Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 480
Cập nhật lúc: 2024-11-13 09:47:57
Lượt xem: 11
Hoa văn trên áo choàng chính là hoa văn chiêu bài "Vân Dung", vô luận kiểu dáng và màu sắc nào cũng hiển thị rõ nét hoa văn Vân Dung độc đáo.
Tú nương các phủ không phải không làm được, nhưng dù sao cũng không phải đồ của Vân Dung Phường, bọn họ làm ra đồ giống như đúc, lại không thêu hoa văn Vân Dung, vẫn thiếu chút gì đó.
Nếu thêu hoa văn Vân Dung lên đồ của phủ mình, vậy thì là mất mặt.
Cho nên...
Mua nó!
Hiện giờ ba chữ Vân Dung Phường đại biểu cho mặt mũi.
Từ khi Vân Dung Phường bắt đầu bán đồ, những cao môn vọng tộc, quan to hiển quý liền giống như phát điên, ai cũng muốn sở hữu đồ của Vân Dung Phường.
Đương nhiên, giá cả Vân Dung Phường tuyệt đối không rẻ, một áo choàng năm trăm lượng.
Hơn nữa bởi vì sản lượng có hạn còn cần đặt trước.
Rất nhiều người gấp đến không chịu được, nhưng chỉ có thể giao tiền đặt cọc trước.
Chuyện này lại gây chấn động ở kinh thành.
"Mỗi tháng mười bộ, mỗi bộ ba ngàn lượng, chỉ khoản thu nhập này, Vân Dung Phường mỗi tháng đã có ba vạn lượng!"
"Trời ạ..."
"Giàu có quá rồi."
"Đâu chỉ, ngươi tính áo choàng chưa, nghe nói mỗi ngày đều có thể bán ra hai mươi cái áo choàng, còn xếp hàng chờ mua đó!"
"Lại thêm một vạn lượng!"
"Mỗi ngày một vạn lượng, Vân Dung Phường này cũng có tiền quá rồi!"...
Không chỉ có dân chúng cảm thán, ngay cả quý tộc kinh thành cũng nhịn không được tặc lưỡi.
Cái gì gọi là nhật tiến đấu kim?
Chính là đây.
Dung Chiêu quả thực rất có tiền!!... Đêm giao thừa.
An Khánh Vương Dung Vĩ mang theo thế tử vào cung, trên đường đi, rất nhiều người đều nhìn Dung Chiêu, đương nhiên không chỉ vì vẻ ngoài đặc biệt xuất chúng của cô, mà còn là vì hào quang nhật tiến đấu kim.
Trên nhật báo có đưa tin, phàm là người biết tính sổ sách đều có thể biết Vân Dung Phường hiện giờ kiếm được bao nhiêu tiền.
Quần áo, trang sức, áo choàng, cho dù có phí tổn không nhỏ, nhưng bởi vì doanh thu quá lớn, tiền kiếm được cũng tuyệt đối kinh người.
Dung Vĩ và Dung Chiêu vừa mới bước vào cửa cung, đi tới yến tiệc, chỉ thấy Vinh thân vương mang theo hai đứa con trai đến gần.
Bùi Thừa Quyết trừng mắt nhìn cô.
Dung Chiêu cười cười.
Sau khi người hai bên chào hỏi lẫn nhau, Vinh thân vương trực tiếp lôi kéo Dung Chiêu sang một bên, nhỏ giọng nói thầm: "Vân Dung Phường của ngươi kiếm tiền như vậy, sao không mang bản vương theo?"
Dung Chiêu: "Vương thúc, giai đoạn đầu tiền đầu tư và phí tổn tổng cộng một vạn lượng."
Vinh thân vương: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-480.html.]
Được rồi, hắn đã hiểu, nếu như hắn muốn xen vào, trước đó phải đầu tư năm ngàn lượng.
Không có tiền, không tham gia được.
Bước vào phòng tiệc.
Bùi Khâm lặng lẽ bảo cung nhân kéo Dung Chiêu ra sau cây cột, hạ giọng nhắc nhở: "Vân Dung Phường của ngươi kiếm được nhiều, phụ hoàng cũng chú ý rồi, ngươi phải cẩn thận một chút."
Dung Chiêu gật đầu, hết sức khách khí nói: "Ngũ điện hạ chớ lo, trong lòng ta biết rõ, cảm ơn Ngũ điện hạ đã quan tâm."
Bùi Khâm bất đắc dĩ: "Ngươi khách khí với ta làm gì?"
Hắn lại bổ sung một câu: "Tối nay phụ hoàng có thể sẽ hỏi ngươi, ngươi kiếm tiền thì kiếm tiền, sao còn đưa tin trên báo? Hiện giờ bị phụ hoàng để ý cũng chưa chắc là chuyện tốt.
Dung Chiêu biết hắn lo lắng, nở nụ cười chân thành: "Ngươi cứ yên tâm, ta tự có sắp xếp."
Cô hôm nay vốn dĩ không phải không có chuẩn bị.
Bùi Khâm lắc đầu: "Được rồi, ta cũng lo lắng vô ích, trong lòng ngươi Dung Chiêu là người thông minh, kỳ thật cũng không cần lo lắng nhiều.
Nói xong, Bùi Khâm khoát tay xoay người rời đi, chỉ để lại một câu: "Ngươi cẩn thận một chút."
Đây là cung yến, hai người đứng cùng một chỗ nói chuyện bị người ta nhìn thấy, chung quy không tốt lắm.
Dung Chiêu đứng trong góc, nhìn bóng lưng Bùi Khâm.
Trên người hắn mặc một bộ hoa phục, khoác áo choàng nam của Vân Dung Phường.
Trên yến tiệc tối nay, nổi bật nhất chính là người mặc quần áo trong bộ sưu tập Vân Dung, tiếp theo là người có áo choàng Vân Dung Phường.
Đương nhiên, các hoàng tử thì khác.
Bùi Khâm vừa đi tới, lập tức có vô số người vây quanh hắn, bên kia Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử cũng giống nhau, trước mặt đều chen chúc một đống người, bọn họ bị vây bên trong.
Tất cả mọi người hoan thanh cười nói, có cung kính, có lấy lòng, có người an tĩnh ngồi chờ Hoàng thượng đến, cũng có người đi tới đi lui, vui vẻ hàn huyên.
Đây là tiệc mừng năm mới, từ Hoàng đế đến triều thần, tất cả mọi người đều cười nói, tốt nhất là để cho Hoàng thượng vừa nhìn liền cao hứng.
Chỉ sợ bọn họ đều quên mất, còn có một Cẩn Vương sinh tử còn chưa biết.
Dung Chiêu lắc đầu, cười cười, nhấc chân đi vào trong điện.
Thoáng chốc hấp dẫn vô số người chú ý.
Ba vị hoàng tử bởi vì là ứng cử viên cho vị trí thái tử, bên người vây đầy người, Trương thừa tướng cùng tứ đại thân vương bởi vì thân phận cao quý, bên người cũng có không ít người vây quanh.
Theo lý mà nói, Dung Chiêu vốn không nên là đối tượng được chúng tỉnh phủng nguyệt, dù sao cô vô quan vô chức.
Nhưng chỉ trách sản nghiệp trong tay cô nhiều, tiền nhiều danh tiếng rộng.
Muốn nhật báo đưa tin tốt về mình, không có quan hệ tốt với Dung Chiêu sao mà được?
Muốn mua quần áo của Vân Dung Phường, không có quan hệ tốt với Dung Chiêu sao mà đi được. Muốn đi theo Dung Chiêu kiếm tiền, nổi danh, không tạo quan hệ tốt với Dung Chiêu sao mà được?
Vì vậy, Dung Chiêu vừa xuất hiện đã có rất nhiều người đi về phía cô, cười chào hỏi...
"Dung thế tử, rốt cục cũng thấy ngươi tham gia cung yến một lần."
"Hôm nay Dung thế tử mặc y phục Vân Dung Phường sao? Đẹp thật."
"Vân Dung Phường của Dung thế tử gần đây thanh danh tăng cao, có thể kiếm tiền còn có thể bảo trì thanh danh, đúng là đại tài."