Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 712
Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:21:56
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thu Diệp hỏi: "Gia đình bài ngoại như , mà vẫn cho ngoài học ?"
Cẩu Đản khẽ: " trốn đấy. Bố để chút tiền, tự đóng học phí. Dù ông nội cũng chẳng quan tâm."
Bạch Thu Diệp dừng giây lát hỏi: "Lúc nãy thấy cái khung ảnh ông nội vứt , trong ảnh là bố ?"
Cẩu Đản gật đầu: "Bọn họ mất ."
Bạch Thu Diệp hỏi bọn họ c.h.ế.t như thế nào, bây giờ lúc hỏi chuyện .
Cẩu Đản : "Thôi, để dẫn cô tìm chiếc xe đó."
Lúc mặt trời lặn hẳn, chỉ nghiêng nghiêng ở phía tây, nhuộm vùng tuyết trắng phía xa thành màu cam đỏ.
Hai mỗi cầm một cái xẻng tuyết về phía ngọn đồi. Cẩu Đản chiếc xe đang đậu đồi, nhưng thể tuyết vùi lấp nên mang theo xẻng để phòng hờ.
Sau hơn mười phút, cuối cùng Bạch Thu Diệp cũng lên tới đỉnh đồi.
Một chiếc xe tải tuyết phủ kín đang đậu đó, may mắn là lốp xe chôn vùi, trông vẫn thể chạy .
Điều duy nhất là cửa kính xe vẫn mở, ghế lái ngập đầy tuyết.
Nếu Bạch Thu Diệp lên lái, lát nữa tuyết tan sẽ ướt đẫm quần.
Một chìa khóa treo bên đồng hồ đo, Cẩu Đản trèo lên mở cửa xe đưa chìa khóa cho Bạch Thu Diệp.
Cẩu Đản : "May quá."
Hắn dùng tay lau kính xe: "Chỉ chút tuyết ghế thôi, sẽ giúp cô dọn sạch."
Nói xong, Cẩu Đản phát hiện Bạch Thu Diệp trả lời nên đầu .
Bạch Thu Diệp ở điểm cao nhất của ngọn đồi, đang cánh đồng tuyết phía bắc. Từ đây thể bao quát bộ vùng đồng bằng phủ trắng xóa.
Cẩu Đản đến bên cạnh Bạch Thu Diệp, dùng giọng đầy tự hào : "Đẹp quá ."
Bạch Thu Diệp gật đầu.
Ánh hoàng hôn vàng rực chiếu xuống tuyết trắng, biến chúng thành những hạt cát vàng óng. Những nơi ánh chiều với tới trở thành màu xanh thẫm. Tất cả hòa quyện như một vùng biển đất liền.
Cẩu Đản : "Người ở đây khi mặt trời lặn đều khỏi nhà, bọn họ từng thấy cảnh , chỉ chiêm ngưỡng thôi."
Hắn : " bây giờ cô cũng thấy ."
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp hỏi: "Cảnh như mà chỉ hai chúng thưởng thức, quá phí ?"
Cẩu Đản đáp: "Xem cô vẫn tiếp tục cái dự án du lịch nhàm chán đó."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh và ông nội sống trong làng ?"
Cẩu Đản gật đầu: "Ừ, bọn họ ở đằng ."
Hắn giơ tay chỉ về phía bắc, nơi ánh hoàng hôn che khuất, một vệt đen thấp lè tè.
"Làng ở ngay đó, nếu cô nhất định đến thì cứ ." Cẩu Đản : " tối nay bọn họ sẽ mở cửa ."
Công việc đầu tiên của Bạch Thu Diệp và nhóm thành 24 giờ.
Nếu dân làng hợp tác, nhiệm vụ của bọn họ sẽ gặp trở ngại.
Bạch Thu Diệp hỏi Cẩu Đản: "Ngoài câu chuyện , ở đây còn chuyện gì thú vị khác ?"
Cẩu Đản lắc đầu: " sẽ gì thêm ."
Hắn liên tục thúc giục cô , còn giúp Bạch Thu Diệp nữa.
Bạch Thu Diệp hối hận khi tiết lộ là chuyên viên quy hoạch du lịch.
Ban đầu cô định dùng viễn cảnh phát triển cùng lợi ích du khách mang để dụ dỗ, nhưng kết quả phản tác dụng.
Bạch Thu Diệp lên xe bán tải, thử khởi động động cơ. May mắn là xe lưỡi ủi tuyết phía , chạy đường tuyết cũng thành vấn đề.
Khi đưa Cẩu Đản về đến cổng nhà, cô bỗng thấy ông nội cửa sổ quan sát .
Lúc mặt trời lặn một nửa, bầu trời ngả tối dần. Ánh hoàng hôn đỏ như m.á.u trở nên bất tường. Khuôn mặt nhăn nheo như vỏ cây khô của ông lão ẩn hiện trong bóng tối, trông chẳng khác nào một oan hồn đang âm mưu theo dõi con mồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/712.html.]
Bạch Thu Diệp đầu khởi động xe, bỏ ngôi nhà phía .
Cô lái xe về phía đồi phía nam. Nghe tiếng động cơ, trong nhà vội mở cửa.
Bối Mã thở phào: "Cuối cùng cô cũng về . Thấy tiến độ nhiệm vụ nhảy một mốc, tưởng cô thật sự bỏ rơi chúng ."
Bạch Thu Diệp : "Trông giống loại tiểu nhân bội tín ?"
Bối Mã trầm ngâm hồi lâu gật đầu nhẹ.
Bạch Thu Diệp: "..."
Giá mà cô thật sự .
"Ra đây nhanh, buộc căn nhà xe ." Cô .
Những khác bước ngoài. Vương Cốc cuối cùng, vẫn quấn chặt chiếc áo bông chăn đầy khí phách.
Bạch Thu Diệp đầy chán ghét liếc : "Trả tờ quảng cáo tuyển dụng cho ."
Vương Cốc thản nhiên đưa một tờ giấy .
"Tưởng định chiếm của riêng cơ." Cô .
Vương Cốc bình thản đáp: " hiểu mưu đồ của cô ."
Bạch Thu Diệp đoán nhận : "Cảm giác trở thành mục tiêu chung thế nào?"
"Bình thường." Vương Cốc : "Mấy cũng gì quá đáng."
"Xem trình độ bọn họ cao hơn mấy Dị Tra Cục các nhiều." Cô đáp.
lúc đó, gã béo đang mắc móc nối phía xe : "Hai tán gẫu gì đó? Lại đây phụ một tay!"
Đông Phương Đàn hỏi: "Ai từng lái loại xe kéo nhà di động ?"
Bạch Thu Diệp lắc đầu.
"Khó ." Đông Phương Đàn : "Không ai kinh nghiệm, đến cách nối còn ."
Mạc Kiệt đề xuất: "Để thử xem."
"Anh cũng mà, ?" Đông Phương Đàn nghi ngờ hỏi.
Mạc Kiệt giải thích: "Trước từng xem vlog du lịch về xe kéo nhà, còn nhớ sơ sơ cách ."
Gã béo xoa tay run rẩy: "Mau lên bạn, sắp đông thành xác khô ."
Bối Mã trêu chọc: "Xác khô nướng chứ nhỉ?"
Gã béo : "Tượng , tượng !"
Dưới ánh mắt dò xét của , Mạc Kiệt với tư cách là hy vọng cuối cùng của chiếc xe , nối hai móc câu khóa bên hông ngôi nhà. Sau đó ghế lái, nhấn một nút.
Chỉ tiếng "tách" một cái, xe bán tải và toa xe mới thực sự khớp nối.
Mấy khác reo hò một tiếng, chui trong nhà.
Mạc Kiệt từ ghế lái bước xuống, với Bạch Thu Diệp: "Nam Cung, cô lái xe , bọn mặc quá ít ."
Bạch Thu Diệp : "Được."
Mạc Kiệt dừng hỏi: "Lúc nãy cô ngoài, gì ?"
Bạch Thu Diệp đột nhiên nảy sinh hứng thú quái đản, với Mạc Kiệt: "Sau khi mặt trời lặn ngoài."
Vừa dứt lời cô, tia nắng cuối cùng của hoàng hôn cũng chìm trong đồng tuyết.
Trời tối hẳn.
Trong lòng Mạc Kiệt thắt : "Tại ?"
Bạch Thu Diệp : "Sau khi mặt trời lặn mà vẫn ở ngoài, thể sẽ mất tích."
Mạc Kiệt hỏi: "Người mất tích sẽ ?"