Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 301

Cập nhật lúc: 2025-06-21 16:28:38
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt Bạch Thu Diệp hơi trầm xuống:

"Nghe được bí mật của anh rồi, có phải tôi nên chuẩn bị làm người của phe địch không?"

Tư Đồ Liêu xoa cằm, làm bộ suy nghĩ:

"Thật ra tôi cũng muốn vậy, chỉ tiếc là tôi không đánh lại cô."

Bạch Thu Diệp bật cười:

"Anh thôi đi."

Tư Đồ Liêu nghiêm túc lại, giải thích:

"Nói ngắn gọn thì tôi có một món đạo cụ đặc biệt. Nhờ nó mà tôi có thể nhận biết được mức độ sức mạnh thực sự của người khác."

Mộng Vân Thường

Bạch Thu Diệp nheo mắt:

"Nghe như đang nói nhảm ấy. Đưa ra đây tôi xem thử."

"Xin lỗi, đã nói là quân bài tẩy thì sao đưa ra được." Anh ta nhướng mày:

"Không thể để cô cầm đi rồi chạy mất chứ."

"Anh nghĩ tôi cướp của anh chắc?" Cô lườm anh ta.

"Ừ thì... với cô thì chưa biết được đâu." Anh ta nhún vai, rồi nghiêm túc nói:

"Nhưng tôi tìm cô không phải để tranh luận mấy chuyện đó."

Tư Đồ Liêu dừng lại một chút rồi nhìn thẳng vào cô:

"Phó bản mà tôi vừa nói với Vương Xảo Phái, cô biết đúng không?"

Bạch Thu Diệp chớp mắt, lòng hơi căng thẳng:

"Anh nói đến cái phó bản thăng cấp từ 35 lên 36?"

Tư Đồ Liêu vỗ tay một cái, gật đầu:

"Quá chuẩn. Tôi biết cô đã nghe đến nó rồi."

Bạch Thu Diệp lập tức tập trung hơn, hỏi ngay:

"Anh định vào đó để tìm NPC kia?"

"Đúng thế," anh gật đầu.

Cô lại nói:

"Nhưng tôi nghe anh nói... người tên Chử Hàn đó đã c.h.ế.t rồi."

Tư Đồ Liêu khẽ thở dài:

"Đúng. Lần trước khi gặp cô trong phó bản, tôi muốn mời cô đi cùng, tranh thủ vào trước khi Chử Hàn không còn thời gian. Nhưng người tính không bằng trời tính, tôi vừa ra khỏi phó bản thì nhận được tin cậu ấy mất."

Anh ta dừng lại, giọng thấp xuống:

"Khoảnh khắc cuối cùng, tôi thậm chí còn không kịp đứng bên giường bệnh nhìn cậu ấy lần cuối. Vương Xảo Phái mới căm tôi đến vậy."

Bạch Thu Diệp không biết phải đáp thế nào. Gần đây cô chứng kiến quá nhiều sinh ly tử biệt, đến mức lòng cũng dần chai sạn.

Cô chỉ nói nhẹ:

"Xin chia buồn."

Tư Đồ Liêu nhìn cô một cái, ánh mắt sâu thẳm:

"Không sao. Vì trong phó bản đó… có cách hồi sinh cậu ấy."

Bạch Thu Diệp lập tức cảm thấy tim mình đập mạnh một nhịp.

Tư Đồ Liêu cũng biết đến chuyện hồi sinh?

Anh ta nghe từ đâu?

Bạch Thu Diệp giả vờ ngơ ngác, hỏi:

"Anh nói gì cơ? Hồi sinh gì?"

Tư Đồ Liêu điềm tĩnh đáp:

"Cô không cần giả vờ. Trong nội phó bản kia có một NPC có thể trả lời bất kỳ câu hỏi nào. Ngay cả cách hồi sinh cũng không ngoại lệ."

Nghe vậy, Bạch Thu Diệp âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra, Tư Đồ Liêu vẫn chưa phát hiện ra mối liên hệ giữa hoạt tử nhân, dị chủng và việc hồi sinh—ít nhất là chưa.

Cô hỏi tiếp:

"Vậy nên anh vẫn định vào phó bản đó à?"

Tư Đồ Liêu gật đầu xác nhận:

"Tôi sẽ sớm vào. Dù t.h.i t.h.ể của Chử Hàn hiện đang được bảo quản trong tủ đông, nhưng tôi tin cậu ấy không muốn nằm đó mãi."

Bạch Thu Diệp chống cằm, nhìn anh ta với ánh mắt thăm dò:

"Nhưng tại sao lại là tôi? Trên bảng xếp hạng còn cả đống người mạnh hơn anh mà?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/301.html.]

Tư Đồ Liêu nhếch môi cười:

"Thật ra thì giờ đã có thêm một người vượt tôi, tôi tụt xuống hạng ba mươi mốt. Dạo gần đây không vào phó bản cấp cao nên bị vượt mặt."

Anh ta nói tiếp:

"Còn lý do tôi chọn cô—vì chỉ có cô mới có khả năng giúp tôi vào được phó bản đó, lại còn có thể hỗ trợ từ bên trong."

Nói rồi, Tư Đồ Liêu nghiêm túc đề nghị:

"Tôi có thể chia sẻ cho cô một thông tin liên quan đến phó bản này."

Bạch Thu Diệp khẽ gật đầu:

"Anh nói đi."

Tư Đồ Liêu đáp:

"Phó bản này, xét về hình thức bên ngoài, được thiết kế như một phó bản để người chơi thăng cấp. Vì thế, nó không dành cho những người có cấp độ quá cao."

Bạch Thu Diệp cau mày:

"Nhưng tất cả phó bản đều không giới hạn cấp độ mà?"

"Đúng vậy," Tư Đồ Liêu nói, "phó bản không giới hạn, kể cả người đứng đầu bảng xếp hạng muốn vào cũng không ai cản được."

"Vậy câu anh vừa nói, chẳng phải vô nghĩa rồi sao?"

Tư Đồ Liêu lắc đầu:

"Bên ngoài thì không giới hạn, nhưng bên trong thì khác. Nội phó bản có thể đã thiết lập cơ chế riêng. Ví dụ như lần trước, cấp độ hiển thị của cô là 1, nhưng sau đó lại nhảy lên 26."

"‘Ngụy trang cấp bậc’ chỉ có thể làm lệch tối đa 25 cấp. Dù cô có hạ hay tăng, mức d.a.o động vẫn không vượt quá ngưỡng 26."

Anh ta nhìn cô chằm chằm, như muốn moi thông tin:

"Tôi đã tìm khắp bảng xếp hạng, từ trên xuống dưới, nhưng không có ai khớp với cô. Tôi đoán đây là quân bài tẩy của cô. Giống như tôi có bí mật của riêng mình, cô cũng không cần phải giải thích."

Bạch Thu Diệp im lặng.

Dù có muốn trả lời thật, cô cũng không biết phải trả lời thế nào.

Ngay cả bản thân cô cũng chưa rõ chuyện gì đang xảy ra với chính mình.

Tư Đồ Liêu dựa lưng vào sofa, chậm rãi nói:

"Tôi đã nói hết những gì cần nói. Cô suy nghĩ sao?"

Bạch Thu Diệp chớp mắt:

"Anh chắc là đã nói hết?"

Tư Đồ Liêu nhướng mày:

"Còn gì nữa?"

Cô nghiêng đầu, cười khẽ:

"Anh vẫn chưa nói, tại sao tôi phải đồng ý lời mời của anh."

Tư Đồ Liêu sững người một giây, rồi bật cười:

"Cô không có điều gì muốn hỏi NPC kia sao?"

Bạch Thu Diệp giấu đi sự thôi thúc trong lòng, bình thản đáp:

"Nếu thật sự gặp được anh ta, chắc tôi cũng hỏi vài câu. Nhưng hiện tại, tôi chưa muốn vào."

Tư Đồ Liêu nhìn cô thật lâu rồi nói, giọng pha chút bất đắc dĩ:

"Cô đúng là... khó đoán thật. Thế thế này nhé, tôi có thể trả cô bằng vé sinh tồn. Cô ra giá đi."

Bạch Thu Diệp đưa ra con số không tưởng:

"Mười lăm ngàn."

Tư Đồ Liêu suýt ngã khỏi ghế:

"Cô nói gì?!"

Cô nghiêm túc, mặt không biến sắc:

"Anh thấy ít à? Đừng quên, người của anh bắt tôi, còn suýt g.i.ế.c tôi. May mà tôi chạy nhanh, không thì giờ đã nằm yên trong hòm rồi. Vậy thì ít nhất cũng nên bồi thường tổn thất tinh thần."

Rồi cô tiện miệng:

"Hai mươi ngàn."

Giá lập tức nhảy thêm năm ngàn.

Tư Đồ Liêu suýt không giữ nổi phong thái bình tĩnh thường ngày, biểu cảm méo mó:

"Giá này quá cắt cổ. Tôi nghi ngờ cô đang cố tình chèn ép tôi."

"Đúng đấy." Bạch Thu Diệp thản nhiên đáp, "Chứ đổi sang người khác thì làm gì có ai đủ tiền."

Cách cô nói nhẹ bẫng như không khiến Tư Đồ Liêu cứng họng, không tìm được lời phản bác.

Anh ta do dự:

"Để tôi nghĩ—"

Loading...