Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 109
Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:35:05
Lượt xem: 13
Hai lượng này thậm chí so với động tĩnh của mười vạn lượng treo thưởng, mười sáu vạn lượng đầu tư còn lớn hơn.
Hai lượng bạc không nhiều không ít, kinh thành dù sao cũng là kinh thành, mặc dù có người vô cùng nghèo khó, nhưng dù sao cũng tốt hơn nông thôn một chút, có rất nhiều gia đình có thể bỏ ra hai lượng bạc.
Cho nên vấn đề mấu chốt là...
Những điều viết trên tờ rơi quảng cáo này rốt cuộc là thật hay giả?
Nhà Từ thị lang.
Công tử Từ gia là người nhìn Dung Chiêu không vừa mắt nhất, hắn công khai hạ thấp Dung Chiêu, công kích Dung thế tử không có tài hoa, chỉ biết làm chút chuyện thương nhân, lấy lòng mọi người, lấy mánh lới tranh thủ sự chú ý.
Phúc Lộc Hiên sắp khai trương, Từ gia công tử lại nói... tuyệt đối không đi Phúc Lộc Hiên ăn cơm.
Nhưng bây giờ, hắn nhìn tờ rơi quảng cáo, nuốt nước miếng.
Một trăm lẻ tám món...
Chỉ là nghĩ đến số lượng kia đã khiến người ta kinh hãi.
Bên cạnh, người hầu tri kỷ cũng nuốt nước miếng theo, ánh mắt tràn ngập chờ mong: "Công tử, chúng ta có nên đi xem không? Biết đâu hai lượng thật sự mua được một trăm lẻ tám món ăn?"
Nếu chỉ có hai lượng bạc...
Hắn cũng có thể ăn được.
"Ngươi tin sao? Dung Chiêu cho dù nguyện ý, tứ đại thân vương cũng có thể đập c.h.ế.t hắn ngay tại chỗ, nếu thật sự hai lượng bạc có thể ăn được một trăm lẻ tám món, không đến mười ngày, Phúc Lộc Hiên chắc chắn đóng cửa!"
"Nhưng trên này viết như vậy mà..."
"Mưu kế mà thôi, chỉ sợ hai lượng bạc này là chỉ món ăn rẻ nhất hai lượng bạc!"
"…" Người hầu vẻ mặt thất vọng.
Từ công tử mạnh mẽ đập tờ rơi quảng cáo lên bàn trà, khắc chế dục vọng muốn đi, cắn răng: "Không đi, ta nói rồi, ta kiên quyết không đi ủng hộ việc làm ăn của hắn!" Người hầu đảo tròng mắt, đột nhiên nói: "Nếu thật sự là hai lượng bạc, chỉ sợ Phúc Lộc Hiên sẽ đóng cửa, công tử, chúng ta không phải ủng hộ việc làm ăn của Dung thế tử, là ăn cho hắn phá sản. Nếu hai lượng bạc là giả, chúng ta có thể là người đầu tiên tố cáo, phá hỏng thanh danh của Dung Chiêu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-109.html.]
Từ công tử: "!!!"
Ánh mắt hắn sáng lên, ho khan một tiếng, không được tự nhiên nói: "Vậy được, ngày mốt chúng ta đi."
Người hầu lập tức lộ ra nụ cười, cười một lúc mới phản ứng lại được, chuyển sang vẻ mặt khóc tang nói: "Nhưng công tử, chúng ta không có thư mời."
Từ công tử: "..."
Tên khốn Dung Chiêu này!!...
Trong một con phố nghèo.
Có người cầm tờ rơi quảng cáo của Phúc Lộc Hiên, một ít nam nhân và phụ nhân nhàn rỗi tụ tập bàn luận sôi nổi...
"Thật sự hai lượng bạc?"
"Trên đó viết vậy mà, trời ạ, mấy món này đúng là làm cho người ta thèm thuồng, ta vậy mà chưa từng thấy qua."
"Toàn những món chưa từng nghe tên, nếu những thứ này đều ở trước mắt, vậy còn xa hoa lãng phí hơn ngự thiện của Hoàng thượng, đúng là thần tiên thịnh yến."
"Hai lượng bạc ta không tin."
"Nếu là thật... Ta đây tích góp cũng có thể mang mẫu thân đi nếm thử."
"Nằm mơ đi, sao có thể là thật?"...
Những người này bán tín bán nghi, nhưng cũng thảo luận cao hứng, thời buổi này không có trò chơi giải trí, bất kỳ chuyện mới mẻ nào cũng có thể làm cho người ta thảo luận say sưa.
Lúc này, bên cạnh có một thiếu niên đi ngang qua.
Người vùng này đều nghèo, nhưng thiếu niên này rất đặc biệt, quần áo trên người rách nát, rõ ràng là mặc đồ cũ của người khác, giày không có đế, chân lộ ra một nửa.
Thiếu niên gầy đến thoát tướng, toàn thân bụi bặm, còn giống như bị thương, tập tễnh đi vào trong hẻm nhỏ, vẻ mặt c.h.ế.t lặng. Phúc Lộc Hiên,"thiên thượng nhân gian""thần tiên thịnh yến", nhưng chuyện đó có liên quan gì đến hắn?
Rất nhiều người cảm thấy hai lượng bạc rẻ, đối với hắn mà nói hai lượng bạc đã là giá trên trời.
Hắn cho dù có hai lượng bạc cũng sẽ không bước vào đại môn Phúc Lộc Hiên, hai lượng bạc có thể giúp đệ đệ muội muội của hắn không đến mức bị c.h.ế.t đói...