Rõ ràng đây là một hành vi tao nhã đoan trang gì, nhưng trong mắt Mạnh Duẫn Tranh, nó khiến cảm thấy ngon miệng một cách lạ thường.
Hắn ăn , nhưng mỗi mang đồ ăn tối đến cho Thư Dư và nàng ăn, đều cảm giác như đang đói, về đến nơi tránh khỏi việc ăn thêm một bữa khuya.
Mới mấy ngày thôi mà cảm thấy hình như lên cân .
Xem , hôm khác dời bữa tối muộn hơn, như ít nhất sẽ ăn đến bốn bữa.
Thư Dư tiềm năng ăn khỏe đến , thấy Mạnh Duẫn Tranh gì, nàng ngẩng đầu , do dự hỏi: “Đồ chay… khó lắm ?”
Mạnh Duẫn Tranh lắc đầu: “Dĩ nhiên là . Là sơ suất, chỉ nghĩ ban ngày nàng ăn ngon, buổi tối nhiều canh một chút. Hay là thế , nàng ăn gì, tối hôm cứ cho , tối mai sẽ mang đến cho nàng.”
Thư Dư vội xua tay: “Không cần , cần , đang đường , kiếm chút đồ ăn dễ dàng , gì điều kiện mà gọi món chứ, cứ cho tiện là .”
Mạnh Duẫn Tranh nghĩ ngợi gật đầu đồng ý.
Thư Dư cúi đầu gặm chân giò muối, gặm xong vội lấy nước súc miệng, lau sạch tay và miệng mới phẩy phẩy quạt cho mát.
Ngay đó, nàng cáo biệt Mạnh Duẫn Tranh, trở về phòng của và ngủ một giấc thật ngon.
Ngày hôm , so với những khác, tinh thần của Thư Dư phấn chấn hơn nhiều.
Đoàn đày rời khỏi dịch trạm, ai , ban đêm, một thúc ngựa phi nhanh đến nơi , dịch trạm liền hỏi thăm về đoàn của Thư gia.
Nghe họ rời sáng sớm hôm nay, nọ thầm thở dài một , ấn nhẹ lá thư trong ngực.
Người chính là Hướng Vệ Nam phái đến đưa tin cho Thư Dư. Bọn Thư Dư đều bộ, còn cưỡi ngựa, dù xuất phát muộn hơn mấy ngày nhưng cũng nhanh chóng đuổi kịp.
Xem , ngày mai hẳn là thể đưa tới, muộn nhất cũng quá ngày , dù cũng sẽ gặp đám Lộ gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-501-nguoi-dua-tin.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lộ cô nương thư cũng kịp sự chuẩn tâm lý.
Người nọ ăn cơm, nghỉ ngơi một đêm.
Thế nhưng, ai ngày mai và sự cố bất ngờ, cái nào sẽ đến .
Ngày hôm khi nọ thức dậy, trời còn tờ mờ sáng, những hạt mưa lớn lộp bộp rơi xuống đất.
chút mưa chẳng thấm với , mặc áo tơi dắt ngựa khỏi dịch trạm.
Chỉ là ngờ, bên ngoài một chiếc xe ngựa vội vã chạy trú mưa, tốc độ nhanh, lao thẳng về phía .
Xe ngựa thì đ.â.m , nhưng con ngựa bên cạnh giật , giơ chân lên đá cho một cái.
Người nọ ngã xuống đất với vẻ mặt tuyệt vọng, chủ xe ngựa và của dịch trạm dìu trong, đó hôn mê suốt hai ngày.
Đến khi đuổi theo đoàn đày nữa thì là chuyện của ba bốn ngày .
So với , của Lộ gia thuận lợi hơn nhiều.
Trước khi xuất phát, Lộ Nhị Bách mua thêm một chiếc xe la.
Bọn họ bốn lớn và hai đứa trẻ, nếu xe , hành lý đơn giản thong thả, thì một chiếc xe la chắc chắn là đủ.
bây giờ họ mang theo ít hành lý, còn chi phí ăn mặc đường, cùng với đồ đạc chuẩn cho Thư Dư.
Một chiếc xe la căn bản là đủ, thế là ông đành nghiến răng mua thêm một chiếc nữa.
Hai chiếc xe la, nhưng đánh xe chỉ một Lộ Nhị Bách, mà chân ông tật.
Cũng may cùng họ còn ba vị tiêu sư, hai nam một nữ.