“Là cô?!”
Ngay khoảnh khắc thấy dáng vẻ của Lộ Nhị Bách, Thư Dư cuối cùng cũng hiểu ý nghĩa câu trong lá thư mà Đông Thanh quan chủ cho .
Cô, quả thật mắc nợ.
Không món nợ của nguyên chủ, mà là ân huệ cứu mạng do chính cô nợ.
Một năm , nguyên nhân cô xuyên đến thế giới là do nguyên chủ rơi xuống vách núi.
Lúc đó cô tỉnh , cơ thể lơ lửng giữa sườn núi, đầy vết thương, còn chút sức lực. Lộ Nhị Bách vặn ngang qua, thấy bộ dạng của cô, liền vội vàng trèo lên cứu cô xuống.
Kết quả là khi xuống núi, một tảng đá lớn từ cao lăn xuống, Lộ Nhị Bách mang theo cô nên thể nào tránh kịp. Ngay lúc tảng đá sắp rơi xuống, ông đẩy cô , còn thì tảng đá đè trúng.
Cái chân của ông, chính là gãy lúc đó.
Thư Dư khi mới xuyên , còn kịp hiểu rõ tình hình. hành động của Lộ Nhị Bách khiến cô vô cùng chấn động.
Cô hiểu, nếu lúc đó ông bỏ mặc cô, thì thể tự cứu .
Chính Lộ Nhị Bách cũng tại , chỉ rằng đó là hành động theo bản năng.
Giờ nghĩ , lẽ, đó chính là tình phụ tử, là sự kết nối m.á.u mủ quá đỗi mãnh liệt.
Sau đó cả hai đều hôn mê, những của đạo quan đến tìm cô đưa về.
Khi Thư Dư tỉnh , việc đầu tiên cô là hỏi thăm tình hình của Lộ Nhị Bách. Quan chủ cả hai đều may mắn, trong quan lúc một vị du y y thuật cao minh đang ở , nên cả hai đều nguy hiểm đến tính mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-11-su-that-ve-mon-no.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thậm chí chân của Lộ Nhị Bách cũng nối , chỉ là cần tĩnh dưỡng một thời gian.
Vết thương của Thư Dư tương đối nặng, cô cứ mê man, phần lớn thời gian đều chìm trong hôn mê. Dù thăm Lộ Nhị Bách, cô cũng thể nào dậy nổi, chỉ thể đợi khi nào khỏe mới cảm tạ và báo đáp.
Khi đó, nhà họ Thư đến dâng hương đều cả , chỉ để Thư Dư cùng một tiểu nha lười biếng, chậm chạp ở chăm sóc cô.
Thư Dư ở Thư gia vốn coi trọng, khi nhà họ Thư căn bản cho đến thăm Lộ Nhị Bách, cũng hề để tâm đến việc ông cứu tiểu thư nhà họ. Đối với họ, đó chẳng qua chỉ là một dân thường, nguy hiểm đến tính mạng, chẳng đáng để họ liếc mắt một cái.
Thư Dư cũng quan tâm, đây là mạng của cô, cô sẽ tự cảm tạ. Khi tỉnh táo, cô đưa hết tiền bạc ít ỏi cho quan chủ, nhờ bà giúp đưa cho ông. Những chuyện khác, đợi cô thể xuống giường tính.
Ai ngờ đầy hai ngày , quan chủ đến báo cho cô , Lộ Nhị Bách .
Nghe Lộ Nhị Bách một cô con gái mất tích, mấy năm nay vẫn luôn tìm kiếm. Ông xuất hiện ở gần Đông Thanh Quan để cứu cô, cũng là vì con gái khả năng xuất hiện ở đó.
Việc cứu Thư Dư ông trì hoãn mấy ngày, ông sợ bỏ lỡ manh mối về con gái, nên vội vã rời khỏi đạo quan, xuống núi.
Lúc đó Thư Dư chỉ ông họ Lộ, tên là gì thì rõ, nhà cũng ở trong phủ thành.
Cô tìm ông, nhưng manh mối.
Đông Thanh quan chủ cũng nhiều, chỉ xương đùi của ông nối thỏa, nếu tĩnh dưỡng thì sẽ vấn đề gì lớn.
giờ đây khi Lộ Nhị Bách, rõ ràng là cái chân của ông những khỏi mà còn ngày càng nghiêm trọng hơn.
Đông Thanh quan chủ giỏi xem tướng, lẽ, cũng là khi tướng mạo của cô và Lộ Nhị Bách, bà nảy sinh nghi ngờ điều tra, nên mới cha ruột của cô là ai.
Rất nhiều thắc mắc trong lòng giải đáp, Thư Dư hít sâu một , bước về phía mấy trong sân.