Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 706

Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:13:17
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Địa điểm du lịch độc đáo, thú vị, đặc biệt thì mới thể tạo cách với đối thủ cạnh tranh, chiếm lĩnh phân khúc thị trường riêng."

"Khách hàng mục tiêu chính của Nhất Điều Long là các gia đình, cá nhân thuộc tầng lớp trung lưu trở lên. Giá cao hơn thị trường 200% nhưng dịch vụ vượt trội 80%."

"Tất cả nhân viên của Nhất Điều Long tuân thủ một quy tắc: Mọi thứ đều vì du khách."

Ánh mắt Bạch Thu Diệp dừng ở câu .

"Lần việc của chúng , sẽ du khách tham gia ?"

Vương Cốc hỏi: "Trên quảng cáo tuyển dụng ghi vị trí gì?"

Lúc Bạch Thu Diệp mới nhớ Vương Cốc còn vai trò của bọn họ trong phó bản là gì.

Bạch Thu Diệp : "Chuyên viên quy hoạch du lịch."

Vương Cốc im lặng một giây : "Ngoài đời, chuyên viên quy hoạch du lịch chỉ lên lịch trình cho đoàn, cần tiếp xúc với khách. Nhất Điều Long chủ yếu cung cấp dịch vụ tùy chỉnh, lẽ việc tiếp xúc với khách là thể tránh khỏi."

Bạch Thu Diệp : "Không yêu cầu gì kỳ quặc nữa."

Vương Cốc đáp, tiếp tục vò đầu bứt tai với cái chăn.

Thấy lưng , mãi loay hoay với cái chăn bông, Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh gì thế?"

Vương Cốc: "Làm một bộ quần áo."

Vương Cốc khoác cái chăn lên , phần phồng lên như con lật đật.

Cái chăn màu vàng ấm, họa tiết thỏ cà rốt dễ thương.

kèm với khuôn mặt xanh xao của Vương Cốc thì trông thật kỳ dị.

Bạch Thu Diệp suýt nữa thì bật , cố nén một hồi nhưng nhịn , bắt đầu trận từ thứ ba kể từ khi phó bản.

Trước tiếng của cô Vương Cốc vẫn bình thản như , bước đến bên lò nướng, cầm lấy cái kẹp than lúc nãy.

Bạch Thu Diệp thấy động tác của , liền : "Anh định , tức giận đến mất khôn ?"

Vương Cốc đáp: "Tìm một vũ khí tay."

Bạch Thu Diệp nhớ , lúc nãy lục soát , quả thật tìm thấy đạo cụ nào khác Vương Cốc.

Cô chợt dừng : "Đừng bảo là chẳng mang theo đạo cụ gì theo nhé?"

Vương Cốc gật đầu.

Trong lòng Bạch Thu Diệp dâng lên chút thương cảm.

nữa, Vương Cốc cũng vì quá chuyên tâm truy bắt cô mà xông đây, nhầm lẫn theo cô phó bản .

Kết quả là đến đây , chẳng thứ gì để bảo mạng, đúng là chút đáng thương.

Chưa kể Vương Cốc chỉ mặc mỗi chiếc áo khoác mỏng, nếu cơ bắp nâng đỡ, sợ rằng chỉ cần gió thổi là bay như diều đứt dây.

Bạch Thu Diệp thương hại là , nhưng đề nghị giúp đỡ cho Vương Cốc một hai món đồ.

Cô vẫn nhớ cảm giác lúc Vương Cốc từ chiếc xe máy bay tới, đ.â.m thẳng lưng .

Tên vì bắt cô, đúng là bất chấp thủ đoạn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/706.html.]

Vương Cốc tuy trông vẻ tội nghiệp, còn cùng đường, nhưng biểu lộ , ngược điềm tĩnh, như thể lúc phó bản trang đầy đủ .

Bạch Thu Diệp cảm thấy cần lo lắng cho , liền tiếp tục lật xem cuốn tài liệu.

lúc , cô đột nhiên thấy tiếng bước chân từ bên ngoài vọng .

Cánh cửa đẩy mở, ánh sáng trắng chói lóa khiến căn phòng bỗng sáng hơn vài độ, khiến hai trong phòng cảm giác sắp "mù tuyết".

Không khí lạnh giá cùng những bông tuyết trắng xóa ùa , thổi tắt phần nào ngọn lửa trong lò đồng.

Một bông tuyết bay , theo làn gió đáp xuống đầu mũi Bạch Thu Diệp, nhiệt độ trong phòng tan chảy.

Bạch Thu Diệp ngẩng lên, thấy ngoài cửa mấy , đang thò đầu trong phòng.

Là những chơi khác đến.

Nhóm mới đến gồm bốn , thấy hai bọn họ liền sững sờ.

ai lên tiếng, cửa mở là bọn họ xông thẳng đến bên lò sưởi.

Trên bọn họ cũng chỉ mặc đồ mỏng manh, từng một đều run rẩy như chuột lột.

Quây quần bên lò sưởi một lúc, sắc mặt bọn họ mới dần hồng hào trở , lúc mới tinh thần để ý đến Bạch Thu Diệp và Vương Cốc đến .

Một mặc áo khoác xanh đậm trong đó lên tiếng: "Này, ngờ đến sớm hơn chúng ."

Người phụ nữ duy nhất trong nhóm : "Ai với chả chúng ? Đừng tự nhiên thiết như ."

Một béo gần như dán lò sưởi bên cạnh : "Trời lạnh thế , mặc cũng như , cùng chịu khổ suốt chặng đường, ít nhiều cũng chút tình đồng chí chứ chị gái."

Người phụ nữ liếc : "Nhắc đến cái là tức, mớ mỡ thừa của chẳng tác dụng gì, lúc nãy suýt nữa kéo chị đây xuống hố băng!"

Người cuối cùng lên tiếng ho một tiếng: "Mọi , đây lâu , đừng chỉ lo chuyện một , ít cũng chào hỏi khác chứ."

Anh xong ngẩng đầu về phía Bạch Thu Diệp và Vương Cốc: "Hai vị đừng ngại, chúng đều đóng băng đến hư ."

Vương Cốc cuộn trong chiếc chăn bông to đùng, gật đầu "ừ" một tiếng.

Bạch Thu Diệp , nhất thời mở miệng.

Người cuối cùng lên tiếng tưởng rằng Bạch Thu Diệp như là vì đề phòng , nên lịch sự : " là Mạc Kiệt, hai vị xưng hô thế nào?"

Bạch Thu Diệp: "..."

Mộng Vân Thường

Dù Mạc Kiệt mở miệng, Bạch Thu Diệp cũng nhận .

bây giờ trông khác xa so với đầu cô gặp.

Lần đầu gặp mặt trong phó bản "Người hành nghề tang lễ", Mạc Kiệt các chơi vây quanh nâng như trứng, mắt cao hơn trán, mũi chĩa lên trời. Dù khi chia tay bớt kiêu ngạo nhưng trong xương tủy vẫn đầy ngạo khí.

giờ đây, Mạc Kiệt tỏ ôn hòa lễ độ với hai gặp. Không thứ lịch sự giả tạo đầy kiêu ngạo, mà là thái độ chân thành nghiêm túc để phá vỡ bức tường ngăn cách giữa những xa lạ.

Bạch Thu Diệp điều gì đổi , nhưng cô cảm thấy Mạc Kiệt giờ đây càng trở nên sắc bén hơn.

Như một con d.a.o nóng bỏng dễ dàng cắt qua tảng băng cứng.

Bạch Thu Diệp đáp: "Nam Cung Ngạo."

Vương Cốc cũng tên .

Loading...