Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 297
Cập nhật lúc: 2024-11-06 09:31:17
Lượt xem: 12
Dung Vĩ: "Chu di nương đâu?"
Người hầu: "... Ở trong viện trắc phi hỗ trợ soạn thảo."
Dung Vĩ: "2???"
Vậy ông đi đâu bây giờ?...
Hai ngày sau.
Dung Chiêu mang theo ấn bản nhật báo đi gặp mặt ba vị hoàng tử ở Phúc Lộc Hiên.
Hôm nay không chỉ phải thương lượng công việc của tòa soạn, mà còn phải xác định phần vốn và cổ phần của tòa soạn.
Vẫn là ba vị hoàng tử tới trước, Dung Chiêu tới sau cầm báo đi vào.
Tam hoàng tử Bùi Ngọc theo bản năng nhìn sau lưng cô, lầm bầm nói: "Hôm nay không phải ăn thịt nướng sao?"
Dung Chiêu nghe vậy cười nói: "Ba vị điện hạ muốn ăn, lập tức có thể đưa tới."
Cô lập tức xoay người phân phó một câu.
Không đến một nén nhang, đầu bếp mang theo bồi bàn khiêng đồ đi vào, vẫn là sân thượng Phúc Lộc Hiên như cũ, cảnh tượng cùng đêm đó giống nhau, chẳng qua bây giờ là ban ngày.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, hôm nay mặc dù không có tuyết rơi nhưng vẫn có gió lạnh thổi xào xạc.
Đoàn người vây quanh lò sưởi ăn thịt nướng, thuận tiện trao đổi chuyện tòa soạn, có vẻ cực kỳ náo nhiệt.
Bùi Tranh ăn chút thịt, cảm thấy hơi chán, lại cầm lấy xiên rau củ, nếm thử cũng không tồi.
Hắn vừa ăn, đồng thời nhìn về phía Dung Chiêu: "Chuyện tòa soạn báo ta không có dị nghị, ngươi muốn làm như thế nào thì làm như thế đó, cần bao nhiêu đầu tư?"
Bùi Ngọc vừa nghĩ tới lão Nhị giá họa mình, trong lòng cười lạnh.
Ngươi biểu hiện ra ủng hộ Dung Chiêu, muốn lung lạc Dung Chiêu sao? Đáng tiếc, đối phương đã biết ngươi mới thật sự là kẻ chủ mưu!
Dung Chiêu bây giờ là người của mình, Bùi Ngọc cũng nói: "Tòa soạn báo là ngươi bày ra, chúng ta không biết, toàn quyền giao cho ngươi, đừng làm cho ta thất vọng là được." Đương nhiên, Bùi Ngọc cũng không thân thiện lắm, hắn lo lắng bị hai người còn lại phát hiện... Dung Chiêu thật ra là người của hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-297.html.]
Thái độ Bùi Khâm vẫn như hôm qua, cười nhìn Dung Chiêu: "A Chiêu quyết định là được rồi."
Trong mắt phong tình cùng ôn nhu, tự có một cỗ tư thái thân cận.
Dưới điều kiện Dung Chiêu là người một nhà, hết thảy diễn ra vô cùng thuận lợi.
Dung Chiêu hài lòng gật đầu, cô lấy ra giấy nợ cổ phần đã viết xong, trưng cầu ý kiến: "Ba vị điện hạ, đây là giấy nợ cổ phần ta đã viết xong, chúng ta một người bỏ vốn năm ngàn lượng, tổng cộng hai vạn lượng làm tòa soạn báo, như thế nào?"
Chi phí xây dựng toà soạn giai đoạn đầu cũng không cao, còn chưa mở rộng, tự nhiên cũng sẽ không lấy ra một con số kinh người hù dọa ba vị hoàng tử.
Hiện giờ khó khăn nhất của tòa soạn báo vẫn là quan hệ giao tiếp cùng với bối cảnh triều đình.
Ba vị hoàng tử tham dự, việc này xem như đã ổn thỏa.
Bùi Tranh gật đầu: "Có thể."
Bùi Ngọc cũng không có ý kiến.
Bùi Khâm tỏ vẻ đồng ý.
Dung Chiêu chỉ vào vị trí còn chưa điền phía dưới, lại nói: "Tổng cộng 100 cổ phần, chúng ta 25 cổ phần một người?"
Cô không muốn chia như vậy.
Nhưng trước tiên cô phải nói như vậy, cho bọn họ cơ hội thi triển thủ đoạn thu nạp lòng người.
Bùi Tranh ăn thịt nướng, lắc đầu: "Cứ dựa theo Phúc Lộc Hiên, ngươi chiếm thêm một cổ phần, có quyền khống chế toàn cục."
Đây là chuyện tối hôm qua hắn đáp ứng Dung Chiêu.
Hắn cũng biết, Dung Chiêu vì chuyện này còn gặp hai người khác, hắn nghĩ bọn họ cho rằng hắn muốn lôi kéo Dung Chiêu, cho nên sẽ phối hợp.
Quả nhiên, Tam hoàng tử Bùi Ngọc gật đầu: "Đồng ý, ngươi có thể chiếm thêm hai cổ phần."
Lão Nhị đã đề xuất Dung Chiêu chiếm nhiều cổ phần, hắn hiện tại đề nghị Dung Chiêu chiếm thêm hai cổ phần, lão Nhị và lão Ngũ chỉ sợ cũng chỉ cho rằng mình là cố ý lôi kéo Dung Chiêu, sẽ không nghĩ nhiều. với hắn cũng có lợi.
Bùi Ngọc nói xong, Bùi Khâm hất cằm lên, như là không cam lòng chịu yếu thế, vì thế cũng nói: "Vậy chúng ta mỗi người hai mươi hai cổ phần, A Chiêu ba mươi bốn cổ phần, thế nào?"