tiếng bọn họ như cách âm, hoặc căn phòng cô lập, thấy âm thanh bên ngoài, bên ngoài cũng tiếng kêu cứu của bọn họ.
Hai lập tức tuyệt vọng nuốt chửng, cùng nức nở.
Lục Vũ Thiền sắp chạm tới bọn họ, cây bút bi vẫn dính đầy m.á.u và chất xám nắm chặt trong tay.
Mộng Vân Thường
Biên Lan Na sang với cô bạn cùng phòng còn : "Chúng thể chờ chết, dù cô ma nhập thì cũng chỉ là một ."
"Hai chúng hợp lực , lẽ nào hạ gục cô ?" Biên Lan Na : " đếm 1 2 3, chúng cùng xông lên ghì cô xuống đất. Sau đó sẽ lấy cái ghế , đập cho cô ngất là xong."
Cô bạn cùng phòng hoảng hốt gật đầu.
Biên Lan Na hô to: "3,2, 1!"
Vừa dứt tiếng "1", cô bất ngờ đẩy mạnh lưng bạn.
Cô bạn kịp phòng , đẩy thẳng về phía Lục Vũ Thiến.
Lục Vũ Thiến mặt lạnh như tiền giơ cây bút bi lên, đ.â.m thẳng mặt cô bạn.
May mắn , cô bạn né kịp, bút chỉ đ.â.m trúng trán tạo thành một vết thương nhỏ xương đầu chặn .
Cô kêu thét lên đau đớn, cố gắng đẩy Lục Vũ Thiến để chạy thoát.
cơ thể Lục Vũ Thiến nặng như chì, cô đẩy nổi.
Lục Vũ Thiến túm chặt cô bạn, ánh mắt vô hồn thẳng, tay còn giơ bút lên đ.â.m thẳng mắt.
Sợ hãi cảnh bút đ.â.m thủng mắt xuyên não như bạn , cô vội nghiêng đầu.
khi cô nghiêng đầu, ngòi bút đ.â.m thẳng tai, xuyên thủng màng nhĩ, phá hủy ốc tai tiếp tục đ.â.m sâu não.
Chỉ vài giây , cô bạn thứ hai cũng gục xuống sàn.
Trong phòng chỉ còn Biên Lan Na.
Sau khi đẩy bạn mồi nhử, Biên Lan Na chạy đến bên cửa sổ.
Đây là tầng hai, nhảy xuống nhiều nhất chỉ gãy chân.
cái cửa sổ mà lúc nãy cô bạn than phiền đóng , giờ thể mở .
Dù cô cố gắng đẩy mạnh thế nào, cửa sổ vẫn nhúc nhích.
Chứng kiến cảnh Lục Vũ Thiến g.i.ế.c c.h.ế.t bạn thứ hai, chân Biên Lan Na mềm nhũn vững nổi.
May , khi chạy đến cửa sổ, cô kịp cầm theo một chiếc cốc.
Biên Lan Na vung cốc đập mạnh kính cửa sổ, một tiếng "rầm" vang lên, mặt kính vỡ tan tành.
Ánh mắt cô lóe lên tia hy vọng, trèo lên bệ cửa sổ định nhảy xuống.
Bỗng một cơn đau nhói da đầu xộc lên não, tóc cô Lục Vũ Thiến túm chặt.
Lục Vũ Thiến kéo mạnh tóc lôi cô trở phòng.
Biên Lan Na van xin: "Vũ Thiến, đừng g.i.ế.c , cố ý , tha cho ."
Chỉ vài tiếng từ trưa đến giờ, vị thế giữa bọn họ đảo ngược.
giờ đây nắm giữ sinh mạng Biên Lan Na Lục Vũ Thiến, mà là "bút tiên" mà chính cô cố tình triệu hồi.
Lục Vũ Thiến ma nhập thể hiểu lời van xin, động lòng nước mắt, cũng chẳng thấy căn phòng đẫm m.á.u gì bất thường.
Cô giơ lên cây bút lấy mạng hai , đưa dần về phía nhãn cầu Biên Lan Na.
Bị túm chặt tóc, Biên Lan Na thể cựa quậy, chỉ ngòi bút đen ngòm tiến gần dần...
Tề Lưu Hải thấy liền hỏi: "Lúc nãy cô thể đổi tình thế , bây giờ chúng nên tay ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/634.html.]
Bạch Thu Diệp đáp: " cho đến giờ c.h.ế.t đều Lục Vũ Thiến, cô chắc chắn là cuối cùng."
Tề Lưu Hải đoán: "Chẳng lẽ cuối cùng cô tiễn bút tiên nên giết?"
Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Có lẽ giết."
Tề Lưu Hải ngạc nhiên: "Ý cô là ?"
Bạch Thu Diệp giải thích: "Lục Vũ Thiền thực chất chỉ là một sinh viên mới trường, khả năng chịu đựng cao. Dù bút tiên động thủ, khi tỉnh táo thấy g.i.ế.c nhiều như , chỉ sợ—"
Tề Lưu Hải chợt hiểu: "Chẳng lẽ cô chịu nổi tự sát?"
Bạch Thu Diệp gật đầu: " đoán là ."
Tề Lưu Hải bức xúc: "Sao thế, do cô ."
lúc , Lục Vũ Thiến đ.â.m cây bút bi mắt Biên Lan Na.
Vị bút tiên dường như cực kỳ căm giận Biên Lan Na, đ.â.m một mắt , rút bút đ.â.m tiếp mắt còn .
Hơn nữa khi động thủ với Biên Lan Na, lực đạo mạnh như với hai đứa bạn .
Điều khiến Biên Lan Na c.h.ế.t ngay mà chịu đựng cực hình đau đớn.
Biên Lan Na gào thét chảy m.á.u mắt, hai tay ôm lấy đôi mắt nhưng chỉ thấy m.á.u nhầy nhụa.
Lục Vũ Thiến rút bút khỏi mắt thứ hai.
Biên Lan Na thể nên lời, chỉ gào "a a".
Lục Vũ Thiến nắm tóc lôi đầu cô dậy, mặt lạnh như tiền đập đầu Biên Lan Na bàn.
Mỗi cú đập, tờ giấy trắng thấm thêm một vũng m.á.u lớn.
Càng lúc càng dày, kinh hoàng đến rợn .
Những tiếng "đùng đùng" cuối cùng cũng chấm dứt, Lục Vũ Thiến đẩy xác Biên Lan Na ngã vật lên bàn.
Biên Lan Na ngửa mặt lên, khuôn mặt nát bét còn nhận vẻ kiêu sa ngày nào.
Cô cố gượng dậy nhưng Lục Vũ Thiến một tay nắm cằm, tay đè lên vai.
Lục Vũ Thiến cúi sát mặt, thì thầm điều gì đó.
Bạch Thu Diệp và Tề Lưu Hải thấy, chỉ tiếng Biên Lan Na thất thanh:
"Cô... chính là cô—"
Câu dứt, cổ Biên Lan Na Lục Vũ Thiến bẻ gãy.
Dáng mảnh khảnh của Lục Vũ Thiến giờ đây tràn đầy sức mạnh thể kháng cự.
Biên Lan Na chết, khi chịu cực hình đau đớn, Lục Vũ Thiến tàn nhẫn g.i.ế.c chết.
Tờ giấy trắng thấm đẫm m.á.u dính chặt mặt bàn, qua lớp giấy ướt nhòe thể thấy rõ vân gỗ.
Lục Vũ Thiến quăng xác Biên Lan Na sang một bên, chỗ cũ.
Cô như gì, bình thản cúi xuống tìm cây bút bi rơi mất.
Nhặt cây bút, Lục Vũ Thiến khẽ mỉm .
Cô chéo hai tay cầm lấy cây bút, đầu bút vẽ một vòng tròn tờ giấy ướt sũng.
Sau đó, Lục Vũ Thiến đột nhiên hít một thật sâu, như tỉnh khỏi cơn mộng, đầu quanh.
Trước mắt cô là cảnh tượng đẫm máu, hai bạn cùng phòng gục xuống sàn.
Lục Vũ Thiến hoảng hốt vứt cây bút , cùng ghế ngã nhào xuống đất.
Vừa ngã xuống, cô thấy Biên Lan Na nghiêng bên cạnh bàn, nãy ngoài tầm của cô .