Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 350

Cập nhật lúc: 2025-06-27 17:23:18
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó là một gương mặt thon, hình oval. Đôi mắt nhắm nghiền, sống mũi cao và môi nhợt nhạt không còn chút sắc máu, nhưng vẫn thấy rõ được độ mềm mại.

Vương Ung Giản bắt đầu đối chiếu khuôn mặt này với hình ảnh Ngô Nhược Nam trong trí nhớ. Rồi anh chợt phát hiện ra điều khác thường: t.h.i t.h.ể nữ này không bị treo cổ như những người khác, mà hai tay bị trói lại, sợi dây quấn từ dưới nách lên và thắt nút ở trước n.g.ự.c bằng một kiểu buộc anh chưa từng thấy.

Bất ngờ, đôi mắt của t.h.i t.h.ể mở ra.

Đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm vào Vương Ung Giản khiến anh giật mình lùi lại theo phản xạ.

Tiếng Bạch Thu Diệp lại vang lên: "Có phải Ngô Nhược Nam không?"

Nhìn thấy t.h.i t.h.ể không có hành động gì thêm ngoài việc mở mắt, Vương Ung Giản cố nén run, trả lời:

"Đúng rồi."

Anh lấy ra một nhành cây nhặt bên ngoài Miếu Cô Nương, nhúng vào đèn dầu để châm lửa. Khi đầu cành bắt lửa, anh giơ lên và đưa lại gần dây thừng buộc quanh nách Ngô Nhược Nam.

Không ngờ dây bắt lửa khá dễ, có lẽ do đã thấm mỡ xác c.h.ế.t nên mau bén. Lửa nhanh chóng thiêu rụi một đoạn dây, và khi liên kết bị đứt, t.h.i t.h.ể Ngô Nhược Nam cũng không rơi xuống ngay lập tức.

Có lẽ vì đã trải qua quá nhiều tình huống kỳ quái, lại bị Ngô Nhược Nam đeo bám liên tục, Vương Ung Giản giờ đây dường như đã trở nên miễn dịch. Anh không còn né tránh nữa mà đưa tay đỡ lấy đôi chân của thi thể.

Chỉ cần kéo một chút, phần dây thừng quấn quanh cơ thể Ngô Nhược Nam cũng bị đứt theo.

Từ bên dưới, Khuất Ức Hàn lo lắng báo:

"Đồ Nhất, anh ấy đưa được Ngô Nhược Nam xuống rồi!"

Nghe vậy, Tư Đồ Liêu từ từ hạ thấp người, để Vương Ung Giản có thể nhảy xuống khỏi vai mình.

Sau khi đặt được Ngô Nhược Nam xuống đất và dập hết lửa còn vương lại trên người cô ta, Vương Ung Giản chợt nhận ra vai mình nhẹ hẳn đi.

Anh quay đầu nhìn lại – cô dâu giấy đã không còn bám theo anh nữa. Cô ta đang đứng yên ở góc miếu, như một món đồ trang trí vô tri, lặng lẽ và bất động.

Cuối cùng, Vương Ung Giản cũng thở phào nhẹ nhõm, giọng đầy hy vọng:

“Giờ thì ổn rồi chứ… hết việc rồi đúng không?”

Khuất Ức Hàn chớp mắt, lắc đầu:

“Vẫn chưa đâu. Nhiệm vụ chưa hoàn thành nghĩa là vẫn còn chuyện phải làm tiếp.”

Bạch Thu Diệp cúi xuống bên t.h.i t.h.ể Ngô Nhược Nam, đột nhiên chú ý đến một chi tiết bất thường. Cô kéo nhẹ một góc áo của cô ta lên, phát hiện lớp áo bên trong bị xuyên qua bởi một sợi chỉ mảnh.

Sợi chỉ đó treo một mảnh gỗ nhỏ, trên bề mặt có dòng chữ viết bằng mực đen đã ngả màu:

"Gửi nữ Ngô Nhược Nam, tận tâm phụng sự Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu, phù hộ Ngô Diệu Tổ chữa khỏi bệnh."

Bạch Thu Diệp lật mặt sau mảnh gỗ, thấy trên đó ghi rõ ngày sinh tháng đẻ của Ngô Nhược Nam, còn bên dưới là thông tin của em trai cô – Ngô Diệu Tổ.

Vương Ung Giản cau mày nhìn mảnh gỗ rồi nói:

“Chẳng lẽ nhà họ Ngô đã bán Ngô Nhược Nam cho Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu sao?”

Anh liếc sang bức tượng nữ thần chính giữa miếu. Dưới ánh sáng le lói của ngọn đèn dầu, vẻ mặt vốn từ bi của pho tượng dường như trở nên kỳ lạ, như đang thay đổi một cách khó hiểu.

Bạch Thu Diệp bình thản đáp:

“Có thể tất cả những t.h.i t.h.ể bị treo lên kia cũng giống như cô ấy… đều đã bị bán đi.”

Khuất Ức Hàn chau mày, không hiểu:

“Tại sao họ lại phải bán cô ấy cho Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu? Mà còn phải tổ chức cả âm hôn nữa?”

Tư Đồ Liêu lên tiếng, suy đoán rõ ràng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/350.html.]

“Có lẽ ban đầu nữ thần không chấp nhận cô ấy. Sau này người nhà họ Ngô mới tìm đến cao nhân trên núi, giữ lại t.h.i t.h.ể Ngô Nhược Nam trong ngôi miếu âm này. Nhưng có vẻ oán khí của cô ấy quá nặng, dù giữ được thân xác thì cũng không cách nào trói buộc linh hồn. Vì thế họ mới vội vàng tìm người thế mạng để thay thế.”

Khuất Ức Hàn kinh ngạc hỏi lại:

“Sao anh biết Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu không chấp nhận cô ấy?”

Vương Ung Giản suy nghĩ một lúc rồi nói:

“Có thể vì các xác c.h.ế.t khác đều bị treo cổ trên xà nhà, còn Ngô Nhược Nam thì không.”

Tư Đồ Liêu hỏi:

“Lúc ở trên đó, anh có thấy cổ của mấy xác c.h.ế.t kia có dấu vết gì không?”

Vương Ung Giản gật đầu xác nhận:

“Có. Trên cổ họ đều có vết bầm sẫm màu.”

Tư Đồ Liêu gật gù:

“Đó là dấu vết của người c.h.ế.t ngay tại ngôi miếu này. Còn Ngô Nhược Nam không c.h.ế.t ở đây, nên không bị nơi này khống chế hoàn toàn.”

Bạch Thu Diệp bỗng nhớ ra điều gì, gật đầu nói:

“Không trách nút áo trước n.g.ự.c cô ta lại có hình dạng giống như dùng trong nghi lễ. Nhà họ Ngô chắc đã cố tình che đậy xác cô ấy để nhìn như còn sống, nhằm lừa Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu.”

Vương Ung Giản nhếch môi châm biếm:

“Không những lừa, mà còn cố vắt kiệt từng giá trị cuối cùng trên người cô ấy. Đúng là không khác gì vật hiến tế…”

Khuất Ức Hàn ngỡ ngàng:

“Dám gạt cả thần linh… nhà họ Ngô đúng là lớn gan thật. Bảo sao không giữ được Ngô Nhược Nam, cuối cùng vẫn phải đem cô ấy đi gả âm hôn.”

Bạch Thu Diệp gật đầu:

“Bọn họ muốn dùng cô ấy để cầu bình an cho Ngô Diệu Tổ, cho nên tất cả hậu quả mới bắt đầu từ thằng bé đó.”

Vương Ung Giản thở dài, ánh mắt hơi đượm buồn:

Mộng Vân Thường

“Có khi nào Ngô Nhược Nam không muốn ở lại đây nên mới dẫn chúng ta tới, để đưa cô ấy rời khỏi nơi này?”

Khuất Ức Hàn rùng mình, giọng lẩm bẩm:

“Ai mà muốn ở lại chỗ quái quỷ này chứ. Đã tìm thấy xác cô ấy rồi, chúng ta đi mau thôi.”

Bạch Thu Diệp nhắc:

“Khoan đã. Bài vị của cô ấy vẫn còn ở đây.”

Ngay lúc đó, Vương Ung Giản dừng lại, đưa tay chỉ về phía sau bức tượng Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu:

“Mọi người nhìn đằng kia kìa.”

Ba người đồng loạt quay lại. Đằng sau bức tượng thần, cô dâu giấy đang đứng lặng lẽ, đôi mắt vô hồn dán chặt về phía họ.

Vương Ung Giản chậm rãi nói:

“Tôi cảm giác cô ta đang chỉ đường cho chúng ta.”

Cả nhóm tiến đến gần hơn. Quả nhiên, phía sau bức tượng là một giá đỡ, trên đó có đặt bài vị của Ngô Nhược Nam.

Tư Đồ Liêu vừa vươn tay lấy bài vị xuống thì bỗng nghe thấy một âm thanh lạ vang lên sau lưng — tiếng đá rạn nứt.

Bạch Thu Diệp quay người lại, sắc mặt tái đi. Trên tượng Đại Âm Phi Thiên Thánh Mẫu vừa xuất hiện một vết nứt kéo dài từ bả vai xuống thân tượng.

Loading...