Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 299

Cập nhật lúc: 2025-06-21 16:19:18
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nói dối!" Vương Xảo Phái nghẹn ngào, từng chữ như xé ra từ đáy tim:

"Lúc anh ấy nằm trên giường bệnh, hơi thở thoi thóp, anh ở đâu? Anh bỏ đi nâng cấp phó bản, chỉ để đùa giỡn với một người phụ nữ xa lạ!"

Vừa nghe đến đây, trong đầu Bạch Thu Diệp lập tức liên kết được mọi chuyện. Thời gian, địa điểm, hành động của Tư Đồ Liêu đều trùng khớp với một phó bản cô từng tham gia.

Chẳng lẽ… người phụ nữ mà Vương Xảo Phái nói đến… lại là cô?

Vương Xảo Phái vẫn đang nói, giọng nức nở:

"Anh vui chơi xong, thì sao? Trong lúc đó, Chử Hàn c.h.ế.t trên giường bệnh! Đây là cách anh cứu người à?"

Tư Đồ Liêu bỗng trở nên giận dữ:

"Cô biết gì chứ! Cậu ấy là em tôi! Cậu ấy chết, tôi còn đau lòng hơn bất kỳ ai!"

"Anh đau lòng? Vậy còn tôi thì sao?!" Vương Xảo Phái gần như gào lên, nước mắt lưng tròng:

"Anh có biết, trước khi chết, anh ấy nói với tôi điều gì không?"

Cô nghẹn lời một lúc, rồi mới nói tiếp:

"Anh ấy nói, nếu trò chơi này kết thúc… anh ấy sẽ cầu hôn tôi."

Không khí trở nên im lặng đến đáng sợ.

Tư Đồ Liêu không nhìn cô nữa, ánh mắt dừng lại trên người Bạch Thu Diệp.

"Phó bản đó, tôi đi là để mời một người cùng vào, giúp tôi đưa Chử Hàn sang một phó bản khác. Nếu mọi việc thuận lợi, cậu ấy có thể phục hồi."

Anh ta dừng lại, ánh mắt trầm xuống, giọng khàn hẳn đi:

"Chỉ tiếc… Chử Hàn không đợi được đến lúc đó."

Bạch Thu Diệp sững sờ. Cô ngơ ngác nhìn Tư Đồ Liêu, trong đầu lập tức dậy sóng.

"Chẳng lẽ… trước kia anh ta cứ kiên trì bám theo mình, muốn lập đội… không phải vì mục đích cá nhân, mà là muốn lôi mình vào một phó bản đặc biệt?"

"Còn chuyện vào phó bản để hồi phục... nghe quen lắm... chẳng lẽ là phó bản thăng cấp nội bộ?"

Cô cảm thấy mình vừa bỏ lỡ một thông tin vô cùng quan trọng.

Trong lúc cô còn đang tiêu hóa lời vừa rồi, Vương Xảo Phái lại lên tiếng:

"Tôi không biết phó bản nào mà anh nói đến, nhưng tại sao không để tôi đi cùng anh? Người phụ nữ đó chỉ là cấp 26, cho dù dùng ‘ngụy trang cấp bậc’ cũng chỉ đạt tối đa cấp 51."

Cô cau mày hỏi tiếp:

"Giữa tôi và cô ta, khác biệt ở đâu?"

Tư Đồ Liêu không trả lời ngay. Dù ánh mắt đang nhìn Vương Xảo Phái, nhưng tâm trí anh ta lại đặt hết lên Bạch Thu Diệp.

"Vì cô ấy không chỉ dừng lại ở cấp 51."

Anh ta lạnh lùng nói tiếp:

"Cô ấy mạnh hơn cô. Nếu muốn an toàn vượt qua phó bản đó, cô ấy là nhân tố không thể thiếu."

Bạch Thu Diệp: "...?"

Cô nhìn Tư Đồ Liêu, trong lòng nổi lên một câu hỏi:

"Anh đang giỡn trò đùa quốc tế gì thế?"

Tuy vừa rồi cô có xử lý gọn mười lăm gã lực lưỡng, nhưng tự cô hiểu rất rõ, chuyện đó không có nghĩa cô đã mạnh đến mức có thể đứng ngang hàng với Tư Đồ Liêu.

Vương Xảo Phái im lặng rất lâu, cuối cùng mới khẽ nói:

"Tôi tin anh lần này… Dù sao mạng của Chử Hàn cũng không thể cứu được nữa."

Cô quay sang, giọng nhẹ hẫng:

"Chuyện của Cửu Thúc… tôi cũng có phần trách nhiệm. Anh muốn xử lý tôi thế nào cũng được."

Nghe vậy, Tư Đồ Liêu bỗng nở một nụ cười khó đoán:

"Ai nói mạng của Chử Hàn không cứu được?"

Vương Xảo Phái sững người:

"... Anh nói gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/299.html.]

Tư Đồ Liêu đáp:

"Thi thể các người đem đi hỏa táng… không phải của Chử Hàn."

Đôi mắt Vương Xảo Phái trợn to, toàn thân run lên.

Tư Đồ Liêu tiếp tục:

"Và Cửu Thúc… cũng không chết."

Ngay lúc đó, cánh cửa sau biệt thự chậm rãi mở ra.

Cửu Thúc dựa vào khung cửa, nhếch môi cười:

"Bình thường cô cứ co mình như con rùa, muốn dụ cô ra ngoài thật không dễ chút nào, Xảo Phái."

Vương Xảo Phái đứng c.h.ế.t lặng tại chỗ. Cổ họng khẽ rung lên, giọng khàn đặc:

"Cửu… Cửu Thúc..."

Đúng lúc ấy, Vương Xảo Phái bỗng nghe thấy Tư Đồ Liêu nói với Bạch Thu Diệp:

"Xin lỗi, để cô đợi lâu rồi."

Câu nói ấy khiến Vương Xảo Phái ngẩn người.

Cô quay đầu nhìn Bạch Thu Diệp, ánh mắt đầy ngạc nhiên.

Trước đó, cô đã nhận được báo cáo—nói rằng Quý Nhạc Thiên đã bắt giữ một người vì người đó xúc phạm anh ta.

Cô cứ nghĩ Bạch Thu Diệp chỉ là một người ngoài vô tình bị kéo vào biến cố lần này, không có vai trò gì quan trọng.

Nhưng giờ nhìn lại... thái độ của Tư Đồ Liêu hoàn toàn không giống như đang nói chuyện với người ngoài.

Anh ta chẳng những quen biết Bạch Thu Diệp, mà cách nói còn rất thân thiết, giống như họ đã sớm phối hợp cùng nhau dựng nên cả "vở kịch trong vở kịch" này.

Vương Xảo Phái không nhịn được, lên tiếng hỏi:

"Cô ấy là người của anh à?"

Tư Đồ Liêu lắc đầu:

"Không, cô ấy là người mà tôi cầu xin ba lần còn chưa mời được."

Không chỉ Vương Xảo Phái sửng sốt, mà cả Cừu Toa Toa đang nằm dưới đất cũng như bị sét đánh ngang tai.

Bạch Thu Diệp... không chỉ quen Tư Đồ Liêu, mà còn từng được anh ta đích thân mời vào phó bản.

Hơn nữa, lời nói của Tư Đồ Liêu còn ẩn ý rằng cô ấy... thậm chí mạnh hơn cả anh ta?

Cừu Toa Toa không thể tin được, nhưng cô ta cũng biết rõ: Tư Đồ Liêu không phải loại người thích nói đùa, nhất là trong tình cảnh này.

Cô ta nhắm mắt lại, trong đầu vẫn còn văng vẳng tiếng gào thảm thiết cuối cùng của Quý Nhạc Thiên.

Mộng Vân Thường

Lúc này cô ta mới nhận ra... bản thân đã đụng phải một người đáng sợ đến mức nào.

Bạch Thu Diệp nghiêng đầu hỏi Tư Đồ Liêu:

"Khi nào anh từng mời tôi vậy?"

Tư Đồ Liêu trả lời:

"Tôi cứ tưởng mình đã thể hiện rất rõ rồi chứ."

"Thật sao?" Bạch Thu Diệp nhướng mày.

"Nhìn thế nào cũng giống mấy kẻ thần kinh thôi."

Bên cạnh, Cửu Thúc nghe không nổi nữa, chen vào:

"Các người định đứng sau cánh cửa, tạo dáng kỳ cục thế kia để đàm phán à?"

Tư Đồ Liêu khẽ cười:

"Đây không phải đàm phán, là hợp tác giữa bạn bè thôi, Cửu Thúc."

Nói tới đây, nụ cười trên mặt anh ta chợt biến mất.

Anh ta quay sang Vương Xảo Phái, ánh mắt lạnh như băng:

"Bất kể mục đích của cô là gì, chuyện lần này tôi tuyệt đối không bỏ qua. Tôi nghĩ Cửu Thúc cũng sẽ không bỏ qua."

Loading...