Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 701
Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:10:48
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thu Diệp khịt mũi: "Không cho đành, còn sai khác thế."
Kẻ bệnh tật thở dài : " , sẽ bồi thường mà."
Bạch Thu Diệp tiếp tục chọc tức nữa, sang một bên nhặt một cành cây khô, dẹp đám cỏ dại mặt bắt đầu tìm kiếm.
Gã mặt c.h.ế.t vốn là của Dị Tra Cục, kẻ bệnh tật còn xong, hai lời cúi đầu tìm ngay.
Mộng Vân Thường
Ba lấy tảng đá xanh trung tâm, chia tìm hai phút thì gã mặt c.h.ế.t phát hiện một nắp cống phủ đầy lá vàng.
Chỗ mà nắp cống đáng ngờ, kể nắp cống cũng giống với nắp cống công cộng trong thành phố.
Gã mặt c.h.ế.t áp sát nắp cống lắng một lúc : "Âm thanh giống hệt bên tảng đá, chắc chắn thể xuống ."
Bạch Thu Diệp và kẻ bệnh tật tiến gần, kẻ bệnh tật rút từ túi một con dao, dùng mũi nhọn luồn khe hở của nắp cống.
Gã mặt c.h.ế.t hạ giọng: "Anh rõ thứ bên trong là gì đúng ? thấy biểu cảm của lúc nãy, rõ ràng là nhận ."
Kẻ bệnh tật liếc Bạch Thu Diệp, gã mặt c.h.ế.t lập tức hiểu lý do thẳng là vì cô ở đây.
Hắn thì thào với Bạch Thu Diệp: "Phiền cô tránh sang một chút ?"
Kẻ bệnh tật lắc đầu: "Thôi, cần ."
Gã mặt c.h.ế.t ngơ ngác : "Ý là— hiểu , miễn gia nhập tổ chức chúng thì việc chuyện cũng chẳng ."
Bạch Thu Diệp mặt đen như mực: "Hai các đang tự tự cái gì thế?"
Ba vây quanh nắp cống, dáng vẻ lén lút trông chẳng khác gì một băng trộm đang chuẩn cuỗm nắp cống .
Kẻ bệnh tật phớt lờ lời châm biếm của Bạch Thu Diệp, : "Là Dị Chủng."
Hẳn gã mặt c.h.ế.t về Dị Chủng nhưng từng tiếp xúc nên mới nhận âm thanh của chúng.
Nghe đến hai chữ "Dị Chủng", mặt tái mét như sắp hoá thành cương thi .
"Sao là Dị Chủng?" Hắn hạ giọng: "Đây sào huyệt của bọn họ , tại Dị Chủng? Hay là chúng chui trong !"
Nghĩ đến đồng nghiệp còn mắc kẹt bên , suýt nữa bật dậy khỏi mặt đất.
"Đừng vội, nếu c.h.ế.t , chúng sẽ thấy ngay." Kẻ bệnh tật : "Hiện giờ vẫn còn sống."
Gã mặt hết thở phào nhẹ nhõm nghi hoặc: "Hay là bên đang chung sống hoà bình với Dị Chủng?"
Kẻ bệnh tật hỏi: "Căn phòng các phát hiện đây, đống xương bên trong đến từ ?"
"Chúng đang điều tra mà..." Gã mặt c.h.ế.t hiếm khi biểu lộ cảm xúc: "Chẳng lẽ do Dị Chủng gặm nhấm?"
Kẻ bệnh tật gật đầu: "Số lượng xương nhiều như chứng tỏ bọn họ đang dùng con thức ăn cho Dị Chủng."
Gã mặt c.h.ế.t vô thức nắm chặt bụi cỏ bên cạnh: "Điên ... Mục đích là gì chứ?"
Tự một xong, ánh mắt dừng khuôn mặt Bạch Thu Diệp. Kẻ bệnh tật bên cạnh cũng về phía cô.
Kể từ khi hai nhắc đến từ "Dị Chủng", Bạch Thu Diệp vẫn im lặng khác thường.
Nhận ánh mắt dò xét, Bạch Thu Diệp vội giả vờ ngây ngô hỏi: "Dị Chủng là gì ?"
Nghe câu hỏi mong đợi, gã mặt c.h.ế.t thở phào, giải thích sơ lược cho cô. Dĩ nhiên so với những gì Liễu Hạc từng , lời giải thích của sơ sài hơn nhiều.
Bạch Thu Diệp giả vờ gật đầu, tỏ sợ hãi.
Ánh mắt kẻ bệnh tật cuối cùng cũng rời khỏi cô, về nắp cống.
Gã mặt c.h.ế.t hỏi: "Vậy chúng nên báo về tổng bộ, điều đến hỗ trợ ?"
"Điều gì?" Kẻ bệnh tật lạnh lùng đáp: "Một là đủ ."
Gã mặt chết: "..."
Ông chịu dừng thế hả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/701.html.]
Hắn ho khan một tiếng: " đây là dị chủng, khác với con mà."
Kẻ bệnh tật lên tiếng: "Trong mắt chẳng gì khác biệt cả."
Trình độ thể hiện quá đỉnh cao, đúng là đại cao thủ màu!
Bạch Thu Diệp thầm cảm thán, nếu Dị Tra Cục tổ chức một cuộc thi màu, chắc chắn sẽ lòi nhân tài.
Đang mải mê bình chọn quán quân cuộc thi màu của Dị Tra Cục trong đầu, đột nhiên gã mặt c.h.ế.t sang với cô: "Sao thể để một xuống đó , cô giúp khuyên ."
Bạch Thu Diệp giật : " chỉ là ngoài, can thiệp chuyện của các tiện. Anh tự tin năng lực bản như , thì cứ để xuống thôi."
Kẻ bệnh tật : "Nghe thấy ."
Gã mặt chết: "..."
Hắn cô khuyên can, cổ vũ đối phương nhé!
Kẻ bệnh tật ấn mạnh lưỡi d.a.o xuống, d.a.o bằng chất liệu gì mà mũi d.a.o vẫn hề cong.
Mép nắp cống bẩy lên một chút, luồng gió từ phía lùa khiến tiếng gào thét của dị chủng càng rõ hơn.
Bạch Thu Diệp thấy kẻ bệnh tật lôi một thứ trông như ống nhòm nhưng nhỏ hơn và phần uốn cong.
Anh đút một đầu khe hở nắp cống, cúi xuống quan sát một lúc mới cất .
Gã mặt c.h.ế.t thấy bắt đầu dịch chuyển nắp cống, vội đưa tay phụ.
Vừa giúp đỡ, : "Hay là suy nghĩ ? báo cáo lên tổng bộ ."
Kẻ bệnh tật ngẩng lên : "Anh xem tổng bộ trả lời thế nào?"
Gã mặt c.h.ế.t mở thiết đầu cuối xem, mặt mũi cứ như xương cá đ.â.m họng: "Cái , cái ..."
Bạch Thu Diệp vô cùng tò mò, ánh mắt liên tục di chuyển giữa hai .
Kẻ bệnh tật dùng giọng khẳng định : "Có bảo đừng quản ?"
Gã mặt c.h.ế.t khó khăn gật đầu, giọng đầy hoài nghi: "Sao thế chứ..."
Kẻ bệnh tật dịch nắp cống sang một bên, khi mở , âm thanh phía càng kinh dị hơn.
Một chiếc thang sắt dựng sát miệng cống, kẻ bệnh tật lấy từ túi một đôi găng tay đeo , dùng tay kiểm tra độ chắc chắn của chiếc thang.
Gã mặt c.h.ế.t : "Cẩn thận chút."
Kẻ bệnh tật gật đầu, nhanh nhẹn chui xuống.
Gã mặt c.h.ế.t và Bạch Thu Diệp canh bên miệng cống, cô chăm chú lắng âm thanh phát từ lòng đất, gã mặt c.h.ế.t thì vẻ bồn chồn yên.
Lúc thì dùng thiết đầu cuối nhắn tin, lúc thò đầu xuống.
Bạch Thu Diệp với : "Anh sốt ruột cũng vô ích thôi."
Gã mặt c.h.ế.t đáp: "Cô đúng, xuống—"
Bạch Thu Diệp ngắt lời: "Không đây trông ? Anh xuống đó là chuồn ngay. Lúc lãnh đạo lên mà thấy , sợ mắng ?"
Gã mặt c.h.ế.t chắc chắn : "Anh cũng hẳn là lãnh đạo của ..."
Bạch Thu Diệp : "Theo , cứ yên vị , chờ tin tức của là ."
Thấy Bạch Thu Diệp lười biếng , dáng vẻ đau eo, gã mặt c.h.ế.t bực bội: "Cô hiểu , nếu xảy chuyện, bộ kế hoạch cùng nỗ lực đó sẽ tan thành mây khói."
Bạch Thu Diệp : "Không thể thành công ?"
Gã mặt c.h.ế.t : "Đó là lời tự , ..."
"Sao thiếu niềm tin Dị Tra Cục của thế." Bạch Thu Diệp : "Nghe khoe khoang lợi hại cơ mà, lẽ nào thể vài xuất chúng ?"
Gã mặt c.h.ế.t nhất thời trả lời thế nào, chỉ thể sốt ruột chờ kẻ bệnh tật lên.
lúc , bọn họ thấy từ nắp cống vang lên một tiếng thét kinh hoàng.