Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 682
Cập nhật lúc: 2024-11-19 15:22:40
Lượt xem: 1
Dung Chiêu uống sữa, không để ý tới hắn, chỉ nhìn vào bát, chậm rãi nói...
"Công dụng của sữa bột rất rộng, tương lai còn có thể thông qua thương mại biển tiêu thụ ra ngoài, sẽ cần rất nhiều bò dê và thảo nguyên rộng lớn để chăn nuôi, cùng với vô số dân du mục."
"Ta đã xác định có thể xây dựng dây chuyền sản xuất, cũng có thể xây dựng một số nhà máy sữa bột, tương lai các đồng cỏ rộng lớn sẽ chăn nuôi bò và dê, vắt sữa để bán cho các nhà máy sữa bột, vô số người định cư xung quanh các nhà máy sẽ tập trung vào chăn nuôi gia súc."
"Ngoài ra, thịt khô, sản phẩm lông thú, da bò da dê đều có thể thu mua làm thành sản phẩm, những người chăn nuôi có thể làm giàu, cứ thế, nhà máy sữa bột và nhà máy thu mua sẽ là thứ bảo đảm sinh tồn cho bọn họ."
Khóe miệng cô nhếch lên, uống hết sữa, đem bát đặt trên bàn, phát ra tiếng vang rất nhỏ, nhưng trên triều đã an tĩnh đến cực điểm, tiếng động này rất rõ ràng.
"Đến lúc đó, nếu dân du mục khiến Đại Nhạn ta không vui, không cần động võ, chỉ cần dừng lại tất cả nhà máy sữa bột và nhà máy thu mua là được."
Bọn họ sống bằng nghề này, đương nhiên sẽ nuôi rất nhiều bò và dê.
Một khi dừng lại, không chỉ dừng lại nguồn thu nhập của bọn họ, thảo nguyên bao la không chỗ nào có thể tiêu thụ bò dê đều trở thành gánh nặng của bọn họ.
Mà một khi đã quen sống tốt, sẽ muốn trở lại cuộc sống ăn không đủ no trước đây sao?
Đây là một tính toán đôi bân cùng có lợi.
Dung Chiêu đứng trên triều, một thân hồng trang thập phần bắt mắt.
Từ sau khi cô mặc hồng trang xuất hiện, tất cả mọi người nhìn thấy màu đỏ đều theo bản năng nghĩ đến cô, chói mắt làm cho người ta vô cùng khó quên.
Lúc này cô vuốt mái tóc mềm mại, khóe miệng mỉm cười, mi tâm một nốt ruồi đỏ cùng trang phục đỏ nổi bật, rực rỡ loá mắt.
Người ôn hòa như vậy, ngữ khí mang theo ý cười, dùng mưu kệ giải quyết nan đề phương bắc quấy nhiễu triều đình Trung Nguyên mấy trăm năm. "Nhà máy sữa bột và nhà máy thu mua là liên doanh, 50% cổ phần nên thuộc về triều đình, đời đời lệ thuộc về Đại Nhạn."
Dung Chiêu giơ tay, gương mặt mỉm cười, nốt ruồi đỏ ửng...
"50% cổ phần còn lại thuộc về Bắc Yến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-682.html.]
Tay áo màu đỏ phô trương, ngón tay thon dài mảnh khảnh vươn ra, chữa thẳng về phương bắc!...
Đây là làm ăn?
Không, đây là dương mưu xâm chiếm Bắc Yến.
Một sinh ý có thể làm cho Bắc Yến giàu có và sung túc, Bắc Yến cam lòng bỏ qua sao?
Mà Bắc Yến giàu có sung túc, Đại Nhạn Triều sẽ sợ sao?
Sẽ không, bởi vì nguồn kinh tế làm cho bọn chúng giàu có nắm trên tay Đại Nhạn.
Sữa bột, sản phẩm lông cừu, da trâu da dê, nhà máy sữa bột và nhà máy thu mua muốn phát triển phải có thị trường khổng lồ, thị trường này ở Đại Nhạn và hải ngoại.
Thị trường nằm trên tay Đại Nhạn, mậu dịch biển cũng nằm trên tay Đại Nhạn.
Đại Nhạn có thể ra hải ngoại, có thể xây dựng nhà máy sữa bột và nhà máy thu mua ở các châu quận khác, nhưng Bắc Yến không thể vượt qua triều đại Đại Nhạn đi tìm thị trường mới.
Huống hồ, những nhà máy này không cần người sao?
Nhà máy khởi công, sẽ có bao nhiêu người Bắc Yến chinh chiến trên ngựa được ổn định, không thể tập kích quấy nhiễu biên quan nữa?
Mọi người nhìn Dung Chiêu, tất cả đều trầm mặc.
Đây là biện pháp vượt ra ngoài suy nghĩ bọn họ, nhưng chắc chắn thực sự là một cách hữu ích.
Tựa như trước đó bọn họ không dám để cho Dung Chiêu chết, tương lai dân du mục Bắc Yến nhất định cũng sẽ duy trì nhà máy sữa bột và nhà máy thu mua chế tạo.
Không đánh mà thắng, còn có thể hoàn toàn giải quyết nguy cơ Bắc Yến.
Sau ngân hàng, Dung Chiêu quả thật không còn nghĩ đến chuyện kiếm tiền nữa, tiền đã đủ nhiều, việc làm ăn của cô đơn giản nhưng lại cực kỳ quan trọng, thậm chí có thể bằng thiên quân vạn mã.