Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 274

Cập nhật lúc: 2025-06-20 16:52:35
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Tử Trạc dùng chìa khóa mở cửa. Căn phòng hiện ra đơn sơ hơn nhiều so với tưởng tượng, cũng khác với những gì cô từng thấy trong mộng.

Hạ Tử Trạc ngạc nhiên hỏi: “Nhưng cô hỏi chuyện này làm gì thế?”

Bạch Thu Diệp thản nhiên đáp: “Tôi chỉ hỏi vu vơ thôi.”

Thật ra trong lòng cô đã có kế hoạch. Cô muốn thử triệu hồi linh hồn ông Tạ và bà Tạ, rồi xem liệu có thể giao hai người họ cho những linh hồn oan khuất trong biệt thự này trừng phạt hay không.

Bạch Thu Diệp vẫn nhớ rõ lời thoại trong kịch bản gốc mà đạo diễn Vương từng giao trước buổi quay thứ ba: Muốn sống sót qua đêm và cầm cự đến sáng, nhất định phải giúp các oan hồn trong căn nhà này được yên nghỉ.

Nếu Bạch Thu Diệp có thể triệu hồi được linh hồn của ông Tạ và bà Tạ, rồi để chính họ xử lý toàn bộ mọi chuyện, thì bộ phim này có lẽ sẽ khép lại một cách trọn vẹn.

Nhưng cô không thể nói rõ kế hoạch của mình cho Hạ Tử Trạc biết.

Nếu để lộ, đạo diễn quỷ chắc chắn sẽ nắm được ý đồ, và khi đến thời điểm quan trọng, kịch bản sẽ lập tức can thiệp, gây nhiễu và khiến cô không thể làm chủ được tình huống. Đó là điều cô không thể mạo hiểm.

Bạch Thu Diệp bước vào phòng, quay sang nói nhỏ với Hạ Tử Trạc:

"Đợi tôi một chút."

Nói rồi, cô lấy từ trong người ra một lá bùa điều khiển quỷ mà cô đã chuẩn bị sẵn từ trước khi bước vào phó bản. Ban đầu, cô vẽ đến mười lá loại này, nhưng sau khi vào đây thì chỉ còn đúng một lá, số còn lại đều biến mất không dấu vết.

Trong khi đó, bốn lá bùa thanh tẩy thì vẫn còn nguyên. Chi tiết đó khiến cô bắt đầu nghi ngờ rằng khả năng mang theo bùa vào phó bản không đơn giản chỉ là vấn đề số lượng, mà còn liên quan đến chất lượng của từng lá và mục đích sử dụng.

Những lá bùa được vẽ cẩn thận, đúng cách và mang ý nghĩa trấn an, hỗ trợ, thì có vẻ dễ vượt qua rào cản hơn. Còn những lá mạnh, mang tính điều khiển hoặc có mục đích đặc biệt, nếu không được vẽ chuẩn xác thì khả năng cao sẽ bị loại bỏ trước khi vào phó bản.

Điều này đã giới hạn nghiêm trọng năng lực của cô trong việc sử dụng bùa chú.

Cần phải tìm cách đem dụng cụ vẽ bùa vào trong phó bản... nếu có được bộ đồ nghề phù hợp, vấn đề này có thể giải quyết triệt để.

Vừa nghĩ, Bạch Thu Diệp vừa cúi xuống dán lá bùa duy nhất ấy vào chính giữa căn phòng. Vừa dán xong, cô đứng dậy thì đột nhiên nhận thấy bầu không khí trở nên kỳ lạ một cách đáng ngờ. Cô quay đầu lại — và lập tức hiểu ra nguyên nhân.

Không biết từ lúc nào, Tằng Nhàn Tình đã xuất hiện ở cửa. Bên cạnh bà là Đinh Nham — trông anh ta lúc này như một xác sống không còn chút sinh khí.

Còn Hạ Tử Trạc thì đang bị Đinh Nham giữ chặt cả hai tay, không thể nhúc nhích. Cậu ta cố gắng vùng vẫy, chân đá liên tục, nhưng cơ thể Đinh Nham đứng vững như một bức tượng đồng, không hề suy chuyển.

Miệng Hạ Tử Trạc bị nhét chặt một cuộn khăn lớn, sâu đến mức cổ họng cậu ta như nghẹn lại, không thể phát ra dù chỉ một tiếng rên.

Bạch Thu Diệp thấy m.á.u đang nhỏ giọt từ bụng cậu ta xuống nền. Một tay của Đinh Nham đang đ.â.m sâu vào bụng Hạ Tử Trạc. Khi rút tay ra, anh ta lạnh lùng l.i.ế.m sạch m.á.u dính trên ngón như thể đang làm một việc rất đỗi bình thường.

Ánh mắt Tằng Nhàn Tình nhìn thẳng vào Bạch Thu Diệp, u ám và không giấu được sát ý:

"Cháu đang làm gì vậy?"

Mộng Vân Thường

Bạch Thu Diệp điềm tĩnh đáp:

"Tìm cách thoát khỏi nơi này."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/274.html.]

"Không ai có thể rời đi."

Giọng bà ta vô cùng cứng rắn, không giống như lời nói tạm thời mà là một kết luận đã được quyết định từ trước.

Bạch Thu Diệp cảm thấy khó hiểu. Động cơ thật sự của Tằng Nhàn Tình là gì?

Hiện tại, bà ta đang gánh hai gánh nặng lớn — một là cú sốc tinh thần từ cái c.h.ế.t của chồng, hai là áp lực mưu sinh để nuôi con một mình.

Bà ta biến Đinh Nham thành ra như vậy, chẳng lẽ cũng giống Chung Huyễn, muốn g.i.ế.c sạch tất cả chúng tôi để ép kết thúc? Nhưng nếu vậy, một mình bà ta cũng không thể hoàn thành bộ phim này.

Hay là bà ta có xu hướng tự hủy? Muốn kéo tất cả xuống địa ngục cùng mình như một cách báo thù?

Không... không hợp lý. Dù chồng mất, nhưng bà ấy vẫn còn con. Người làm mẹ sẽ không dại dột đến mức đó.

Như thể đọc được những suy nghĩ trong đầu Bạch Thu Diệp, Tằng Nhàn Tình cất giọng trầm thấp:

"Ban đầu tôi không định g.i.ế.c cậu ấy. Nhưng cậu ta lại tự bước vào đúng lúc tôi cần giữ mọi thứ đúng kế hoạch. Tôi không thể để một kẻ xuất hiện ngoài dự kiến làm hỏng hết mọi chuyện."

Lúc này, Đinh Nham đột nhiên rống lên một tiếng kinh hoàng, tiếng hét như xé toạc không gian.

Môi anh ta càng lúc càng thâm đen, khóe miệng vẫn dính m.á.u khô, mắt đục như sữa, tròng mắt đỏ như máu. Mạch m.á.u nổi lên khắp hốc mắt khiến gương mặt anh ta trở nên ghê rợn đến cực điểm.

Tằng Nhàn Tình quay lại nhìn anh ta, biểu cảm cứng đờ. Bạch Thu Diệp nhận ra rõ — bà ấy đang sợ.

Nỗi sợ đó dường như khiến bà ta không thể giữ được bình tĩnh.

Đinh Nham nghiêng đầu, nhìn chăm chăm vào bà, ánh mắt trống rỗng nhưng đầy áp lực. Tằng Nhàn Tình cố tình né tránh ánh mắt ấy.

Dường như không cảm nhận được sự run rẩy của bà ta, Đinh Nham chuyển sự chú ý trở lại — lần này là Hạ Tử Trạc.

Vết thương ở bụng cậu vốn đã nghiêm trọng, giờ lại bị anh ta dùng tay xé mạnh thêm, khiến m.á.u tuôn ra dữ dội.

Nhận ra quy luật, Bạch Thu Diệp lên tiếng trấn an:

"Đừng sợ. Anh ta chỉ tấn công những người sợ anh ta."

Hạ Tử Trạc ướt đẫm mồ hôi, hoảng hốt nói qua lớp khăn:

"Khốn kiếp! Nói dễ thế! Cô bảo tôi không sợ kiểu gì được? Tôi cảm thấy bụng mình sắp bị móc hết ra rồi!"

Trong khi họ nói chuyện, Đinh Nham không phản ứng gì. Phản ứng này một lần nữa xác nhận suy đoán của Bạch Thu Diệp — anh ta thực sự chỉ nhắm vào những người để lộ nỗi sợ.

Cô quay sang nói thêm, lần này là cho cả Tằng Nhàn Tình:

"Bình tĩnh lại đi. Từng chút một, tự kéo mình thoát khỏi nỗi sợ hãi."

Tằng Nhàn Tình không ngăn cản cuộc trò chuyện, nhưng cũng không tham gia. Bà ta chỉ lạnh lùng rút từ trong túi áo ra một xấp giấy, được gấp lại cẩn thận.

Loading...