Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 371

Cập nhật lúc: 2025-07-01 17:31:11
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau mấy ngày đồng hành, cô ta bắt đầu nhận ra: Bạch Thu Diệp có lẽ không đơn giản chỉ là người chơi cấp 26 như thông tin ban đầu.

Nếu có suy đoán, Khuất Ức Hàn nghĩ chắc cùng lắm chị ấy ở khoảng cấp 35, là kiểu người chơi rảnh rỗi, có quá nhiều vé sinh tồn nên chỉnh cấp độ xuống thấp để chơi cho vui.

Nhưng... cấp 35 có thể đập nứt sàn nhà bằng ghế gỗ sao?

Bạch Thu Diệp cúi xuống, kéo sợi dây ra từ đống m.á.u thịt. Quả nhiên, ở đầu kia là chùm chìa khóa được buộc chặt. Cô không ngần ngại, cầm lấy rèm cửa nhà Ngô Tú Mai lau sạch m.á.u dính trên đó.

Hai người nhanh chóng tiến đến căn phòng bị khóa.

Khi Bạch Thu Diệp mở cửa, cả hai đều đứng sững lại.

Căn phòng... toàn là máu.

Máu văng đầy tường, vấy lên bàn thờ, dính cả vào tiền vàng, người giấy và ngựa giấy dựng dọc theo vách. Cảnh tượng kinh hoàng đến mức khiến da đầu cả hai tê rần.

Khuất Ức Hàn lùi lại một bước, thì thào:

"Không đúng… Ngô Tú Mai đâu có bị thương. Bà ấy bị treo cổ c.h.ế.t mà."

Bạch Thu Diệp gật đầu, chỉ về phía góc nhà:

"Máu này không phải của bà ấy. Nhìn kìa—"

Theo hướng tay cô chỉ, có mấy con gà nằm la liệt dưới đất, cổ bị vặn xoắn một cách thô bạo.

Cổ mấy con gà trong phòng đều bị c.h.é.m gọn một nhát, m.á.u b.ắ.n tung tóe khắp nơi – có lẽ phần m.á.u vương vãi trên sàn cũng là của chúng. Ở giữa phòng có đặt một cái chảo sắt, bên trong vẫn còn sót lại ít m.á.u gà chưa khô. Trước cái chảo là hai cây nến đã cháy gần hết, cùng với một bát cơm trắng được cắm ba nén hương đang cháy dở.

Bạch Thu Diệp đứng nhìn một lúc rồi lên tiếng:

"Ngô Tú Mai đã làm một nghi lễ gì đó trước khi chết… hoặc đúng hơn, bà ấy c.h.ế.t vì nghi lễ này."

Khuất Ức Hàn bước thêm vài bước vào giữa phòng, quan sát kỹ rồi nói:

"Chị, em thấy có cái gì đó đè dưới cái chảo thì phải."

Cô ta cúi người nhấc cái chảo sắt lên, phát hiện bên dưới có một tờ giấy bị đè lên. Trên giấy viết dòng chữ: Hắc Hổ Đào Tâm Chưởng, phía trên còn có một hàng chữ lạ, Khuất Ức Hàn không đọc được.

"Ngô Tú Mai chắc chắn có liên quan đến Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu rồi." – Khuất Ức Hàn lên tiếng – "Chỉ là em không biết chữ phía trên là chữ gì thôi."

Bạch Thu Diệp nói:

"Cầm theo đi, khi về chúng ta đưa cho chị Tường xem."

Khuất Ức Hàn gật đầu, đưa tờ giấy cho Bạch Thu Diệp cất giữ. Sau đó, cả hai tiếp tục lục soát căn phòng. Họ tìm thấy nhiều tờ bùa giấy, loại chuyên dùng để phong ấn – rõ ràng có thể dùng để niêm phong cửa Miếu Cô Nương.

"Chị, em thấy trong nhà Ngô Tú Mai hình như không chỉ có mình bà ấy ở." – Khuất Ức Hàn nói – "Có hai bộ bát đũa, hai phong cách quần áo khác nhau. Không giống kiểu người sống một mình."

Bạch Thu Diệp trầm ngâm:

"Nếu bà ấy bị rối loạn đa nhân cách thì cũng không có gì lạ."

Khuất Ức Hàn gật đầu đồng ý. Bạch Thu Diệp tiếp lời:

"Giờ bà ấy c.h.ế.t rồi, ít nhất tụi mình không cần lo sẽ có người động vào bùa niêm phong Miếu Cô Nương nữa."

"Ừ, cũng đỡ lo." – Khuất Ức Hàn thở phào nhẹ nhõm.

Hai người rời khỏi nhà Ngô Tú Mai, đi sang gõ cửa nhà hàng xóm sát bên. Người mở cửa chính là người dân làng mà họ từng gặp vào sáng sớm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/371.html.]

Vừa thấy họ, người này hỏi ngay:

"Lại là hai cô à?"

Bạch Thu Diệp không vòng vo:

"Ngô Tú Mai c.h.ế.t rồi. Chết ngay trong nhà. Anh mau đi gọi người tới xem."

Nghe vậy, người dân làng giật mình, rồi cau mày hỏi lại:

"Bà ấy c.h.ế.t kiểu gì?"

"Treo cổ." – Giọng Bạch Thu Diệp chậm rãi, lạnh lùng – "Tự treo mình lên cửa sổ."

Người dân làng bối rối:

"Trời đất… vậy đi theo tôi, tôi gọi người đến ngay."

Thế là ba người bắt đầu gõ cửa từng nhà. Chỉ trong thời gian ngắn, nhóm người dân đã tập trung trước nhà Ngô Tú Mai. Khi tận mắt thấy cảnh bà ta treo cổ, ai cũng rơi vào trạng thái hoảng loạn.

"Ban đầu cứ tưởng chỉ có ở cổng làng xảy ra chuyện, ai ngờ trong làng cũng gặp họa rồi…"

"Thêm một cái bánh chưng nữa."

"Phải nhanh dọn hết đồ của bà ta. Tối nay gửi bánh chưng rồi đem ra biển đốt luôn cho xong."

"Ngô Tú Mai đâu phải người ngoài, đồ bà ấy chất đống trong nhà nhiều lắm, phải tranh thủ mới dọn kịp."

Sau một hồi bàn tán rối rít, dân làng chia nhau hành động – một nhóm cẩn thận đưa xác Ngô Tú Mai xuống khỏi móc cửa sổ, nhóm còn lại bắt đầu thu dọn đồ đạc trong phòng ngủ. Nhưng khi thấy vết m.á.u loang lổ trong căn phòng bị khóa, sắc mặt mọi người đều trở nên căng thẳng, khó coi.

Thấy vậy, Bạch Thu Diệp tranh thủ hỏi:

"Anh này, tôi nghe nói Ngô Tú Mai theo thuyết vô thần, sao bà ấy lại làm mấy chuyện kỳ quái như vậy?"

Người dân làng lắc đầu:

"Ai mà biết được. Từ sau khi chị gái bà ấy mất, bà ấy thay đổi hẳn."

Từ "chị gái" khiến Bạch Thu Diệp lập tức chú ý.

"Ngô Tú Mai có một người chị à?"

"Phải." – Người kia đáp – "Cha mẹ hai chị em mất sớm, họ sống nương tựa vào nhau. Nhưng chị gái bà ấy sức khỏe yếu, mất cách đây mấy năm rồi."

"Nghe nói sau khi chị gái mất, có lúc Ngô Tú Mai cứ ngồi một mình ở góc làng, miệng lẩm bẩm như nói chuyện với ai đó. Nhiều người thấy vậy cũng sợ."

Mộng Vân Thường

Người dân làng nói tiếp:

"Nhưng nếu có người lại gần hỏi chuyện, bà ấy lại cư xử rất bình thường."

"Một thời gian sau, bà ấy cũng dần khá lên. Chúng tôi nghĩ có thể do quá buồn vì chị gái mất nên tâm lý mới thất thường như vậy."

Lúc này, người dân làng từng nói chuyện với Bạch Thu Diệp vào buổi sáng cũng chen vào:

"Nhưng mấy ngày gần đây bà ấy lại trở nên rất kỳ quặc, còn kỳ quặc hơn cả trước nữa."

Bạch Thu Diệp nghiêng đầu hỏi thêm:

"Chị gái bà ấy trước kia có thờ cúng ai không? Hay cũng giống Ngô Tú Mai, không tin vào thần thánh?"

Hai người dân làng liếc nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ sự e dè, như thể không muốn nói thêm gì về chủ đề đó.

Loading...