Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 680

Cập nhật lúc: 2024-11-19 15:02:46
Lượt xem: 2

Vĩnh Minh Đế không có ngăn trở, Dung Chiêu rất nhanh liền đi vào.

Cô hôm nay mặc một bộ hồng trang, hiển nhiên là tác phẩm mới của Vân Dung Phường, hai màu đen đỏ, vừa đẹp mắt vừa hiên ngang, cô búi tóc nữ nhi gia, nhàn nhã đi vào triều.

Trên tay còn mang theo một cái túi giấy dầu, thoạt nhìn không giống như là vào triều, ngược lại giống như đi chợ.

Trên triều vẫn còn một nữ quan.

Nhưng Lưu Uyển Quân trừ phi có người nhắc tới mình, bằng không đều tận lực khiêm tốn, quần áo cũng đều mặc quan phục, ngược lại không nổi bật.

Dung Chiêu thì khác.

Cô vừa ra sân, thật sự là cực kỳ nổi bật, ai cũng không bỏ qua được.

Hôm nay còn mặc nữ trang lên triều.

Vài quan viên khó tính nhịn không được lắc đầu, rồi lại cố ky thân phận cùng năng lực chửi người của cô, không dám mở miệng.

Hiện tại Dung Chiêu ở trên triều đã có chút uy nghiêm, không dễ chọc.

Vĩnh Minh Đế: "Ái khanh sao lại tới đây? Còn chưa mặc quan phục?"

Hắn có chút không vui.

Dung Chiêu cười nói: "Thần vốn ở thôn trang nghiên cứu sinh ý mới, vừa lúc có thành quả, lại nghe nói Bắc Yến hòa đàm liền đến xem náo nhiệt, chưa kịp thay quần áo, mong Hoàng thượng thứ lỗi."

Mọi người: "..."

Ngươi có cần nói trắng ra muốn xem náo nhiệt như vậy hay không?

Vĩnh Minh Đế ngược lại lập tức ngồi thằng người, Dung Chiêu đến, nhất định là có lời muốn nói, nha đầu này tuy rằng không biết điều, nhưng làm việc thật sự đáng tin cậy.

Hắn liền hỏi: "Ái khanh có đề nghị gì không?"

Dung Chiêu cười nghiêng đầu, trên mặt mang theo nghi hoặc: "Bây giờ nói tới bước nào rồi?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-680.html.]

Trương Trường Hành ở hàng sau bước ra khỏi hàng, nhanh chóng giải thích cho cô.

Sau đó lại đứng trở về: Ở bên ngoài bọn họ là bằng hữu, ở trên triều Dung Chiêu là đại quan, hắn vẫn là tiểu quan.

Dung Chiêu nghe vậy, gật đầu với hắn, sau đó thu hồi tầm mắt, nhìn lên phía trên,"Thần cảm thấy Lộc vương điện hạ, Cẩn vương điện hạ và Thừa tướng đại nhân nói đều có lý."

Dừng một chút, cô khẽ cười: "Thần cho rằng, số lượng cống nạp bò dê ngựa nên gấp năm lần."

Mọi người: "2??"

Toàn trường đều kinh hãi.

Bao gồm Lộc vương đều cả kinh, hắn muốn phá hư hòa đàm, cho nên yêu cầu dâng lên đồ vật gấp ba, Dung Chiêu người này há mồm chính là gấp năm lần, cô cũng muốn phá hư hòa đàm?!

Vĩnh Minh Đế nhíu chặt mày.

Trương thừa tướng đưa mắt ra hiệu cho cô, bảo cô đừng nói bậy, sau đó hòa giải: "Dung đại nhân quen kiếm tiền, có thể không biết tình hình của Bắc Yến, số lượng bọn họ đưa ra đã rất có thành ý, thêm một ít là được, gấp năm lần thật sự là làm khó Bắc Yến."

Dung Chiêu biết Trương thừa tướng có ý tốt, nhẹ nhàng cười: "Từ đầu tư vào chiến tranh mà nói, gấp năm, gấp mười, gấp hai mươi lần, cũng không bù đắp được chi phí của triều đình trong trận chiến lần này."

Tiếng nói rơi xuống, mọi người hai mặt nhìn nhau.

Bùi Tranh lập tức nói tiếp: "Dung đại nhân nói rất đúng."

Người của An vương đảng mất hứng, gấp ba lần cũng đàm phán không được, gấp năm lần không phải muốn phá hư hòa đàm, ngăn cản An vương hồi kinh sao?

Tuy nói bọn họ bởi vì phân phó của An vương mà tôn trọng Dung Chiêu, cũng bởi vì tính tình Dung Chiêu mà không dám chọc cô.

Nhưng liên quan đến việc An vương hồi kinh, bọn họ không có khả năng cái gì cũng không làm.

Trịnh đại nhân vẻ mặt lãnh đạm: "Dung đại nhân, ngươi gần đây ở nhà nghiên cứu sinh ý, chẳng lẽ là nghiên cứu đến mức đầu óc hồ đồ rồi sao?"

Lập tức có người phụ họa: "Nghe nói thôn trang của Dung đại nhân nuôi rất nhiều dê bò, còn chuyên chọn dê cái bò cái sản xuất sữa, chẳng lẽ Dung đại nhân cần dê bò cho vụ làm ăn mới, cho nên đánh chủ ý lên lễ vật của Bắc Yến?"

An vương đảng lập tức phản bác cô, Lộc vương đảng lại nhảy ra giúp Bên trên, Vĩnh Minh Đế càng ngày càng mất hứng. "Phụt." Dung Chiêu đột nhiên cười ra tiếng, người ở đây trong nháy mắt an tĩnh, mờ mịt nhìn cô.

Loading...