Lộ Đại Tùng tức đến gần ngã ngửa, Nguyễn bà tử càng già càng kiêng nể gì, chuyện gì cũng ngoài .
Oái oăm , ông khéo ăn , tức giận tăng vọt mà lời nào để phản bác bà .
Lộ Đại Tùng chỉ thể về phía Thư Dư: “Thư tiểu thư, là cả của Lộ Nhị Bách. thể hỏi một chút, nếu cô chắc chắn như rằng cô nương Nhị Nha, cô bằng chứng gì ?”
“ , bằng chứng thì cô đưa .” Nguyễn bà tử vênh váo, bộ dạng như nắm chắc phần thắng, hề sợ hãi.
Dân làng bên ngoài cũng ồn ào: “ , Thư tiểu thư, cô thể suông rằng là . Cô để chứng minh?”
“ đúng, cô đưa bằng chứng, cũng thể đuổi . Lỡ như cô thật sự là Nhị Nha, chẳng cô đang ?”
“Không thể cô gì thì là cái đó , vợ của Nhị Bách cũng phủ nhận.”
Thư Dư nhíu mày, lướt một vòng, còn kịp gì, thấy Đại Hổ và Tam Nha chạy tới.
Đại Hổ che mặt cô, Tam Nha vốn luôn nhút nhát ngẩng đầu : “Chị Thư là , chị , chị , đừng bắt nạt chị .”
Lòng Thư Dư mềm nhũn, cô giơ tay xoa đầu cô bé, nhỏ giọng : “Không .”
Cô vỗ vai Đại Hổ, bảo bé cùng với Tam Nha.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ngay đó cô về phía Nguyễn thị. Nguyễn thị từ nãy đến giờ gì, bà cũng tại , rõ ràng cánh tay của cô nương nốt ruồi giống hệt Nhị Nha, nhưng cô Thư Dư đánh, mắng, bà hề một chút ý định nào giúp cô .
Lúc đối diện với ánh mắt của Thư Dư, Nguyễn thị ngẩn .
Đôi mắt …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-29-co-chinh-la-nhi-nha.html.]
Thư Dư lưng về phía dân làng ngoài sân, đối diện với Nguyễn thị vén tay áo lên.
Nguyễn thị cúi đầu , ngay đó đột nhiên trừng lớn mắt, hai tay kìm nắm lấy cánh tay cô, ánh mắt gắt gao khóa chặt hai nốt ruồi .
Lộ Đại Tùng gần, cũng thấy , lập tức kinh ngạc về phía cô.
“Cô, tay cô cũng nốt ruồi giống hệt, cô là Nhị Nha?!”
Môi Nguyễn thị run rẩy: “ là, đúng là con , nhận nhầm, con chính là Nhị Nha , con là Nhị Nha, mà, hu hu hu…”
Bà vô cùng kích động, nếu Thư Dư nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy, Nguyễn thị xụi lơ xuống đất .
“Cái gì?!” Nguyễn bà tử bên biến sắc, vội vàng tiến lên hai bước, cũng thấy cánh tay của Thư Dư.
Bà kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Cô là Nhị Nha? Không, thể nào, thể nào.”
“Tại thể?” Thư Dư thả tay áo xuống, : “Không bà hỏi bằng chứng gì ? chính là bằng chứng, nếu mới là đứa trẻ bà trộm bán, thì những khác đương nhiên là đồ giả mạo.”
“Cô, cô, thể nào, cô , nó mới là.”
“Nó?” Thư Dư về phía cô nương , từ xuống đánh giá một lượt. “Bà hỏi thử dân làng ở đây xem, xem từ đầu đến chân nó chỗ nào giống nhà họ Lộ ? Mũi tẹt, môi dày, mắt híp?”
“ tay nó nốt ruồi.”
“ cũng .”
Nguyễn bà tử hoảng loạn lên: “Nếu cả hai đều , cô dựa mà cô là Nhị Nha, còn nó là giả mạo?”
“Thật ai thật ai giả đơn giản.” Thư Dư về phía Nguyễn thị. “ nghĩ Nhị Nha thật sự, ngoài hai nốt ruồi mà ai cũng , chắc hẳn còn dấu hiệu khác nữa đúng ?”