Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 713
Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:22:26
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thu Diệp xa : "Xác mất tích sẽ xuất hiện một vách núi nào đó, nhưng hiện giờ vẫn chính xác là vách núi nào."
"Nói như , ban đêm chỉ cần ở ngoài là nguy hiểm ." Mạc Kiệt nhíu mày : " công việc của chúng thành 24 giờ."
Bạch Thu Diệp : "Tranh thủ thời gian , càng về khuya chắc chắn càng nguy hiểm."
Mạc Kiệt : "Hay là chúng lái xe thẳng đến nhà ai đó, bảo bọn họ kể cho về các điểm du lịch quanh đây là . Dù chúng cũng chỉ cần thu thập ba thông tin, sống ở đây thế nào cũng mà."
Bạch Thu Diệp : " ở đây, ban ngày còn chắc cho nhà, huống chi là ban đêm."
Mạc Kiệt sửng sốt, định hỏi tại thì Bạch Thu Diệp thúc giục: "ANh về thì nhanh lên, sắp lái xe ."
Mạc Kiệt gật đầu : "Được , lát nữa tiếp."
Đứng ngoài một lúc lạnh chịu nổi, vội chạy về toa xe, thuận tay đóng cửa .
Âm thanh trong phòng cách ly, Bạch Thu Diệp lên xe kiểm tra cuối, định khởi động động cơ thì cửa phụ mở.
Bạch Thu Diệp đầu thấy Vương Cốc trở ghế phụ, đang với tay kéo dây an .
Bạch Thu Diệp : "Sao chạy ?"
Vương Cốc : "Bọn họ đều cho rằng chúng là một phe , chi bằng diễn giống hơn chút."
Bạch Thu Diệp: "Được thôi."
Trước đó cô cũng nghĩ tới việc Vương Cốc sẽ lợi dụng ngược .
Dù khi phó bản hai vẫn ở thế đối đầu, nhưng trong phó bản , bọn họ buộc chặt .
Bạch Thu Diệp lái xe qua cửa nhã Cẩu Đản nữa, ánh mắt Vương Cốc xuyên qua cửa kính đáp xuống căn nhà một tầng.
Vương Cốc: "Lúc nãy cô đến nhà ?"
Bạch Thu Diệp : "Anh thấy vết xe , còn hỏi gì nữa?"
Lúc nãy cô chở Cẩu Đản về, dừng xe cửa nhã , chỗ đỗ xe vết xe sẽ loạn hơn một chút.
Vương Cốc : "Sao chỉ thu thập một thông tin?"
"Không ." Bạch Thu Diệp lái xe con đường phía : "Người ở đây bài ngoại, duy nhất một kẻ bài ngoại thì suốt ngày khuyên , chẳng chịu tiết lộ gì thêm."
Vương Cốc hỏi: "Vậy cô định ?"
Bạch Thu Diệp ngẩng cằm chỉ về một hướng: "Đằng một ngôi làng, đến đó thử vận may . chắc chuyện với dân làng, chỉ thể tự thu thập thông tin."
Mắt Bạch Thu Diệp dừng tấm chăn đắp của Vương Cốc: " việc cấp bách nhất của mấy là kiếm bộ quần áo. Nếu dân làng hợp tác, quả thật khó xử."
Trong lúc chuyện, xe của Bạch Thu Diệp rời khỏi cổng nhà Cẩu Đản, vượt qua cả con dốc nơi bọn họ đỗ xe lúc .
Dưới chân dốc là một vùng đồng bằng. Lúc màn đêm buông xuống, nếu vì tuyết ngừng rơi, ánh trời lấp lánh, lẽ cả vùng tuyết trắng sẽ chìm trong bóng tối đen kịt.
Bạch Thu Diệp ngước bầu trời qua kính chắn gió. Những vì trận tuyết lớn sáng lấp lánh, cả bầu trời như tấm nhung xanh thẫm đính lên vô viên ngọc quý.
Nếu vì câu chuyện rùng rợn cứ ám ảnh trong đầu, đây hẳn là một cảnh tượng tuyệt vời.
Chiếc xe bán tải kéo theo toa xe phía lướt cánh đồng tuyết, để hai vệt bánh xe sâu hoắm, cuốn theo một màn bụi tuyết trắng xóa.
Bạch Thu Diệp lái xe đến cổng làng.
Ngôi làng biển chỉ dẫn rõ ràng, nên Bạch Thu Diệp cũng phân biệt là cổng làng, là cuối làng.
Khác với những ngôi làng bình thường, tất cả nhà cửa ở đây xây dựng tự do, rải rác khắp đồng bằng, cách giữa các ngôi nhà khá xa .
Xung quanh làng thấy ruộng đồng canh tác, nhưng thấy những dụng cụ săn b.ắ.n treo cửa nhà. Có lẽ dân làng ở đây sống chủ yếu bằng nghề săn bắn.
Bạch Thu Diệp đỗ xe gần một ngôi nhà còn sáng đèn. Vừa tắt máy, cô thấy ánh đèn trong nhà đó vụt tắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/713.html.]
Vương Cốc : "Chưa kịp gõ cửa từ chối ."
Bạch Thu Diệp nhún vai, rút chìa khóa treo thắt lưng.
Rõ ràng trong nhà cố tình tắt đèn, tiếp đón những vị khách ngoại lai .
Cánh cửa toa xe di động mở , bốn còn ở cửa vẫy tay gọi Bạch Thu Diệp và Vương Cốc.
Bạch Thu Diệp tới với bọn họ: "Đây là ngôi làng gần nhất, xuống ."
Đông Phương Đàn ôm cánh tay run rẩy: "Lạnh quá, thể kiếm cho chúng bộ quần áo mặc tạm ?"
Bạch Thu Diệp : "Vậy mấy đợi ở đây."
Đông Phương Đàn hỏi: "Phải đợi bao lâu ?"
Bạch Thu Diệp đáp: "Tùy xem dân làng hợp tác . Nếu hợp tác, thể mang quần áo về ngay."
Đông Phương Đàn hỏi: "Còn nếu hợp tác thì ?"
Bạch Thu Diệp: "Kiếp ."
Đông Phương Đàn: "..."
Mộng Vân Thường
Mạc Kiệt : "Dù cũng thử gõ cửa xem. Dù bọn họ bài ngoại, chúng chỉ mượn quần áo thôi, ."
Anh bước khỏi toa xe: " cùng hai ."
Ba còn xe : "Thôi, chúng cũng cùng ."
Đông Phương Đàn thở dài: "Ừ thì, lóc một chút, dân làng thấy thương hại sẽ cho quần áo thôi."
Vừa bước xuống xe, gã béo run lập cập: " là đen đủi, phó bản lẽ sẽ thành cái duy nhất khiến c.h.ế.t cóng khi gặp quỷ."
Nhiệt độ thấp khủng khiếp khiến khả năng vận động và thể lực của bọn họ suy giảm ngừng, sức mạnh giảm tới 80%. Nếu xảy tình huống bất ngờ, cả đội thể toi mạng ngay lập tức.
Việc cấp bách nhất lúc là tìm quần áo giữ ấm cơ thể.
Bạch Thu Diệp chỉ ngôi nhà gần đó: "Lúc dừng xe còn thấy đèn sáng, thử gõ cửa xem."
Đông Phương Đàn : "Nam Cung, cùng cô phía ."
Hai bọn họ đều là nữ giới, trông ít đe dọa hơn, ít nhất thể khiến dân làng bớt cảnh giác.
Bạch Thu Diệp gõ cánh cửa gỗ, Đông Phương Đàn bên cạnh gọi to: "Xin hỏi ai ở nhà ?"
Dĩ nhiên trong nhà , chỉ là ai trả lời bọn họ mà thôi.
Đông Phương Đàn thẳng thắn mục đích: "Chúng là khách du lịch đến đây, nhưng mang đủ quần áo ấm, thể bán cho chúng một ít ?"
Căn nhà vẫn im lặng, nhưng Bạch Thu Diệp cảm nhận đôi mắt đang theo dõi bọn họ từ tầng .
Cô ngẩng đầu lên cửa sổ tầng hai đối diện cửa chính.
Một bóng đen mờ ảo lướt qua khung cửa sổ, ánh mắt theo dõi biến mất.
Người trong nhà những mở cửa, còn lén lút quan sát bọn họ từ lầu.
Bạch Thu Diệp với những khác: "Bọn họ mở cửa thì đừng phí thời gian nữa, thử nhà khác ."
Mạc Kiệt đề xuất: "Hay chia ? Sắp thành bốn xác c.h.ế.t cóng mất."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh kể cho bọn họ tin đồn ?"
"Anh , trời tối ngoài sẽ mất tích mà." Gã béo : "Chúng chỉ quanh quẩn trong làng thôi, nếu chuyện hét lên là những khác tới ứng cứu."
"Làng nhỏ, cũng kịp thời." Gã béo tự tin : "Không vấn đề gì , thì thành nhiệm vụ , phó bản bao giờ đưa công việc bế tắc."