Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 667

Cập nhật lúc: 2024-11-19 14:48:10
Lượt xem: 1

Bùi Quan Sơn liếc hắn, tức giận nói: "Ngươi không luyến tiếc?"

Luyến tiếc ai, trong lòng hai người biết rõ ràng.

"Không." Bùi Thừa Quyết rót cho mình chén trà, thanh âm mang theo nụ cười,"Bởi vì có chia lìa mới có gặp lại, một đời rất dài."

Bùi Quan Sơn không hiểu: "Ta còn có thể hồi kinh, nhưng ngươi làm thế nào gặp A Chiêu?"

Cái "người chết" này của y không thể xuất hiện trước mắt người quen được nữa.

Bùi Thừa Quyết nhìn hắn, mắt hoa đào mang theo cảm xúc phức tạp "Ngày đó A Chiêu nói hải ngoại rộng lớn còn có tân đại lục, ánh mắt A Chiêu rất lạ, ta nghĩ chúng ta chưa chắc không có ngày gặp lại."

Bùi Quan Sơn sửng sốt.

Sau một lúc lâu, hắn nói: "Bùi Thừa Quyết, hy vọng ngươi không đoán sai."

"Bùi Thừa Quyết đã chết, ta hiện giờ là Vinh Tam Bách."

"Ngươi thật sự lấy họ Dung?!"

"Là Vinh của Vinh quận vương."

"Làm ta giật mình."

"Đương nhiên, nếu ngươi có ý này cũng có thể gọi ta là Dung Tam Bách, theo họ A Chiêu, ta rất vui."

"Cút!"...

Đoàn xe đã đi xa, người tiễn biệt cũng xoay người hồi kinh.

Trương Trường Ngôn dán mắt vào Dung Chiêu, không ngừng lấy lòng.

Quan Mộng Sinh thấy vậy khóe miệng giật giật, cạn lời: "Trương Tam đúng là mất mặt."

Trương Trường Hành vuốt cằm: "Có gì mất mặt? Nữ tử như A Chiêu, Trường Ngôn theo đuổi thế nào cũng không quá đáng, nếu ngươi không thành thân, ngươi có chắc là không động tâm?"

Quan Mộng Sinh bị dọa sợ, vội vàng thề thốt: "Phi, ngươi nói hươu nói vượn cái gì? Ta đã có nương tử nhà ta, A Chiêu rất tốt, nhưng nương tử nhà ta được lòng ta nhất."

Hắn cười lộ ra hai hàng răng trắng. theo hai người phía trước, nói chính sự: "Sau khi Bùi Thừa Quyết chết, mọi người đều nói chuyện thông địch là Lộc vương làm, hiện giờ Lộc vương còn bị nhốt trong phủ, An vương đảng cùng Ninh vương đảng mỗi ngày đều muốn triệt để hạ bệ Lộc vương đảng... Thế cục trên triều hỗn loạn, Bùi thế tử đi rồi, chúng ta vẫn còn ở trong bùn, có tránh cũng không tránh được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-667.html.]

Bùi Thừa Quyết chỉ là khởi đầu.

Hắn bị đ.â.m sau lưng, nhưng cho dù có bị thượng hình như thế nào cũng không thừa nhận, cũng không trực tiếp báo tên Lộc vương.

Nhưng Bùi Thừa Quyết là người của Lộc vương, cho nên Lộc vương bây giờ còn bị nhốt trong phủ, chưa được thả ra.

Đây là cơ hội cho An vương đảng và Ninh vương đảng.

An vương mặc dù không ở kinh thành, nhưng thế lực của hắn vẫn không thể khinh thường.

Mấy người bọn họ đều là người không chọn phe, nhìn thế cục hỗn loạn này chỉ cảm thấy đau đầu, rất sợ liên lụy đến nhà mình.

Dính líu đoạt đích có thể dẫn đến diệt tộc.

Dung Chiêu đột nhiên nói: "Ta chuẩn bị tránh đi."

Lúc trước Bùi Thừa Quyết từng nói Lộc vương còn có tính toán khác, hắn muốn chơi trò lần trước, người cuối cùng xui xẻo không phải Lộc vương, chứng tỏ trên triểu vẫn còn hỗn loạn, không biết phải c.h.ế.t bao nhiêu người...

Cô không muốn nhìn cục diện vì quyền lợi mà m.á.u tươi đầy đất này.

Tránh đi thì hơn.

Chuyện đoạt đích, cô không tham dự, cô chỉ cần xác định người đăng cơ cuối cùng không phải Lộc vương là được.

Dung Chiêu cúi đầu, che giấu cảm xúc trong mắt.

Quan Mộng Sinh ngẩn ra, tiến lên vài bước: "Ngươi tránh bằng cách nào?"

Dung Chiêu cười nói: "Ta chuẩn bị làm một vụ làm ăn mới, một vụ làm ăn có ý nghĩa trọng đại, trước đó ta cần chuẩn bị một chút, trước hết xin Hoàng thượng nghỉ phép..."

Trương Trường Hành nhíu mày: "Hoàng thượng sẽ đồng ý?"

Dung Chiêu mỉm cười: "Ta ở trên triều tranh cãi vài câu, Hoàng thượng sẽ đồng ý."

Mấy người: "..." đạt được mong muốn!

Hai mắt Trương Trường Ngôn sáng lên, tiến lên phía trước,"Vậy ta làm cùng ngươi, những sản nghiệp khác của ngươi ta đều xử lý thuận lợi, vụ làm ăn mới này phỏng chừng về sau ngươi cũng không rảnh xử lý, để ta đi cùng ngươi."

Dung Chiêu gật đầu đồng ý, nhất thời Trương Trường Ngôn mặt mày cong cong.

Loading...