Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 122

Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:44:02
Lượt xem: 16

Nhị đệ: "Đệ cũng vậy, đệ cũng vậy, sau này đệ sẽ dắt ca ca và muội muội đi ăn Phúc Lộc Hiên!"

Mộc tiểu tử hít sâu một hơi, nắm thật c.h.ặ.t t.a.y bọn chúng, từng bước một đi về con hẻm nhỏ của bọn họ.

Đợi hắn lớn rồi hắn cũng sẽ dắt đệ đệ và muội muội đi.

Hy vọng Phúc Lộc Hiên có thể mở thật lâu.

Dung Thế Tử nói sau này sẽ có việc cho bọn họ, hắn cũng hy vọng là thật...

Dung thế tử chắc sẽ không nói dối. ...

Rút thăm trúng thưởng và biểu diễn ở bên ngoài cực kỳ náo nhiệt, bên trong cũng không kém cạnh.

Lầu một.

Từ công tử mặc dù không có thư mời, nhưng hắn có tiền a.

Người hầu của hắn đầu óc nhanh nhạy, lúc đó thấy có người rút trúng thẻ giảm giá nhưng không có tiền vào ăn, đang muốn từ bỏ thì người hầu của hắn đề xuất mua lại.

Cũng may là phản ứng nhanh, cho nên hai người bọn họ đều mua được.

Nếu đợi càng về sau, muốn mua một thẻ còn phải chen lấn, càng đừng nói là một lần mua hai thẻ.

Trước khi vào, Từ công tử nói thế này: "Cái gì mà một trăm lẻ tám món, ta ngược lại muốn xem đến tột cùng có nhiều như vậy hay không! Nếu gạt người, ha ha."

Sau khi vào.

Từ công tử...

"Trời ạ, ở đây cũng có thịt kho tàu và thịt Đông Pha!"

"Lại có nhiều loại rượu như vậy?!"

"Rót cho ta một ly rượu là được rồi, ta uống ít một chút, chừa bụng thưởng thức nhiều món ngon."

"Trời ạ, đây là bánh kem à? Tuy rằng không xa hoa bằng bánh kem Phúc Lộc Trang, nhưng bánh kem nhỏ cũng rất ngon, ta muốn cái này, cái kia ta cũng muốn."

"Đây là bánh kem vị gì?"

‘’Bánh này ngon quá!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-122.html.]

"Trời ạ... thế mà ta lại ăn hết nổi rồi!"

"Chỗ bọn họ ngay cả sủi cảo cũng dùng tám loại nhân, thật sự là quá phong phú, không hổ là thần tiên thịnh yến."

"Ơ, thật sự không được rồi, ta phải nới lỏng quần áo mới được, xem thử có thể ăn thêm chút nữa hay không, trong này ít nhất còn hơn phân nửa món ta chưa nếm qua hương vị... Ô ô ô, cảm giác thật sự ăn hết nổi rồi."

"Ngày mai, ngày mai ta sẽ đến nữa, ta phải nếm thử tất cả đồ ăn đồ uống chỗ này!"

Hắn nhìn về phía tráng hán đứng cách đó không xa, người nọ hiển nhiên là gia đình bình thường, quần áo có chút sờn cũ, nhưng nhìn dáng vẻ ăn rất khá.

Hắn ăn hết từng đĩa, tiểu nhị Phúc Lộc Hiên cũng không tức giận, thấy đĩa trên bàn hắn nhiều hơn, lập tức đi giúp hắn thu dọn sạch sẽ, còn nói hắn ăn không đủ có thể tiếp tục đi lấy.

Những đồ ăn kia giống như là ăn không hết, mỗi khi trên giá có đĩa trống liền lập tức sẽ có người đến bổ sung, thật sự là đãi ngộ của thần tiên.

Lầu một rốt cuộc vẫn ồn ào một chút, hơn nữa người quá nhiều, có vài món phải xếp hàng đi lấy.

Từ công tử vỗ bàn: "Đi, đi nạp tiền, đặt bàn ở lầu hai, ngày mai đưa cha mẹ ta theo."...

Lầu một và lầu hai khác nhau.

Dung Chiêu nói sẽ không bổ sung đồ ăn, hơn nữa những món ăn nổi tiếng như thịt Đông Pha, bọn họ bình thường sẽ ăn ở yến hội Phúc Lộc Trang, cho nên tất cả mọi người đều rất gò bó, chỉ bưng chén đĩa, khách khí lấy mỗi loại một chút liền đi.

Nhưng rất nhanh cục diện đã xảy ra biến hóa.

Trương Trường Ngôn cầm lấy hai cái đĩa, chất đầy hai cái đĩa đặt ở trên bàn xong lại cầm lên hai cái đĩa khác tiếp tục đi gắp thức ăn, rất nhanh lại gắp đầy hai cái đĩa lớn.

Mọi người: "...?"

Trương thừa tướng nhìn Trương Trường Tri nghiến răng nghiến lợi: "Đi trông chừng lão tam, nó là quỷ đói c.h.ế.t đầu thai sao?! Mất mặt c.h.ế.t đi được!"

Ánh mắt Trương Trường Hành càng thêm cổ quái.

Đệ đệ này của hắn. Gần đây hình như đặc biệt thiếu tiền! Có một lần còn bởi vì chín mươi lượng ở Đức Thuận Hiên không có tiền trả mà bảo Ngọc Trúc tìm hắn cứu mạng...

Cho nên, Trương Trường Ngôn rốt cuộc có bí mật gì?

Trương Trường Tri cũng cảm thấy mất mặt, tiến lên vài bước muốn ngăn cản Trương Trường Ngôn.

Trương Trường Ngôn: "Tuy rằng đồ ăn rất nhiều, nhưng số lượng đồ ăn ngon không đủ a, lại không bổ sung, nếu huynh không chịu lấy nhiều một chút, lát nữa chẳng phải chỉ có thể ăn mì với sủi cảo thôi sao?"

Loading...