Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 637
Cập nhật lúc: 2024-11-19 08:33:42
Lượt xem: 5
Thạch Đầu gật đầu: "Đương nhiên là thật, Trương gia ba vị công tử, tứ đại thân vương, cổ đông Đoàn Đoàn, các vị hoàng tử, còn có các nữ quyến đầu tư vào Vân Dung công phường, nếu nguyện ý đi đều có thể đi."
Trương Trường Tri kinh ngạc: "Nhiều người như vậy?"
Thạch Đầu tiếp tục gật đầu: "Đúng vậy, ngày mai lầu hai Phúc Lộc Hiên không mở cửa, dùng làm nơi An Khánh Vương thế tử chia hoa hồng, còn bao cả cơm tối ngày mai."
Trương Trường Hành lập tức gật đầu thật mạnh,"Được, ngày mai chúng ta nhất định có mặt!"
Chờ đến khi Thạch Đầu rời đi.
Trương Trường Hành ôm Trương Tam, muốn khóc: "Rốt cục chờ tới ngày này rồi, ô ô ô, ngày lành cuối cùng đã tới."
Bọn họ thật sự đã bị giày vò quá lâu.
Trương Trường Tri lại không bất ngờ, chỉ cảm thán một câu: "Dung Chiêu bây giờ đã thay sang nữ trang, không cần nợ tiền nhiều người nữa, đương nhiên là có thể chia hoa hồng rồi."
Trương Trường Hành nhịn không được gật đầu,"Không ngờ Dung Chiêu khôi phục thân phận nữ nhỉ lại có nhiều chuyện tốt như vậy."
Trương Trường Ngôn xuất thần.
Trương Trường Hành nghi hoặc: "Đệ sao vậy?"
Vẻ mặt Trương Trường Ngôn không được tự nhiên,"Đệ không biết ngày mai có nên đi hay không."
Trương Trường Hành nhíu mày: "Tại sao lại không đi? Chúng ta chờ ngày này đã hai năm, không phải trước đó đệ vẫn luôn tưởng tượng lấy được tiền sẽ tiêu xài như thế nào sao?"
Trương Trường Ngôn nhăn nhó: "Có Dung Chiêu..."
Trương Trường Hành: "Dung Chiêu phát tiền cho chúng ta, Dung Chiêu đương nhiên phải có mặt rồi, lúc trước quan hệ của đệ với Dung Chiêu không phải tốt nhất sao? Mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì, đệ còn không ra khỏi cửa."
Ánh mắt hắn hoài nghị.
Trạng thái này đã từng xuất hiện, hình như là vào đầu năm ngoái, Trương Tam cũng từng kỳ quái như thế này. ra một chữ.
Bảo hắn nói như thế nào?
Hắn cuối cùng cũng chấp nhận được mình là đoạn tụ thích nam tử, kết quả Dung Chiêu lại biến thành nữ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-637.html.]
Thành thật mà nói, Trương Trường Ngôn bây giờ còn có chút hoảng hốt.
Hắn không nói, nhưng Trương Trường Hành lại hiểu được.
Lúc trước Dung Chiêu là "nam tử", Trương Nhị sẽ không liên tưởng tới, nhưng hiện tại Dung Chiêu là nữ tử, tâm tư Trương Tam cũng rất dễ dàng lý giải.
Trương Trường Hành hung hăng chọc hắn hai cái, mắng: "Sao đệ lại ngốc như vậy? Rõ ràng quan hệ giữa đệ và Dung thế tử tốt nhất, lại không biết 'làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật', còn thẹn thùng, đệ xem Bùi Thừa Quyết, gần đây không phải hắn thường xuyên tìm Dung Chiêu sao?"
"Cái gì?!" Trương Trường Ngôn kinh hãi.
Trương Trường Hành khẽ mỉm cười: "Không chỉ có Bùi Nhị, tất cả các công tử trẻ tuổi chưa định thân ở kinh thành đều hữu ý vô ý xuất hiện trước mặt Dung thế tử, ngày sau Bùi Quan Sơn cũng sẽ trở lại, chỉ có đệ ở nhà ấp trứng? Đợi đệ ra ngoài, có lẽ Dung Chiêu người ta cũng không nhớ đệ là ai."
Lời này không thể nói là không ác liệt.
Trương Tam lập tức nhảy dựng lên, cả người đều không khỏe, hắn gần như dựa vào bản năng xông ra ngoài.
Trương Trường Tri mờ mịt: "Lão Tam làm gì vậy?"
Trương Trường Hành bình tĩnh: "Đi tìm Dung Chiêu."
Không đến mười lăm phút, Trương Trường Ngôn lại chạy về.
Trương Trường Hành: "Lại sao nữa?"
Trương Trường Ngôn: "Đệ rửa mặt chải đầu, thay quần áo."
Trương Đại Trương Nhị: "..."...
Ngày 19 tháng 3.
Lầu hai Phúc Lộc Hiên tới rất nhiều người, tứ đại thân vương nghĩ tới có nữ tử, nhân tiện mang gia quyến đến, mà nữ quyến cũng thật sự có không ít người xuất hiện.
Dung Chiêu là nữ tử, các nữ quyến tham dự yến hội cô mời là hợp tình hợp lý.
Hơn nữa hởi vì nữ biên tần †òa soan báo các cô nướng hiên †ai lớn mật hơn rất nhiều, trường hợp bỏ trượng phu ở nhà để tham dự tiệc tối cũng không hiếm thấy.
Trời còn chưa tối, lầu hai đã vô cùng náo nhiệt.
Trương Trường Ngôn ngồi bên cạnh một cái bàn, bĩu môi, oán giận: "Những người này thật là, ai cũng mặc như hoa khổng tước, bọn họ cũng không phải nữ tử, cần gì rêu rao như thế? Muốn câu dẫn ai chắc?"