Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 26: Bà già họ Nguyễn

Cập nhật lúc: 2025-08-19 16:12:58
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cú quỳ dứt khoát, đến Thư Dư ở cổng cũng giật .

Những dân làng khác càng kinh ngạc hơn, nhỏ giọng bàn tán: “Đây thật sự là Nhị Nha nhà Lộ lão nhị ?”

“Chắc là ? thấy bà già nhà họ Nguyễn thành thế , vẻ như thật lòng hối hận.”

“Bà già nhà họ Nguyễn tàn nhẫn lắm, đối xử với vợ của Nhị Bách cũng , thật sự sẽ tốn công tốn sức giúp nó tìm con gái ?”

“Thế chứ nữa? Bà cũng cần thiết lấy chuyện để lừa vợ của Nhị Bách. Với tình hình nhà Nhị Bách bây giờ, lừa nó thì lợi gì cho bà chứ?”

Mọi nghĩ cũng thấy đúng, tự dưng bà già nhà họ Nguyễn lừa cô gì?

dân liền hỏi vợ chồng Lộ lão tam đang hóng chuyện: “Tam Trúc , thấy thế nào?”

Lộ Tam Trúc liếc trong sân một cái, hì hì: “ thì thấy thế nào ? Đứa cháu gái tội nghiệp của mất từ lúc còn nhỏ, mười mấy năm trôi qua, ai lớn lên trông . thì , nhưng chị dâu hai của chắc chắn thể nhận con gái chứ?”

Dân làng gật đầu: “ thế, vợ của Nhị Bách chắc Nhị Nha dấu hiệu gì chứ?”

Bên dứt lời, bên Nguyễn bà tử cũng lúc vén tay áo cô nương lên, với Nguyễn thị: “Con gái , con xem , con xem cánh tay của nó , hai nốt ruồi giống hệt lúc nhỏ ? Đứa nhỏ ở bên ngoài chịu ít khổ cực, nó gầy thế , đáng thương quá.”

Nguyễn thị thấy cánh tay của cô nương , mắt đột nhiên trừng lớn, vội nắm lấy cô nương Nguyễn bà tử đỡ dậy, giọng run run hỏi: “Cô, cô thật sự là Nhị Nha?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-26-ba-gia-ho-nguyen.html.]

Cô nương gật đầu, : “Mẹ ơi, Nhị Nha nhớ lắm. Mấy năm nay con vẫn luôn lang thang bên ngoài. Con luôn nghĩ, cha , vẫn tìm thấy , con thật sự về nhà. Bên ngoài sấm chớp mưa giông, còn nhiều , họ bắt nạt con, đánh con, cho con ăn, con đói đến chịu nổi, đành uống nước cho no. Không chỗ ngủ, con đành co ro gầm cầu, thật sự là kêu trời thấu, kêu đất .”

“Đừng, đừng nữa.” Nguyễn thị chịu nổi, cảnh tượng như , bà ngày đêm đều nghĩ đến, nghĩ đến mức tim như rỉ máu.

Cô nương thấy , vội nắm lấy tay bà: “Được, con , , con nữa. Bây giờ con về nhà, cả nhà chúng đều đoàn tụ, con cha , gia đình, còn cô đơn một nữa.”

Nguyễn bà tử ở bên cạnh liên tục gật đầu: “ đúng, thấy con các con đoàn tụ, lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.”

Nguyễn thị hai một trái một dìu, đầu óc cuồng, trong lòng rối như tơ vò.

Lộ Nhị Bách và bà lão đều ở nhà, bà là đối thủ của Nguyễn bà tử. Bị hai kẻ tung hứng, bà cơ hội chen , mấy câu hỏi vốn định hỏi trong đầu cũng đều Nguyễn bà tử cắt ngang.

Nguyễn bà tử còn chạy đến mặt Đại Hổ và Tam Nha, vẻ mặt hiền từ hai đứa trẻ, tay cầm hai viên kẹo để bao lâu, tủm tỉm : “Đại Hổ, Tam Nha, chị hai của các cháu tìm về , các cháu vui ? Lại đây, đây là kẹo bà ngoại chuẩn cho các cháu, ăn cho ngọt miệng nhé.”

Hai đứa trẻ sinh đôi , nhịn lùi một bước.

Trên mặt Nguyễn bà tử nhanh chóng thoáng qua một tia vui, nhưng nhanh chóng nở nụ : “Cầm chứ, đây là kẹo bà ngoại đặc biệt mua đấy, các cháu ăn .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vừa dứt lời, viên kẹo trong tay bà đột nhiên gạt mạnh rơi xuống đất.

Nguyễn bà tử tức giận : “Ai mà điều thế.”

Vừa ngẩng đầu lên, bà liền đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Thư Dư.

Loading...