Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 468
Cập nhật lúc: 2024-11-13 08:37:08
Lượt xem: 6
Bên kia đã thống kê xong số lượng hoa lụa, đưa tới tay Dung Hương Tích.
Trong chốc lát, tất cả mọi người an tĩnh, vẻ mặt khẩn trương.
Dung Hương Tích hít sâu một hơi: "Hiện tại, ta tuyên bố mười bộ y phục tiến vào vòng thi đấu thứ ba..."
Đường Phong Hoa vốn huyên náo lúc này tất cả đều an tĩnh, bầu không khí lặng ngắt như tờ, ngay cả tiểu hài tử cũng ngừng la hét nhìn người trên sân khấu.
Dung Hương Tích: "Dựa theo số lượng hoa lụa, bắt đầu tuyên bố từ vị trí thứ mười. Vị trí thứ mười, Mật Tam Thiên, nữ trang, đến từ kinh thành tú nương, hiện là tú nương thiết kế của Vân Dung Phường, Hà nương tử!"
"Oa, Mật Tam Thiên!"
"Bộ này thật sự rất đẹp, hơn nữa còn rất sang trọng, đặc biệt thích hợp mặc khi đi yến hội."
"Hả, Mật Tam Thiên cũng chỉ xếp thứ mười? Liên Hoa Nguyệt và Thúy Trúc Sam của ta làm thế nào bây giờ?"...
Dung Hương Tích thoáng dừng lại, tiếp tục đọc: "Hạng chín, Hàm Đạm Tiên, nữ trang, đến từ..."
"Hạng tám, Thụy Hải Đường, nữ trang..."
"Hạng bảy, Sở Toán, nam trang..."
"Hạng sáu, Nhược Hương, nữ trang..."
"Hạng năm, Triêu Lộ, nữ trang..."
"Hạng tư, Thanh Khê, nam trang..."
Đến đây, rất nhiều người đã sụp đổ.
"Aaa a chỉ còn lại có ba bộ y phục, Cửu Chương Công Tử và Thúy Trúc Sam của ta!"
"Liên Hoa Nguyệt!"
"Hồn Mộng Oanh!! Dao Nga!!"
"Hồn Mộng Oanh! Hoa Thiên Mộng!"...
Chỉ còn lại có ba danh ngạch!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-468.html.]
Mà trong số y phục còn lại, những bộ nào có thể vào top 3 trong lòng mọi người đại khái cũng có tính toán, nhưng cũng không trở ngại trong lòng Đám người Quan Mộng Sinh lại muốn gào lên với Dung Chiêu, ba người Bùi Quan Sơn cùng Bùi Thừa Quyết, Trương Trường Ngôn khó khăn lắm mới bảo vệ được cô, đẩy cô lại gần cửa sổ, không cho người phía sau chạm được vào Dung Chiêu.
Bùi Thừa Quyết rầu rĩ nói: "Ngươi đó, thật sự rất biết cách tìm phiền toái."
Đám thế gia công tử này bình thường cũng không phải như vậy, nếu không phải quá mức đau lòng, sao có thể thất thố như thế?
Dung Chiêu "yếu đuối" co người, dưới sự bảo hộ của ba người bọn họ, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên.
Dung Hương Tích bên kia tiếp tục công bố, thoáng chốc mọi người lại an tĩnh.
"Hạng ba, Dao Nga, nữ trang, đến từ tú nương Thanh Châu, hiện là tú nương thiết kế của Vân Dung Phường, Vân Nương..."
"Hạng hai, Hoa Thiên Mộng, nam trang, đến từ Giang Nam đệ nhất tú nương, hiện là tú nương thiết kế của Vân Dung Phường, Đoàn nương tử..."
"Hạng nhất, Hồn Mộng Oanh, nữ trang, đến từ tú nương Vân Châu tú nương, hiện là tú nương thiết kế của Vân Dung Phường, Nhị Nương..."
Nghe tên ba bộ y phục đứng đầu được công bố, trong đầu mọi người liền có một ý niệm...
Quả nhiên là thế!
Ba bộ y phục này rất xứng đáng.
Ong một tiếng, tiếng nghị luận lại vang lên.
"Tại sao Hồn Mộng Oanh lại hạng nhất? Hoa Thiên Mộng là hạng nhất mới đúng?"
"Dao Nga không nên xếp thứ ba, Thúy Trúc Sam cũng không nên lọt vào top 10."
"Ai nha, biết vậy khi nấy cho Liên Hoa Nguyệt nhiều hoa lụa hơn rồi, đáng ghét, bọn họ sao lại ném nhiều như vậy chứ?"...
Dung Hương Tích: "Mời mười vị tú nương nhận hai trăm lượng bạc tiền thưởng, ngoài ra hai mươi bộ y phục còn lại chính thức bị hủy bỏ."
Vừa nói xong, hai mươi vị tú nương lấy ra bộ công cụ dùng để chế tác y phục.
Bọn họ đứng ở bên cạnh quần áo của mình, lúc mười người đứng đầu nhận thưởng, bọn họ đã cầm kéo nhanh tay gỡ bỏ tác phẩm của mình, lấy xuống trâm cài trên đầu rồi bỏ dọc theo đường may bỏ chỉ ra.
Trong chốc lát, đường Phong Hoa vốn ồn ào liền an tĩnh lại, không có một tiếng động, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Chỉ còn lại tiếng xé đồ trang sức và quần áo.
Bọn họ chưa từng thấy những tú nương này may quần áo ra sao, nhưng bọn họ thấy được quá trình tú nương đem từng bộ quần áo đẹp mắt, một lần nữa tháo ra thành từng tấm vải...