đội năm, lúc trăm bề ghét bỏ hai vị cô nương, giờ đây hai thưởng, còn họ thì chẳng gì. Quay đầu thấy Lộ cô nương mặt, cảnh tượng đó mới đặc sắc.”

Mấy mắt sáng lên: “Này, ý đấy, cũng xem cảnh đó.”

“Chúng đừng ai nhé, cứ để họ nghĩ Lộ cô nương cũng thưởng giống chúng .”

Mã Lộc và mấy đưa Phương Hỉ Nguyệt về nhà xong mới về chỗ ở của .

Bên khí vui vẻ, còn nhân vật chính Thư Dư vẫn đang ở trang trại.

Vương Trường Đông mời nàng xuống ghế đá, còn tâm lý rót cho nàng một chén nước. Thái độ đó… thật khác một trời một vực so với đây.

Tuy Vương Trường Đông cũng khá quan tâm đến nàng, nhưng lúc đó là vì nể mặt đồng tiền. Ông là quan sai, mặt một phạm nhân như nàng, vẫn luôn giữ thái độ bề .

Bây giờ thì khác, thái độ gần như thể gọi là ân cần.

“Lộ cô nương, hỏi một chút, cô và vị Thích bên cạnh tuần phủ đại nhân quan hệ gì ?”

Thư Dư ngay ông sẽ hỏi điều , nàng trầm ngâm một lát đáp: “Thực cũng quan hệ gì đặc biệt, chỉ là đường đày từng gặp mặt một , vô tình giúp ông một việc. Thích ơn, gặp nên quan tâm đến một chút.”

Còn về việc giúp gì, Thư Dư chi tiết.

Loading...