Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 694

Cập nhật lúc: 2025-09-21 17:04:36
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khó chịu nhưng Bạch Thu Diệp cũng thể bắt tỉnh dậy ngay .

Cô cũng thời gian đợi tỉnh, đành bỏ qua vé sinh tồn của tên .

Hai tên ép giao dịch đó thở phào nhẹ nhõm.

Ít nhất trong bọn họ vẫn còn một đứa giữ vé, đến sáng hôm sẽ c.h.ế.t vì đủ.

Ngay lúc , Bạch Thu Diệp đột nhiên chộp lấy cánh tay còn của tên cầm dao: "Để phòng các cướp tiếp, nên cánh tay cũng thể để nguyên."

Nói xong, cô thẳng tay bẻ gãy tay .

Tên cầm d.a.o đánh đau quá, cũng ngất luôn.

Bạch Thu Diệp về phía tên đang nép tường.

Tên cô như quỷ, hai tay bò lê bò càng về phía , miệng hét toáng lên: "Cứu với! Có g.i.ế.c !"

"Anh đánh giá thấp nơi các chọn quá nhỉ?" Bạch Thu Diệp lạnh lùng : "Dám tay với ở đây, chắc chắn dù hét thủng trời cũng ai thấy ."

Nói xong, cô đá dập tường nữa, nhân tiện giẫm lên bàn tay .

Chỉ tiếng xương răng rắc, mu bàn tay sưng vù lên, xương bên trong vỡ vụn thành từng mảnh.

Bạch Thu Diệp tiếp tục nghiền nát bàn tay trái của , lấy áo lau sạch vết m.á.u dính giày mới về xe.

Cô bỏ mặc mấy tên cướp đang rên rỉ thảm thiết, khởi động xe tiếp tục hành trình đến điểm phó bản.

Thực ban đầu cô định xử ba tên đến mức . vì chúng liên tục vượt qua giới hạn, Bạch Thu Diệp mới quyết định khiến ba tên cặn bã mất khả năng phạm tội vĩnh viễn.

"Khu định cư nhỏ quả thực an bằng khu lớn." Bạch Thu Diệp khu định cư dần khuất xa trong gương chiếu hậu: " thức ăn ở đây rẻ hơn một chút, nên mới thu hút đến chăng."

Xe cô tiếp tục chạy về hướng bắc, nhiệt độ hiển thị bảng điều khiển cũng dần hạ thấp.

Đêm đó, cô đỗ xe tại một trạm dừng chân bỏ hoang, lấy chiếc áo len chuẩn sẵn từ mặc .

cảm nhận sự đổi nhiệt độ, nhưng cô vẫn cố gắng ăn mặc giống để tránh nổi bật.

Trạm dừng chân ánh đèn, những ngôi nhà đen kịt như một con quái vật khổng lồ đang phủ phục đồng bằng.

Chiếc xe của Bạch Thu Diệp dừng tòa nhà khu dịch vụ, trông thật nhỏ bé giữa gian rộng lớn.

Xung quanh còn lác đác vài chiếc xe bỏ hoang. Cô bước xuống kiểm tra một lượt, hầu hết lốp đều xẹp, thể sử dụng ngay . Một vài bánh khác tháo mất, lẽ những xe ngang lấy lốp dự phòng.

Bạch Thu Diệp tiến cửa hàng tiện lợi trong khu dịch vụ, tìm một bộ dụng cụ sửa xe tạm thời.

Cô mang hộp đồ nghề ngoài, chọn hai chiếc lốp còn tương đối nguyên vẹn cùng cỡ với xe bắt đầu tháo chúng xuống.

Lăn hai chiếc lốp về phía xe, cô leo lên ghế , co ro ngủ qua đêm tại đó.

Ánh nắng đầu tiên của ngày mới xuyên qua kính xe chiếu thẳng mặt khiến Bạch Thu Diệp bật tỉnh.

Cô cầm chai nước đến khu vệ sinh cũ của trạm dịch vụ vệ sinh cá nhân. Khi , cô thấy một đứa trẻ tiều tụy đang cạnh xe.

Đứa bé chỉ im quan sát chiếc xe, bất kỳ hành động đáng ngờ nào.

Thấy Bạch Thu Diệp tiến gần, nó ngước lên .

Bạch Thu Diệp hỏi: "Nhóc con, em gì ở đây thế?"

Đứa trẻ chỉ tay về phía khu dịch vụ phía cô: "Em sống ở đây."

"Một ?" Bạch Thu Diệp ngạc nhiên: "Ở đây siêu thị, em ăn gì?"

Đứa bé thật thà đáp: "Em nhịn đói hai ngày . Hôm mưa, em hứng nước uống tạm."

Bạch Thu Diệp hỏi dò: "Em mới đến đây gần đây thôi ?"

Gật đầu, đứa trẻ giải thích: "Em cùng . Cậu bảo sang trạm xăng bên xem thấy ."

Bạch Thu Diệp mở cửa xe, lấy từ ba lô leo núi một hộp bánh quy cùng chai nước suối đưa cho nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/694.html.]

Đứa bé vội vàng cảm ơn, định ăn ngấu nghiến thì cô ngăn .

"Đói lâu ăn nhanh quá, sẽ c.h.ế.t đấy."

Bị dọa cho sợ, đứa trẻ bắt đầu nhai chậm rãi.

Bạch Thu Diệp bệt lên ghế lái, hai chân chống xuống đất: "Em mấy tuổi ?"

"Chín ạ."

"Học lớp ba?"

"Lớp bốn. Em học từ năm năm tuổi." Đứa trẻ đáp hỏi : "Chị tên gì ạ?"

"Bạch Thu Diệp." Cô hỏi tiếp: "Chuyện em thế nào ?"

Cô cố tình hỏi về bố đứa bé. Trong cảnh , lẽ còn.

Tề Dân : "Dạo em sống với . hai hôm thua bạc, sòng bạc đòi trả nợ."

"Sòng bạc?" Bạch Thu Diệp nhíu mày.

Đứa trẻ ngập ngừng: "Bọn họ gọi thế mà, ạ?"

"Bây giờ còn cả sòng bạc nữa ?" Cô khỏi kinh ngạc.

Tề Dân chớp mắt ngơ ngác, hiểu tại ngạc nhiên.

Nhận ánh mắt bối rối của , Bạch Thu Diệp vội : "Em kể tiếp ."

"Cậu bảo đưa em trốn nợ." Tề Dân .

Ban đầu Bạch Thu Diệp nghĩ khi mất bố , Tề Dân sống nhờ nhưng gánh vác nên tìm cách bỏ rơi ở nơi hoang vu, khiến đứa trẻ thể tự về khu định cư.

những gì Tề Dân dường như chút khác biệt so với suy nghĩ của cô.

Mộng Vân Thường

Hơn nữa, cái sòng bạc mà Tề Dân nhắc đến, cô từng qua nào.

Bình thường khi khỏi phó bản, cô cũng lướt diễn đàn xem tin tức quan trọng gì , nhưng bao giờ thấy đề cập đến sòng bạc cả.

"Chẳng lẽ chỉ một nhóm nhỏ về sòng bạc , hơn nữa bọn họ cảnh cáo tiết lộ?" Bạch Thu Diệp thầm nghĩ.

Thấy Tề Dân nuốt xong miếng bánh quy, Bạch Thu Diệp hỏi: "Bọn họ đánh cược bằng gì?"

Tề Dân đáp: "Em ."

Bạch Thu Diệp vẻ ngây thơ của Tề Dân, chợt nhận đối phương chỉ là một đứa trẻ, hiểu bao nhiêu về chuyện .

Cô hỏi kỹ hơn: "Khi về nhà, bao giờ kể cho em thắng thứ gì ?"

Tề Dân suy nghĩ một lúc : "Vé sinh tồn."

Nghe , Bạch Thu Diệp nghĩ thầm hóa dùng vé sinh tồn tiền cược.

Điều cũng giống như cá cược trong livestream phó bản.

cá cược trong livestream hầu như chẳng kiếm bao nhiêu vé sinh tồn.

Sau cô mới tình cờ thấy trong lúc livestream phó bản đầu tiên của cô thắng hơn hai nghìn vé sinh tồn nhờ cá cược.

Bạch Thu Diệp vẫn nhớ lúc tin , cô ghen tị đến mắt đỏ ngầu, ước gì thể thế đó.

Ánh mắt cô Tề Dân, liệu trò đánh bạc mà của đứa trẻ tham gia đơn giản như .

Lúc Tề Dân : "Chị gái, chị thể đưa em về khu định cư Tuyết Tùng ?"

Đây là một khu định cư nhỏ, quy mô tương đương với khu định cư nơi cô từng cướp.

Trước đó khi xem bản đồ, Bạch Thu Diệp liệt kê khu định cư Tuyết Tùng một trong những điểm tiếp tế.

Dù Tề Dân , cô vốn dĩ cũng định đến đó.

sự xuất hiện của Tề Dân khiến cô khó xử.

Loading...