Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 699
Cập nhật lúc: 2025-09-30 17:09:49
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lúc , cửa lối mở , phụ nữ trung niên ngoài : "Là từ tổng cục tới, ."
Gã mặt c.h.ế.t và gã đầu quỷ đồng thời thở phào nhẹ nhõm, rời khỏi đường hầm.
Bạch Thu Diệp phía , phòng khách.
Trong phòng thêm một đàn ông, mái tóc rối bù, gương mặt hốc hác, hai mắt thâm quầng nặng nề.
Dù cao lớn nhưng toát lên vẻ yếu ớt, trông như chỉ cần một cơn gió là đủ thổi bay.
Mộng Vân Thường
Gã mặt c.h.ế.t bước tới bắt tay: "Anh là liên lạc với ?"
Kẻ bệnh tật gật đầu, ánh mắt lướt qua Bạch Thu Diệp và gã đầu quỷ: "Ai là tới?"
Gã mặt c.h.ế.t chỉ Bạch Thu Diệp: "Là cô gái ."
Ánh mắt kẻ bệnh tật dừng mặt Bạch Thu Diệp: "Xin , để cô đợi thêm nửa ngày nữa."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Nửa ngày?"
Kẻ bệnh tật : "Nhiều nhất là nửa ngày, nếu nhanh thì hai tiếng là xong."
Bạch Thu Diệp gã mặt chết: "Không tổng cục sẽ cử tới , chỉ một ?"
Gã mặt c.h.ế.t chút ngượng ngùng, kẻ bệnh tật: "Phía còn ai nữa ?"
Kẻ bệnh tật lắc đầu: "Chỉ ."
Bạch Thu Diệp : "Chỉ thêm một , mà thể trong hai tiếng đột nhập sào huyệt của đối phương giải quyết hết bọn họ?"
Nghe cô , ánh mắt gã mặt c.h.ế.t trở nên phức tạp.
Gã đầu quỷ bên cạnh cũng lộ vẻ nghi ngờ.
Đối mặt với sự chất vấn, kẻ bệnh tật hề tỏ khó chịu.
Anh : "Chỉ cần là đủ."
Lúc , nghi ngờ Bạch Thu Diệp, mà là hai đồng nghiệp của .
Gã đầu quỷ lên tiếng: "Này bạn... trông vẻ... yếu lắm đấy..."
Kẻ bệnh tật chỉ trông yếu ớt, mà còn như sắp ngã quỵ bất cứ lúc nào.
Vậy mà dám huênh hoang một thể đ.á.n.h bại cả đám trong sào huyệt địch.
Dù là đồng nghiệp, bọn họ cũng thấy khó tin.
Kẻ bệnh tật : "Nếu yên tâm, thể cùng ."
Gã đầu quỷ : "Điểm quan trọng là ở chỗ đó . ."
Gã mặt c.h.ế.t đáp: "Được, chúng cùng ."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Khi nào mấy định xuất phát?"
Kẻ bệnh tật cô: "Nếu hai bọn họ cùng , thì cô cũng theo."
Bạch Thu Diệp chỉ tay : "?"
Kẻ bệnh tật gật đầu.
Bạch Thu Diệp : " của Dị Tra Cục các , tại ?"
Kẻ bệnh tật đáp: " sợ cô bỏ chạy."
Bạch Thu Diệp thở dài: "Anh gì ơi, sự tin tưởng cơ bản giữa với ?"
Kẻ bệnh tật lạnh lùng: " mới quen cô, giữa chúng tồn tại bất kỳ lòng tin nào hết."
Bạch Thu Diệp: "..."
Nếu nể mặt Lãnh Ngọc Long, cô tát cho một cái .
Bạch Thu Diệp chỉ Tề Dân: "Vậy đứa bé thì ?"
Tề Dân lo lắng kẻ bệnh tật.
Kẻ bệnh tật : "Cũng mang theo luôn."
Bạch Thu Diệp: "Trẻ con cũng mang theo?"
Kẻ bệnh tật giải thích: " lo nó ở đây sẽ gây rắc rối."
"?" Bạch Thu Diệp tròn mắt: "Anh thấy điên ?"
Kẻ bệnh tật bình thản : "Chính vì là trẻ con nên dễ khiến khác mất cảnh giác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/699.html.]
Dù miệng chê kẻ bệnh tật điên khùng, nhưng thực Bạch Thu Diệp cũng nghĩ .
Tất nhiên, cô chỉ đồng ý nếu lập tức thả cô .
Rõ ràng kẻ bệnh tật cũng sợ cô gây chuyện nên nhất định bắt cô theo.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh sợ khi các đ.á.n.h sào huyệt địch, sẽ nội ứng ?"
Kẻ bệnh tật tự tin: "Nếu , sẽ phát hiện ngay."
Bạch Thu Diệp: "..."
Sự tự tin của chân thành đến mức cô chê gì thêm.
Kẻ bệnh tật hỏi gã mặt chết: "Xin hỏi chỗ để s.ú.n.g ở ?"
Gã mặt c.h.ế.t đáp: "Trên lầu, tự chọn ."
Kẻ bệnh tật : "Các chọn giúp . Còn cô thì phát một cây dùi cui và áo chống đạn."
Bạch Thu Diệp phản đối: "Sao phân biệt đối xử thế, phản đối!"
Kẻ bệnh tật giải thích: "Cô của chúng , phát cho cây dùi cui là nhân nhượng lắm ."
Bạch Thu Diệp hừ lạnh: "Phiền phức thế thì bắt gì."
cô vẫn lên lầu cùng gã mặt c.h.ế.t lấy một cây dùi cui.
Gã mặt c.h.ế.t và gã đầu quỷ mỗi cầm một khẩu s.ú.n.g tiểu liên.
Dù trong phó bản Bạch Thu Diệp thể ngang ngược vô đối, nhưng ngoài đời cô từng chứng kiến cảnh đấu s.ú.n.g thật.
Đột nhiên cô cảm thấy như đang xem phim, lòng dâng lên chút phấn khích.
Thấy chuẩn xong, kẻ bệnh tật đầu tiến đường hầm lúc nãy.
Nhóm từ căn nhà đó trở về căn nhà di động, đó chia hai ngả rời .
Khoảng 15 phút , bọn họ tới trung tâm khu định cư Tuyết Tùng, cụm nhà hình tổ ong cạnh siêu thị.
Nơi đông qua , bọn họ giữa đám đông càng chú ý.
Gã mặt c.h.ế.t hạ giọng: "Thấy tòa nhà màu xám phía , chính là đó đó."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Phía hơn chục ngôi nhà đều màu xám, là căn nào?"
Gã mặt c.h.ế.t đáp: "... Căn nhà đó cửa màu xanh lá đậm."
Bạch Thu Diệp lượt kiểm tra từng cánh cửa, cuối cùng phát hiện căn nhà mà gã mặt c.h.ế.t nhắc đến.
Giống như điểm đồn trú của Dị Tra Cục, đây cũng chỉ là một ngôi nhà bình thường gì đặc biệt.
Nhà cao hai tầng, cửa sổ tầng hai vẫn mở, bên ngoài phơi chăn ga gối đệm, trông giống hệt một nơi ở bình thường.
Kẻ bệnh tật hỏi: "Anh nhầm chứ?"
Gã mặt c.h.ế.t : "Không sai sai, chính là đây."
Kẻ bệnh tật nhíu mày, dường như đang suy tính điều gì.
Gã mặt c.h.ế.t : "Nhầm thì cũng chẳng thiệt hại gì."
Kẻ bệnh tật : "Một , các canh giữ bên ngoài."
Gã mặt c.h.ế.t lo lắng: "Một nguy hiểm quá."
"Nếu đây, nhiều cùng sẽ khiến chủ nhà cảnh giác." Kẻ bệnh tật phân tích: "Đến lúc đó đ.á.n.h rắn động cỏ thì ."
Gã mặt c.h.ế.t đành thỏa hiệp : "Được , chúng canh ngoài ."
Kẻ bệnh tật một tiến về phía ngôi nhà, gã mặt c.h.ế.t và gã đầu quỷ thì chia hai bên để giám sát bất kỳ ai thể thoát .
Bạch Thu Diệp theo gã mặt chết, còn Tề Dân gã đầu quỷ dắt .
Bạch Thu Diệp thấy kẻ bệnh tật cửa, dùng một công cụ kỳ lạ mở khóa bước với vẻ mặt vô cảm, bình thản như đang về nhà .
Mí mắt Bạch Thu Diệp đột nhiên giật giật: "Anh chứ?"
Gã mặt c.h.ế.t đáp: "Nếu chuyện, sẽ xin viện binh từ tổng bộ."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Các cứu ?"
Gã mặt c.h.ế.t lắc đầu: "Sao thể để cả đội diệt ."
Hai đang chuyện thì hai phút trôi qua kể từ khi kẻ bệnh tật nhà.
Bạch Thu Diệp sốt ruột: "Sao vẫn im lặng tiếng thế, chẳng lẽ trong nhà ai?"
Gã mặt c.h.ế.t chỉ lên tầng hai: "Chăn mới giặt còn phơi đó, dù là nghi binh cũng mới dựng cảnh ."