Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 349

Cập nhật lúc: 2025-06-27 17:12:13
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Muốn tìm ra Ngô Nhược Nam trong số đó gần như là bất khả thi, trừ khi từng t.h.i t.h.ể được hạ xuống kiểm tra.

Bạch Thu Diệp bất ngờ lên tiếng, đề xuất một cách đầy… “hài hước trong tuyệt vọng”:

"Nếu không thì… anh thử đứng lên vai Đồ Nhất mà tìm vợ anh xem?"

Vương Ung Giản quay sang nhìn cô, nghiêm mặt:

"Cô không sợ tôi xỉu luôn tại chỗ à?"

Bạch Thu Diệp vẫn giữ vẻ nghiêm túc:

"Vậy thì anh cứ đứng lên vai Đồ Nhất, bọn tôi phụ anh tìm."

Vương Ung Giản thở dài não nề:

"Khác gì nhau đâu chứ!!!"

Anh ta gần như muốn gục ngã:

"Nhiệm vụ này là để dọa c.h.ế.t tôi mà."

Khuất Ức Hàn chẳng những không an ủi, còn góp thêm phần… kinh dị:

"Chắc chắn lúc anh đang tìm, mấy cái xác này sẽ mở mắt nhìn thẳng vào anh."

Vương Ung Giản lập tức kêu lên:

"Tại sao cô không thương xót mà lại nguyền rủa tôi thế..."

Khuất Ức Hàn đáp tỉnh bơ:

"Tôi chỉ nói sự thật thôi."

Tư Đồ Liêu lúc này mới chen vào, mặt chẳng mấy vui vẻ:

"Này, mấy người nói chuyện có nghĩ đến cảm giác của tôi không?"

Bạch Thu Diệp bình tĩnh phân tích:

"Tôi với Khuất Ức Hàn không đủ cao, dù Vương Ung Giản đứng lên vai tụi tôi, thì vẫn phải nhảy mới với tới được."

Cô còn nói thêm:

"Mà nhảy lên thì khó giữ thăng bằng, dễ ngã lắm."

Khuất Ức Hàn cũng phụ họa theo:

"Đúng đó, Đồ Nhất, chính vì anh quá cao to nên mới bị chọn làm trụ đỡ."

Vương Ung Giản ôm cổ, thều thào:

"Đừng nói nữa... Tôi cảm thấy cổ mình sắp bị nguyền thật rồi đây..."

Dù ban đầu ai nấy đều sợ hãi khi thấy xác c.h.ế.t treo lủng lẳng trên cao, nhưng sau màn tranh luận vừa hồi hộp vừa hài hước, bầu không khí cũng bớt căng thẳng đi phần nào.

Cuối cùng, Tư Đồ Liêu "hy sinh thân mình vì đại cục", chấp nhận để Vương Ung Giản đứng lên vai.

Chỉ là sắc mặt anh ta đen như đáy nồi, lạnh lùng đến mức nếu không phải đang cần giữ kín danh tính trong phó bản lần này, có lẽ anh ta đã ném Vương Ung Giản thẳng lên xà nhà cho “đồng bọn” treo lên luôn cho xong.

Vương Ung Giản cố gắng giữ thăng bằng, khi Tư Đồ Liêu đứng thẳng người dậy, tầm mắt của anh ta đã ngang với phần bụng của những t.h.i t.h.ể kia.

Tất cả các xác c.h.ế.t đều bị treo bằng dây thừng quấn quanh cổ, sợi dây lún sâu vào lớp da đã bủng ra, nhìn rất ghê rợn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/349.html.]

Vương Ung Giản cẩn thận ngẩng đầu. Trước mặt anh là một cái xác có mái tóc dài đen tuyền buông thõng xuống, che gần hết khuôn mặt.

Ánh mắt anh lướt theo những lọn tóc rủ xuống n.g.ự.c thi thể.

Nhìn kỹ hơn, anh thấy ở vùng cằm của cái xác có vài giọt chất lỏng.

Thoạt nhìn giống nước, nhưng thực chất là một loại dầu tiết ra từ da thịt đang phân hủy.

Dưới nhiệt độ trong miếu, lớp dầu này không chảy nhỏ giọt mà đặc quánh lại, bám thành vệt trên da mặt.

Mộng Vân Thường

Cũng may là do độ đặc của nó cao, nếu không thì những người đang ngẩng đầu nhìn từ dưới đất nãy giờ chắc đã bị rớt vào mặt miệng rồi.

Ngửi thấy mùi dầu mỡ nồng nặc từ xác chết, Vương Ung Giản lập tức nhịn thở theo phản xạ.

Thực ra khi vừa bước vào miếu, cả nhóm đã ngửi thấy mùi này, chỉ là lúc đó họ còn tưởng là mùi dầu đèn – loại dùng để thắp sáng trong đền.

Giờ đây anh mới nhận ra, thứ mùi đó – là mùi từ đám xác c.h.ế.t này bốc ra.

Là mùi dầu xác chết.

Nhận ra điều đó khiến sống lưng anh lạnh toát, nhưng vẫn cố ép bản thân tiếp tục quan sát.

Anh nghiêng người, cố nhìn vào gương mặt bị tóc che của cái xác trước mặt.

“…Không phải cô ta.”

Tư Đồ Liêu lập tức nhích sang một bên vài bước.

Vương Ung Giản nuốt khan, cố lấy lại tinh thần để nhìn cái xác tiếp theo.

“…Vẫn không phải cô ta.”

Vương Ung Giản tiếp tục nhìn sang một t.h.i t.h.ể khác, cảm giác sợ hãi trong lòng lại tăng thêm. Dù những xác c.h.ế.t kia không hề có bất kỳ động thái nào khi anh soi đèn dầu kiểm tra, nhưng mỗi lần ngẩng đầu lên, hình ảnh t.h.i t.h.ể đột ngột mở mắt vẫn ám ảnh tâm trí anh.

Sự sợ hãi dần len lỏi, âm thầm xâm chiếm tâm trí, khiến Vương Ung Giản cảm thấy vô cùng mâu thuẫn. Anh rất muốn nhảy khỏi vai Tư Đồ Liêu, thậm chí có ngã xuống đất cũng được – còn hơn phải tiếp tục đối mặt với những cái xác kỳ quái đang treo lơ lửng trên trần nhà.

Đúng lúc đó, giọng của Bạch Thu Diệp vang lên từ bên dưới:

"Vương Ung Giản, anh sao thế?"

Ngay sau câu hỏi của cô, mắt cá chân anh được hai bàn tay giữ lại.

Vương Ung Giản như sực tỉnh, nhận ra cơ thể mình đã nghiêng hẳn sang một bên. Nếu không nhờ Tư Đồ Liêu và Bạch Thu Diệp kịp thời giữ lấy, có lẽ anh đã rơi khỏi vai Tư Đồ Liêu rồi.

Tiếng gọi của Bạch Thu Diệp không chỉ giúp anh hoàn hồn mà còn xua bớt nỗi sợ đè nặng trong lòng. Anh vội điều chỉnh lại tư thế, giữ vững thăng bằng, rồi quay xuống nói:

"Tôi không biết nữa, đầu óc tôi tự nhiên mơ hồ hẳn."

Tư Đồ Liêu lên tiếng: "Mùi từ đám xác c.h.ế.t này có thể làm rối loạn cảm giác của anh. Tìm nhanh rồi xuống đi, đừng ở gần chúng quá lâu."

Vương Ung Giản gật đầu. Không trách được vì sao nỗi sợ lại đột nhiên trở nên vô lý như vậy. Dù gì anh cũng đã cấp 35, từng vào vô số phó bản kinh dị, thậm chí đến Miếu Cô Nương còn dám mang theo cô dâu giấy, những cảnh tượng đáng sợ đáng lẽ phải không còn tác động được đến anh nữa.

Anh hít thở thật chậm, cố gắng kìm lại cảm xúc, tiếp tục quan sát các xác c.h.ế.t treo lủng lẳng trên xà nhà. Lần lượt kiểm tra qua năm xác c.h.ế.t nữa, vẫn không thấy tung tích Ngô Nhược Nam. Tuy nhiên, anh dần nhận ra một điều: càng tiến gần tới xà nhà, sức siết cổ từ cô dâu giấy trên lưng lại càng yếu đi.

Giống như... cô ta cũng đang chờ đợi điều gì đó.

Đứng bên dưới, Bạch Thu Diệp chỉ về phía một cặp xác c.h.ế.t rồi gọi:

"Anh nhìn thử cái này xem?"

Xác c.h.ế.t đó nằm ngay bên trái Vương Ung Giản. Tư Đồ Liêu liền bước thêm vài bước về phía đó, để Vương Ung Giản đứng đối diện trực tiếp.

Anh giơ cao đèn dầu, soi rõ khuôn mặt t.h.i t.h.ể trước mắt. Tuy nhiên, cái đầu của xác c.h.ế.t này cúi thấp hơn hẳn những xác khác. Anh phải đưa tay vén mái tóc dài che mặt nó mới thấy được gương mặt bên dưới.

Loading...