Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 553
Cập nhật lúc: 2024-11-14 15:16:09
Lượt xem: 2
"Vậy được." Trương Trường Ngôn nở nụ cười, vui vẻ tiếp tục bóc hạt dưa. ...
Đêm đó.
Các phủ đều đang thảo luận vị trí trưởng thương hội, lời nói của Dung Chiêu đại biểu cho ý tứ của Vĩnh Minh Đế đã được lưu truyền rộng rãi.
Kỳ thật không có Dung Chiêu, mọi người cũng có thể đoán được vị trí này cần người như thế nào.
Một vị trí rất khó nuốt.
Người có năng lực không muốn ăn, người không có năng lực ăn không vô.
Ba vị hoàng tử đều muốn, nhưng bọn họ lại tìm không ra người đặc biệt thích hợp, không nhất định có thể lấy được vị trí này.
An vương Bùi Khâm tuy rằng không ở kinh thành, nhưng An vương đảng vẫn còn, bọn họ cũng đang cố gắng tranh giành.
Phủ Tam hoàng tử.
Là người duy nhất trong ba vị hoàng tử không được phong vương, địa vị của ba vị hoàng tử hiện giờ vô cùng xấu hổ.
Lưu đại nhân, Lưu Uyển Quân cùng với phụ tá của Tam hoàng tử đều có mặt.
Lưu đại nhân nói: "Chúng ta bây giờ thế yếu, nhưng có thế gia ủng hộ, Lộc vương muốn đánh hạ chúng ta cũng rất khó, chẳng qua hiện tại Lộc vương thanh thế lớn. Điện hạ, thế gia đều nói nhất định sẽ cố gắng tranh thủ vị trí đại biểu thương hội, lôi kéo thương hội vào tay thế gia, trợ giúp điện hạ."
Bùi Ngọc bây giờ cho dù yếu thế, nhưng phía sau còn có thế gia.
Chỉ cần thế gia ủng hộ hắn, hắn sẽ không ngã xuống.
Có một phụ tá cười lạnh: "Làm gì đều là vì điện hạ, rõ ràng là vì chính bọn họ, hơn nữa bọn họ còn muốn điện hạ giúp bọn họ a?"
Lưu đại nhân cười cười, gật đầu: "Đúng vậy, bọn họ hy vọng điện hạ có thể lấy được vị trí trưởng thương hội."
Trưởng thương hội là người của thế gia, thế gia mới có thể tin phục, cũng mới được lợi.
Bùi Ngọc lắc đầu, thở dài: "Ta cũng rất muốn giành, nhưng thật sự là hoàng chưa chắc sẽ nguyện ý."
Hắn hỏi phụ tá: "Các vị có ý kiến gì không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-553.html.]
Các phụ tá lúc này nhìn nhau, thật sự là không có cách nào.
Bọn họ nghĩ ra một vài nhân tuyển, nhưng lại rất nhanh bị chính mình phủ định.
Bọn họ nghĩ ra một vài biện pháp, cũng rất nhanh phủ định.
Có một phụ tá nói: "Vị trí này cho dù không thể rơi vào tay chúng ta, cũng tuyệt đối không thể rơi vào tay Lộc vương và An vương!"
Hai người đó đã phong vương, nếu lại có quyền hạn thương hội, vậy thật sự khó đối phó.
Bùi Ngọc nhíu mày, xoa xoa huyệt thái dương.
Hắn có thể không biết sao?
Nhưng biết có ích lợi gì, bọn họ làm sao đoạt được vị trí này mới là mấu chốt!
Những người này thật sự là không nghĩ ra được biện pháp tốt!
Vô dụng đến cực điểm.
Bùi Ngọc nhìn Lưu Uyển Quân: "Uyển Quân biểu muội nghĩ thế nào?"
Đêm nay Lưu Uyển Quân vẫn không lên tiếng.
Hiện giờ đãi ngộ của Lưu Uyển Quân ở phủ Tam hoàng tử đã hoàn toàn bất đồng, trước đây cô nhiều lần đưa ra chủ ý cho Tam hoàng tử, đều là chủ ý rất tốt, Tam hoàng tử rất coi trọng cô.
Đương nhiên, điều này cũng dẫn đến các phụ tá bất mãn.
Lúc trước còn tranh đấu với Lộc vương và An vương chuyện Cẩn vương bị ám sát, Lưu Uyển Quân đã sớm nhận ra không đúng, bảo bọn họ thay đổi sách lược.
Nhưng lúc ấy các phụ tá đã sớm nhìn Lưu Uyển Quân không vừa mắt, bọn họ không chịu được một nữ tử cùng bọn họ mưu đồ quốc gia đại sự, lập tức bác bỏ, thậm chí còn hung hăng châm chọc.
Lưu Uyển Quân cười lạnh, cái gì cũng không nói nữa.
Sau đó thích khách khai ra Nhị hoàng tử, bọn họ định lập mưu g.i.ế.c c.h.ế.t thích khách, Lưu Uyển Quân nói thẳng: "Các ngươi sẽ hối hận."
Các phụ tá tự nhiên không tin, Tam hoàng tử cũng chỉ vì lợi ích trước mắt mà bỏ ngoài tai lời khuyên của biểu muội.
Nhị hoàng tử được đưa về phủ, bọn họ chuẩn bị đánh chó rơi xuống hận."