Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 703
Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:11:48
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thu Diệp hỏi: "Thằng bé Tề Dân thì ?"
Kẻ bệnh tật đầu Bạch Thu Diệp: "Đó là một đứa trẻ."
Bạch Thu Diệp giật : "Cái gì?"
Kẻ bệnh tật : "Đó là một trưởng thành, chỉ là giả dạng thành trẻ con thôi."
Bạch Thu Diệp những sinh mắc bệnh, cả đời lớn nổi, ngờ gặp trường hợp .
Bạch Thu Diệp : "Vậy chuyện nó kể hẳn cũng là giả ."
""Người " mà nó tới quả thực tồn tại, nhưng quan hệ huyết thống với nó, chỉ là một trong những con lợn của bọn chúng thôi." Kẻ bệnh tật : "Dưới đó giống như chuồng lợn , nuôi nhốt một đám , bất cứ lúc nào cũng thể lôi thức ăn cho dị chủng."
Bạch Thu Diệp loạng choạng một bước, kẻ bệnh tật chú ý đến biểu hiện khác thường của cô, hỏi: "Cô ?"
Bạch Thu Diệp giả vờ yếu đuối: "Anh kể đáng sợ quá."
Kẻ bệnh tật : " tưởng cô chịu đựng lắm, lúc nãy đến dị chủng cô còn phản ứng gì mà."
Bạch Thu Diệp đưa tay lên n.g.ự.c : "Lúc đó tận mắt thấy mà."
Kẻ bệnh tật dường như tin lời cô, : " xuống đưa lên, cô thể giúp trông con dị chủng ?"
Bạch Thu Diệp hợp tác gật đầu, tỏ vẻ lo lắng: "Nó sẽ đột nhiên dậy c.ắ.n chứ."
Kẻ bệnh tật : "Không , dù vạn tiễn xuyên tim nó cũng cử động ."
Bạch Thu Diệp thầm c.h.ử.i một câu, miễn cưỡng : "Được."
Kẻ bệnh tật : "Làm phiền cô , theo như thỏa thuận đó, chúng nhất định sẽ bồi thường cho cô."
Cái bồi thường ai thích thì nhận, cô chỉ mong kẻ bệnh tật nhanh chóng biến mất.
Kẻ bệnh tật khó nhọc leo xuống thang, Bạch Thu Diệp đợi mười mấy giây, xác nhận thể lập tức , liền chạy về hướng ngược .
May mắn là nơi vốn ngoài khu định cư, cách chỗ cô giấu xe xa.
Khoảng 10 phút , Bạch Thu Diệp thấy chiếc xe suv giấu trong lùm cây.
Cô mở cửa xe leo lên, c.ắ.n đầu lưỡi buộc tỉnh táo, lái xe thẳng về hướng cổng phó bản.
" là xui xẻo, những bổ sung đồ, còn vướng rắc rối."
Cô xoay vô lăng , giọng nhỏ, như cố ý to để tự tỉnh táo hơn.
May mắn là bữa trưa hôm nay cô giải quyết ở khu Tuyết Tùng, dùng đến đồ dự trữ đó.
Số còn đủ cho cô ăn thêm hai bữa, dù phó bản thì ít nhất cũng một ngày để tìm thức ăn.
Bạch Thu Diệp lái xe một lúc, cảm thấy đầu càng lúc càng choáng váng, mấy suýt nữa đ.â.m lan can bên đường.
Cô dám tiếp tục lái nữa, đành đỗ xe bên lề, ngụy trang thành chiếc xe bỏ hoang giữa đường.
May là khi rời khu Xích Thủy cô chỉ lau kính chắn gió và gương chiếu hậu, cộng thêm bụi đường phủ kín nên quá khác biệt giữa đám xe cũ nát.
Đỗ xe xong, Bạch Thu Diệp hạ ghế ngả lưng, chóng mặt lả .
Bên , kẻ bệnh tật bảo gã đầu quỷ dắt mấy còn sống lên , còn thì vác gã mặt c.h.ế.t cùng tên tù binh chờ chân thang.
Gã đầu quỷ thò đầu khỏi cửa hầm, liếc xung quanh hỏi: "Cô gái ? Anh bảo là cô đang canh bên ngoài mà?"
Kẻ bệnh tật nhíu mày: " , chuyện gì?"
Gã đầu quỷ : "Cô biến mất ."
Nghe , kẻ bệnh tật túm lấy cổ tay gã mặt chết, nhanh chóng leo lên khỏi miệng hầm.
Bên ngoài chỉ còn lũ dị chủng hạ gục đó cùng mấy lên, còn bóng dáng Bạch Thu Diệp.
Kẻ đầu quỷ lo lắng hỏi: "Cô đúng là nội gián thật ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/703.html.]
Kẻ bệnh tật im lặng giây lát, nhớ những câu hỏi kỳ lạ của Bạch Thu Diệp cùng phản ứng bất thường khi dùng vũ khí đặc chế.
Lúc đó, Bạch Thu Diệp bước chập chững, vẻ mặt mơ hồ, giống hệt phản ứng của dị chủng khi trúng đạn đặc biệt.
"Cô nội gián." Kẻ bệnh tật đưa tay lên trán : " thể là quỷ thật."
Gã đầu quỷ ngớ hiểu: "Hả?"
Kẻ bệnh tật đẩy gã mặt chêt về phía : "Chuyện về các tự giải quyết. Dẫn hai tên tù binh về, kêu đội E2 đến , thì chờ khu E2 đến thẩm vấn."
Thấy chuẩn rời , gã đầu quỷ ngạc nhiên: "Còn thì ?"
Kẻ bệnh tật : " đuổi theo cô ."
Gã đầu quỷ: "A?"
"Đuổi kiểu gì? Người biến mất từ lâu !"
Kẻ bệnh tật lạnh lùng : "Tìm thấy thế nào thì tìm cô thế ."
Gã đầu quỷ há hốc mồm: "À ! Bảo tìm bọn , hóa gắn định vị lên !"
"Lúc nào thế? Sao ?" Hắn liên tục chất vấn: "Hay là trong ứng dụng liên lạc?"
Kẻ bệnh tật lắc đầu: "Không ."
Gã mặt quỷ giật : "Không chương trình thì là... Khoan , lẽ lúc nãy mới đeo cho đấy chứ?"
Kẻ bệnh tật vỗ nhẹ lên vai , gã đầu quỷ thấy những hạt bụi vàng rơi lả tả từ vai xuống.
Kẻ bệnh tật : "Nhờ cái đấy."
Gã đầu quỷ hỏi: "Vậy phụ nữ lúc nãy cũng..."
Kẻ bệnh tật đáp: " sợ cô bỏ chạy nên cũng rắc lên cô một ít."
Anh mở thiết đầu cuối, ngón tay lướt nhẹ trong trung như đang thao tác gì đó.
Gã đầu quỷ hỏi: "Tìm thấy ?"
Kẻ bệnh tật : "Anh tiếp tục dọn dẹp hiện trường , đây."
Gã đầu quỷ gọi với theo: "Này! Cần hỗ trợ ?"
Kẻ bệnh tật đáp: "Anh xử lý chuyện ở đây là giúp ."
Nói xong, rời .
Một bên khác, Bạch Thu Diệp bật dậy khỏi ghế, hoảng hốt quanh.
Phát hiện vẫn trong xe, những cơ quan đơn giản cô đặt xe khi ngất vẫn phá hỏng.
Bạch Thu Diệp thở phào nhẹ nhõm, bước xuống xe quét sạch đống lá khô cố tình đặt kính chắn gió, khi quan sát tình hình con đường, cô xe.
Vũ khí đặc chế dành cho dị chủng mà kẻ bệnh tật mang theo hiệu quả thực sự quá mạnh, dù cô tỉnh cơn ngất nhưng đầu vẫn còn choáng váng, cơ thể mềm nhũn chút sức lực nào.
Bạch Thu Diệp lái xe, một tay với lấy túi leo núi bên cạnh lấy thanh protein nhét miệng.
Ăn liền mấy thanh, cô cảm thấy thể lực hồi phục đôi chút.
đây chỉ là cảm giác, thực tế cơ thể vẫn thoát khỏi ảnh hưởng của thuốc.
"Giờ thể đến khu định cư Tuyết Tùng nữa, chỉ thể thẳng tiến phó bản." Bạch Thu Diệp chằm chằm con đường phía : "Vào phó bản với tình trạng , c.h.ế.t chắc..."
May mắn là từ lúc phó bản bắt đầu đến khi nguy hiểm thực sự xuất hiện vẫn còn thời gian để cô điều chỉnh.
Mộng Vân Thường
Điểm đến của Bạch Thu Diệp cách khu định cư Tuyết Tùng hơn chục km, quãng đường xa lắm, xe thì nhanh.
Chỉ điều đường xá đoạn mấy lý tưởng, lẽ ít qua nên hiếm ai dọn dẹp mặt đường.
Bạch Thu Diệp dám lái quá nhanh, nhưng cũng dám chạy chậm, trong lòng luôn canh cánh nỗi bất an, lo lắng bọn kẻ bệnh tật phát hiện cô trốn sẽ đuổi theo.
Sắp đến nơi , nhưng Bạch Thu Diệp lái xe thẳng đến phó bản mà xuống xe từ , đeo ba lô leo núi, mặc áo ấm bộ về hướng phó bản.