Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 704

Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:12:24
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô lấy tờ quảng cáo tuyển dụng, dòng chữ sặc sỡ nếp gấp chia cắt.

[Vị trí tuyển dụng: Chuyên viên quy hoạch du lịch.

Phúc lợi: Công ty du lịch Nhất Điều Long tuyển dụng chuyên viên quy hoạch du lịch, chỉ cần bạn đam mê phiêu lưu, nhiệt huyết với công việc, dù là tay mơ lão làng chúng đều chào đón.

Nhất Điều Long, thương hiệu trăm năm, đãi ngộ vượt trội so với các đối thủ khác, bỏ lỡ sẽ hối tiếc đấy!

Yêu cầu công việc:

1. Chịu trách nhiệm lập kế hoạch du lịch, xây dựng phương án marketing.

2. Chịu trách nhiệm khảo sát các tuyến du lịch mới, phát triển các dự án du lịch mới.

3. Giao tiếp và trao đổi với các đối tác, nắm bắt nhu cầu của họ.

Yêu cầu ứng viên:

1. Không yêu cầu bằng cấp liên quan đến quy hoạch du lịch, cảnh quan, địa lý hoặc các ngành nghề tương tự.

2. Không yêu cầu kinh nghiệm việc tại các công ty tư vấn quy hoạch du lịch.

3. Cần khả năng học hỏi và giao tiếp . Tính cách hoạt bát, nhanh nhẹn, thể xử lý linh hoạt các tình huống và đảm nhận công việc quan trọng một cách độc lập.

Lưu ý: Công ty du lịch Nhất Điều Long đang chuẩn mở rộng các tuyến du lịch mới, khu vực liên quan nhiệt độ 0 độ, nhân viên vui lòng chuẩn quần áo giữ ấm để tránh tê cóng. ]

Mặt của tờ quảng cáo tuyển dụng ghi rõ địa điểm nhận việc.

Đây chính là lối phó bản trong thực tế, vì Bạch Thu Diệp thể tùy tiện qua bất kỳ cổng ánh sáng nào mà qua cổng ánh sáng gần khu định cư Tuyết Tùng.

Nội dung của tờ quảng cáo chỉ , hề đề cập đến cấp độ của phó bản , thứ chỉ thể khi bước .

Bạch Thu Diệp cầm tờ quảng cáo tay, tay mở bản đồ và theo hướng dẫn về phía cổng ánh sáng.

Khi cô sắp tới nơi, đột nhiên thấy tiếng động cơ gầm rú phía .

Bạch Thu Diệp đầu , thấy kẻ bệnh tật đang cưỡi một chiếc xe máy, lao xuyên qua rừng cây với tốc độ chóng mặt về phía cô.

"Không đến mức đó chứ!" Bạch Thu Diệp thầm c.h.ử.i trong lòng, chân bước nhanh hơn, lao thẳng về phía cổng ánh sáng.

Chỉ cần phó bản, kẻ bệnh tật sẽ thể tìm thấy cô. Dù dẫn cả đám từ Dị Tra Cục đến vây bên ngoài chờ cô nữa, thì khi cô xuất hiện trở , cơ thể hồi sinh, vũ khí đặc chế của sẽ chẳng còn tác dụng gì.

Lúc đó ở đều tùy ý cô, ai cô.

Khoảng cách giữa kẻ bệnh tật và cô vẫn còn xa, một chân của Bạch Thu Diệp bước qua cổng ánh sáng.

lúc tưởng thể đuổi kịp, bánh chiếc xe máy đ.â.m một tảng đá lớn, kẻ bệnh tật hất văng lên trung, lao về phía Bạch Thu Diệp với tốc độ kinh hoàng.

Anh như một ngôi băng đ.â.m sầm lưng Bạch Thu Diệp, lúc đưa chân thứ hai , đúng hơn là đẩy ngã chúi trong.

Bạch Thu Diệp: "Ông nội !"

Tiếng c.h.ử.i đanh thép của cô biến mất ngay lập tức, chỉ còn chiếc xe máy bốc khói với bánh vẫn tít mặt đất.

Giây tiếp theo, Bạch Thu Diệp mở mắt thấy đang giữa vùng tuyết trắng xóa.

Không khí lạnh buốt bao trùm khắp nơi, từng bông tuyết trắng xóa rơi lả tả từ trời, chẳng mấy chốc phủ lên đầu cô một lớp mỏng.

"Hắt xì!"

Một tiếng hắt vang lên ngay lưng Bạch Thu Diệp.

Bạch Thu Diệp: "... Anh định lưng đến bao giờ nữa!"

Kẻ bệnh tật hắt liên tục, lồm cồm bò dậy khỏi cô.

Bạch Thu Diệp cảm thấy lưng nhẹ bẫng, đầu liếc bằng ánh mắt như kẻ thù g.i.ế.c cha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/704.html.]

"Anh điên ?" Bạch Thu Diệp : " chạy đến tận đây mà vẫn buông tha."

Kẻ bệnh tật mở miệng: "Cô──"

Vừa thốt lên một từ, đột nhiên im bặt.

Bạch Thu Diệp tưởng sẽ giảng đạo lý dài dòng, nào ngờ đùng một cái câm như hến.

Bạch Thu Diệp: "Có gì thì nhanh ."

Mộng Vân Thường

Kẻ bệnh tật: "Cô cô cô cô──"

Sau đó ngậm miệng.

Bạch Thu Diệp im lặng hai giây, khóe miệng từ từ nhếch lên bật ha hả: "Ha ha ha ha, lạnh quá ? Thích vẻ ngầu, đáng đời! Ha ha ha ha!"

Thì khi chuyện, kẻ bệnh tật run đến mức như , trách chỉ một từ vội ngậm miệng.

Vua màu rơi khỏi thần đài.

Cô đắc ý đội mũ áo phao lên đầu, lục trong túi lấy một chiếc khăn len cashmere.

Kẻ bệnh tật: "..."

Bạch Thu Diệp xong, đột nhiên trong lòng thót , nhận quên mất một việc hệ trọng, bộ sự chú ý đều dồn mấy chuyện vặt vãnh.

Nhân lúc kẻ bệnh tật để ý, Bạch Thu Diệp dùng tốc độ chớp nhoáng đè xuống tuyết.

Một tay cô nắm chặt hai cổ tay , tay đè lên xương sống.

Bạch Thu Diệp : "Đưa vũ khí đặc chế đây."

Kẻ bệnh tật Bạch Thu Diệp đ.á.n.h úp bất ngờ, mặt đập xuống tuyết, ngậm đầy mồm băng vụn.

Anh gắng ngẩng đầu lên, Bạch Thu Diệp ấn mạnh xuống.

Bạch Thu Diệp quát: "Đừng mưu mẹo gì, nhanh đưa đồ !"

Kẻ bệnh tật giãy giụa, trông yếu ớt như nhưng sức bật trong chốc lát suýt nữa hất đổ Bạch Thu Diệp.

Bạch Thu Diệp hẳn lên lưng mới tạm ghì xuống.

"Thuốc trong vũ khí đặc chế vẫn hết hiệu lực, hiện giờ sức đủ, nhanh chóng kết thúc."

Bạch Thu Diệp thầm nghĩ.

đợi kẻ bệnh tật tự nguyện khai báo, giơ tay lục soát túi áo .

Vì mạng sống, Bạch Thu Diệp thấy động tác , nhưng kẻ bệnh tật cứng đờ, tạm thời ngừng cả giãy giụa.

Tay Bạch Thu Diệp sờ đến n.g.ự.c , cảm giác khá mềm mại, vô thức dùng ngón tay chọc chọc.

Thì là cơ ngực.

Ôi trời, kẻ bệnh tật cơ ngực!

Trong lòng kinh ngạc một giây, cuối cùng cô cũng tìm thấy thứ cần trong lớp lót áo khoác của .

Bạch Thu Diệp vội vàng lấy vũ khí đặc chế , tiếp tục lục soát xem còn giấu chỗ nào nữa .

Lục ba cái vũ khí đặc chế, xác định còn cái nào nữa, Bạch Thu Diệp mới yên tâm, dùng một tay bẻ gãy chúng đôi.

Một tay buông , kẻ bệnh tật lập tức hoạt động trở , đẩy mạnh cô bật dậy khỏi mặt đất.

Đứng dậy, việc đầu tiên là chỉnh quần áo và kéo phéc-mơ-tuya áo khoác.

Bạch Thu Diệp ném mấy vũ khí đặc chế phá hủy xuống đất, nhếch mép với : "Giờ thì hết cách nhỉ."

Kẻ bệnh tật: " ──"

Loading...