Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 690
Cập nhật lúc: 2025-09-21 17:01:05
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khác với tưởng tượng của Bạch Thu Diệp về cảnh hoang vu, đỉnh núi chăm chút khá kỹ lưỡng. Ban quản lý chuẩn sẵn lều trại, cách giữa các lều đủ để đảm bảo sự riêng tư.
Bên ngoài lều bàn gỗ, vài khúc gỗ ghế , bàn còn bày hoa.
Những bông hoa dù độc nhưng chỉ cần ăn thì vẫn mắt.
Ngoài ba bọn họ, đỉnh núi vài nhóm đến cắm trại.
tâm trạng chơi nhiều, quá đông đúc, ba vẫn chọn vị trí ưng ý.
Bọn họ chọn khu vực hai lều liền kề, Từ Không Nhụy chui kiểm tra lều còn Bạch Thu Diệp và Chu Gia Mộc bày đồ từ ba lô ngoài.
Chu Gia Mộc : " đóng phí , hai đợi chút nhé."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Một đêm giá bao nhiêu?"
Chu Gia Mộc đáp: "Tính theo lều, 3 vé sinh tồn một lều."
Bạch Thu Diệp ngạc nhiên: "Rẻ thế ?"
Chu Gia Mộc giải thích: "Rẻ gì . Người trình độ trung bình trở xuống dám tiêu xài như ."
Bạch Thu Diệp chợt nhớ những ngày đầu rời phó bản tân thủ, khi cô từng xé đôi từng tấm vé sinh tồn để dùng.
Giờ nhiều vé , cô suýt quên mất cảm giác ngày .
Chu Gia Mộc thêm: "Do mới khai trương nên khuyến mãi, hơn nữa chủ yếu bọn họ kiếm lời từ đồ ăn, nhiên liệu... Nguồn thu chính đến từ mấy thứ đó."
Bạch Thu Diệp giật khóe miệng: " thật, leo lên đây ai dại gì xuống mua đồ."
" dạo nhiều món bọn họ bán rẻ hơn cả siêu thị, lo ." Chu Gia Mộc : "Nên đến đây dịp khá hợp lý."
Từ Không Nhụy chui từ lều: "Kiểm tra xong, cả. Khá sạch sẽ, côn trùng cũng ."
Chu Gia Mộc : "Có côn trùng càng , lâu lắm thấy động vật sống." Nói xong, về phía quầy thu phí.
Từ Không Nhụy nhấc hai chiếc ba lô dọn hết: "Cất trong , sợ cướp."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Vụ ở bưu điện hôm khiến cô ám ảnh ?"
Từ Không Nhụy thừa nhận: "Lúc đó thực sự hoảng, giờ cướp bao giờ."
Bạch Thu Diệp phân tích: "Có lẽ do lúc đó cô mang quá nhiều đồ."
Từ Không Nhụy ném hai ba lô lều xuống bàn gỗ: "Nghe Sa Hồng quản lý nghiêm, ngờ khu Xích Thủy vẫn loại côn đồ ."
"Về xem một bài diễn đàn, khu Xích Thủy gần như tự đề luật lệ riêng ." Từ Không Nhụy : "Hình phạt cho tội cướp giật nghiêm khắc, lẽ loại du côn tuyệt tích mới đúng. Thế mà chỉ trong tháng , thấy mấy đăng bài kể chuyện cướp."
"Dĩ nhiên khi cướp, nhân viên quản lý khu xuất hiện ngay, trả đồ đạc và bắt lũ cướp ." Từ Không Nhụy bổ sung thêm: "Cô thấy đấy, chỗ nào cướp cướp, cứ chọn đúng Xích Thủy ."
Bạch Thu Diệp suy nghĩ một lát hỏi: "Lần cô cướp, nhân viên quản lý xuất hiện bao lâu?"
Từ Không Nhụy ngẩn như đang hồi tưởng, một lúc mới : "Chắc đầy một phút."
Bạch Thu Diệp : "Nhân viên quản lý hạn, thể phản ứng nhanh đến thế?"
Từ Không Nhụy đáp: "Có lẽ vì lúc đó đang ở gần siêu thị."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy mấy bài cô xem diễn đàn, nạn nhân đều cướp ngay cửa siêu thị ?"
Từ Không Nhụy suy nghĩ lắc đầu: "Không, nhiều theo ngõ hẻm vắng mới cướp."
Bạch Thu Diệp : "Cửa siêu thị thì còn hiểu , đó là khu vực cần giám sát nghiêm ngặt. mấy con hẻm vắng mà nhân viên quản lý vẫn xuất hiện kịp thời—"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/690.html.]
Từ Không Nhụy trợn mắt: "Chẳng lẽ bọn họ thông đồng với ?"
Bạch Thu Diệp vẫy tay: "Đây chỉ là suy đoán của thôi, cô cứ coi như hoang tưởng ."
Vốn dĩ Từ Không Nhụy giống Bạch Thu Diệp, luôn nghi ngờ thứ xung quanh, xong liền lập tức tin rằng sự thật chắc chắn là như .
"Hừ, mục đích của bọn họ là củng cố quyền uy tại khu Xích Thủy." Từ Không Nhụy lạnh: "Mỗi xảy sự việc, nhân viên quản lý xuất hiện như siêu hùng giáng thế trừ gian diệt ác."
Cô tiếp tục phân tích: "Ai thấy chẳng cảm thán an ninh khu Xích Thủy thật, ban quản lý việc thật hiệu quả. bảo mà, bọn từng chuyện tày trời đột nhiên khen ngợi hết lời, đến bác sĩ Chu dù tiếp xúc vẫn tấm tắc khen. Hóa là mánh khóe ở đây."
Cô thở dài: "May mà ban đầu dân bản địa, thì cũng tin sái cổ bọn họ mất."
Bạch Thu Diệp ngờ lời bâng quơ của khiến Từ Không Nhụy liên tưởng nhiều đến thế.
Cô ho giả một tiếng: " thực sự chỉ đùa thôi."
Từ Không Nhụy kiên quyết: "Hành động của bọn họ chịu nổi sự xét nét , cô sai."
Mộng Vân Thường
Thấy , Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy theo cô, mục đích thực sự của bọn họ là gì? Dù ban quản lý nhân viên quản lý, ngoài vé sinh tồn cũng chẳng thu lợi ích gì nhiều."
"Đó là vì chúng từng ban quản lý, hiểu nội tình." Từ Không Nhụy : "Biết bọn họ thu nhiều hơn những gì thì ?"
Bạch Thu Diệp lập tức nghĩ đến Tư Đồ Liêu.
Những điều cô , chắc chắn Tư Đồ Liêu đều rõ.
Có lẽ thông qua Tư Đồ Liêu, thể hiểu rõ Sa Hồng đang gì.
Từ Không Nhụy : " cảm thấy, dường như Sa Hồng tự lập một vương quốc riêng. Cô xem, cô còn soạn luật lệ cho khu Xích Thủy nữa."
Bạch Thu Diệp : "Nếu cô thực sự tự lập vương quốc, đó cũng mục đích cuối cùng, mà chỉ là bước đệm thôi."
Từ Không Nhụy gật đầu: "Đương nhiên , mục đích thực sự thì cả hai chúng đều đoán nổi."
lúc , Chu Gia Mộc , Bạch Thu Diệp và Từ Không Nhụy đồng loạt ngừng thảo luận.
Chu Gia Mộc xách theo một túi đựng đầy thịt sống, còn một túi khác chứa các loại gia vị.
Thấy ánh mắt của hai , giải thích: "Sa Hồng với ở đây, tuy thu phí lều trại nhưng tặng kèm thịt và gia vị ."
Từ Không Nhụy : "Tiền thuê lều bao nhiêu, thịt giá trị gấp 20 ."
Chu Gia Mộc đặt túi thịt lên bàn: "Thôi kệ, cô cứ khăng khăng tặng, cũng từ chối khiến bầu khí trở nên khó xử."
Bạch Thu Diệp và Từ Không Nhụy liếc , mở túi kiểm tra thịt bên trong.
Tuy nhiên thịt đều đóng gói chân y như mua từ siêu thị.
giá điện gas quá đắt đỏ, đa điều kiện nấu nướng nên thường mua thịt sống trong siêu thị.
Chu Gia Mộc miệng từ chối nhưng hành động thành thật bất ngờ, lấy tấm nướng từ ngăn bàn gỗ đặt lên mặt bàn.
Anh lấy từ túi gia vị một cục nhiên liệu cồn, đặt vỉ nướng.
Khi bọn họ nướng chín thịt , mùi thơm lan sang các lều bên cạnh, khiến nhiều thèm thuồng ngó nghiêng.
Từ Không Nhụy lo sợ đến tranh cướp, như chó con giữ đồ ăn, luôn giữ thái độ cảnh giác cao độ.
Bạch Thu Diệp bắt đầu chén một cách ngon lành.
tốc độ "hủy diệt" đồ ăn của cô kinh khủng như khi ăn một , ít nhất trong lúc mới bắt đầu bữa, cô vẫn giữ sự kín đáo.
Một lúc thấy Chu Gia Mộc và Từ Không Nhụy ăn chậm , cô liền thoải mái dọn sạch phần còn bát của .