Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 700

Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:10:19
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thu Diệp mặt lạnh : "Đồng nghiệp của các chắc đời nhà ma ."

Lời dứt, kẻ bệnh tật xuất hiện ở cửa, vẫy tay hiệu.

Bạch Thu Diệp kỹ, thấy kẻ bệnh tật đang túm cổ áo một đang quỳ gối, đầu gục xuống khiến cô thấy rõ mặt.

Gã mặt c.h.ế.t vội chạy tới: "Bên trong tình hình thế nà..."

Hắn kinh hãi khi thấy vũng m.á.u loang chân kẻ bệnh tật khống chế.

Gã mặt c.h.ế.t hỏi: "Trong chỉ còn ?"

Kẻ bệnh tật lắc đầu: "Không, phục kích."

Gã mặt c.h.ế.t hoang mang chạy , Bạch Thu Diệp cũng trong, phát hiện sàn ngổn ngang xác cùng vũ khí vương vãi.

Kẻ bệnh tật : "Đây là địa điểm chúng cố tình tiết lộ cho ."

Gã mặt c.h.ế.t tái mét: "Xong ."

Hắn vượt qua đám xác la liệt, xông tới cửa sổ phía đối diện, giật mạnh khung kính mở .

Gã đầu quỷ và Tề Dân đều biến mất dấu vết.

Kẻ bệnh tật hỏi: "Địa điểm đó là do đứa trẻ cho ?"

Gã mặt c.h.ế.t đáp: "Nó trực tiếp với , chỉ suy đoán dựa thông tin nó cung cấp. Vì mới tin là thật."

Kẻ bệnh tật lắc đầu: " là giỏi lợi dụng tâm lý khác."

"Vậy đứa trẻ đó và băng nhóm tội phạm chúng đang điều tra thực chất là đồng bọn?" Gã mặt c.h.ế.t nghĩ tới điều gì, sang Bạch Thu Diệp: "Đứa nhỏ là do cô đưa về."

Mộng Vân Thường

Bạch Thu Diệp thản nhiên đáp: " cũng lừa đấy."

Gã mặt c.h.ế.t nghi ngờ : "Giờ thể tin bất cứ lời nào của cô nữa."

Bạch Thu Diệp nhún vai: "Nếu thực sự là đồng bọn, lúc nãy trói luôn ?"

"Vì cô tiếp tục đóng vai gián điệp." Gã mặt c.h.ế.t lạnh lùng .

Bạch Thu Diệp: "... Anh thực sự nghĩ chúng đang diễn kịch gián điệp hai mang ?"

"Chưa bằng chứng thì đừng vội kết luận." Kẻ bệnh tật ngắt lời hai : "Đứa trẻ đó lừa một cũng , lừa hai cũng xong, chẳng gì khó tin."

Gã mặt c.h.ế.t hỏi: "Giờ tính ?"

Kẻ bệnh tật vẫy tay gọi , cúi xuống thì thầm vài câu bên tai. Gã mặt c.h.ế.t bỗng biến sắc, kìm giọng điệu kinh ngạc: "Đã đổi mới ."

Kẻ bệnh tật thêm vài câu, gã mặt c.h.ế.t mới bình tĩnh gật đầu.

Bạch Thu Diệp chờ bọn họ bàn bạc xong, thấy kẻ bệnh tật giơ tay nhấn , hẳn là đang mở thiết đầu cuối để tra cứu thông tin.

Gã mặt c.h.ế.t sang với cô: "Chúng xác định vị trí mới."

"Cập nhật mà là gì nhỉ?"

"Phải chăng là hệ thống định vị của Dị Tra Cục?"

"Nhớ đến đó, Liễu Hạc từng bọn họ vẫn nghiên cứu cách vượt qua App để kích hoạt hệ thống đó."

"Chẳng lẽ giờ ?"

Bạch Thu Diệp liên tưởng đến phản ứng lúc nãy của gã mặt c.h.ế.t mà suy đoán.

Kẻ bệnh tật vẫy tay: "Đi thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/700.html.]

Bạch Thu Diệp : " cùng mấy cả quãng đường dài, nếu gián điệp, các nên bồi thường cho ?"

Kẻ bệnh tật liếc cô: "Cô bồi thường cái gì?"

Bạch Thu Diệp ngờ thực sự để tâm, hỏi bất ngờ nên nghĩ mãi .

Những thứ cô giao hết cho Lãnh Ngọc Long xử lý, ngoài hình như chẳng việc gì cần Dị Tra Cục giúp nữa.

Thấy cô suy nghĩ vất vả, kẻ bệnh tật : "Chuyện thể bàn ."

Bạch Thu Diệp chợt nghĩ ý tưởng: "Dị Tra Cục các thiết phát hiện dối ?"

Ánh mắt kẻ bệnh tật thoáng nghi hoặc: "Không thiết chuyên dụng, nhưng thể phân tích tổng hợp nhịp tim và sóng não để đ.á.n.h giá."

Anh hỏi : "Cô mượn?"

Bạch Thu Diệp gượng: " chỉ hỏi thôi."

Thực cô đang nghĩ tới việc Dung Vọng là một ẩn , khi hồi sinh sẽ lôi lên máy kiểm tra, tra hỏi theo dõi phản ứng, đỡ vòng vo.

Bạch Thu Diệp và gã mặt c.h.ế.t theo kẻ bệnh tật , ngờ thẳng khỏi khu định cư Tuyết Tùng.

Xung quanh đây là rừng cây, khó thể thấu ngay .

Kẻ bệnh tật tới một tảng đá xanh lớn nhất, đưa tay sờ lên bề mặt tảng đá.

Anh : "Ở phía ."

Bạch Thu Diệp định lên tiếng, đột nhiên thấy từ tảng đá xanh vọng lên tiếng gầm gừ mơ hồ của thú dữ.

Gã mặt c.h.ế.t nuốt nước bọt: "Dưới đó là tiếng gì ?"

Sắc mặt Bạch Thu Diệp và kẻ bệnh tật đồng loạt biến đổi, một đứa còn tái hơn đứa .

Đang chuyện, phía vọng lên một tiếng gầm nữa, Bạch Thu Diệp luôn cảm giác từng thấy âm thanh đó.

Dị chủng?

Ý nghĩ lóe lên trong lòng Bạch Thu Diệp, gáy cô lập tức nổi lên một lớp da gà.

Trần Văn Bân biến thành dị chủng ngay mặt cô, âm thanh phát gần như y hệt với thứ vọng lên từ tảng đá.

Tảng đá nặng nề, các cạnh cũng khít chặt với mặt đất. Theo lý mà , lẽ bọn họ thể thấy âm thanh bên trong mới .

Trừ phi kết cấu phía vô tình tạo hiệu ứng khuếch đại âm thanh, cộng thêm việc phía chỉ một con dị chủng.

Bạch Thu Diệp mím môi, những sợi tóc rủ xuống bên má che khuất biểu cảm của cô.

Tuy cô phía là dị chủng, nhưng mặt hai , cô chỉ là một vô tội cuốn chuồn mất dép, lẽ nên chút gì về Dị Tra Cục cũng như dị chủng.

Bạch Thu Diệp liếc kẻ bệnh tật đang xổm bên cạnh, dù chỉ thấy nửa bên mặt nhưng cô cũng thể nhận vẻ nghiêm trọng khuôn mặt .

"Cái gã mặt c.h.ế.t hình như hiểu lắm, nhưng biểu cảm của kẻ bệnh tật chắc chắn phía là dị chủng." Bạch Thu Diệp thầm nghĩ: "Đại khái Dị Tra Cục cũng ngờ điều tra mãi cuối cùng phát hiện bên là dị chủng."

"Kẻ bệnh tật định giải quyết thế nào đây? Canh ở đây gọi tới?"

" đợi đến khi viện binh của Dị Tra Cục tới nơi, cái kẻ đầu quỷ chắc chắn xử , kể những phía cũng dời nơi khác."

Bạch Thu Diệp đang suy nghĩ thì kẻ bệnh tật lên tiếng.

"Tảng đá tuyệt đối để đẩy , tìm xem xung quanh lối nào ." Anh Bạch Thu Diệp : "Phiền cô cũng giúp tìm một chút."

Bạch Thu Diệp : "Anh sợ là nội gián, báo tin cho bọn họ ?"

Kẻ bệnh tật : "Nếu cô báo tin thì báo từ , giờ mới báo cũng vô nghĩa."

Loading...