Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 252

Cập nhật lúc: 2025-06-18 16:38:15
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt đều siết chặt tay. Bầu không khí như đông cứng lại.

"Đêm hôm đó, tổng đạo diễn thông báo toàn bộ cảnh quay có Đỗ Thanh Thanh sẽ bị quay lại. Cô ấy rút khỏi đoàn phim, và đoàn sẽ tìm nữ chính mới."

Đạo diễn Vương nói tiếp:

"Tôi có đến bệnh viện thăm cô ấy một lần. So với thời điểm mới bắt đầu quay phim, cô ấy như biến thành người khác."

"Ánh mắt vô hồn, dáng vẻ đờ đẫn, không còn chút sinh khí nào cả."

Giọng đạo diễn trầm hẳn xuống.

"Cô ấy như búp bê bị rút sạch linh hồn."

Sau khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, ông nói tiếp:

"Tôi cảm thấy có gì đó rất sai nên lấy lý do xin rút khỏi đoàn phim. Không lâu sau, thì nghe tin tổng đạo diễn chết."

Bạch Thu Diệp nheo mắt lại:

"Vậy còn Đỗ Thanh Thanh? Cô ấy sống hay chết?"

Mộng Vân Thường

"Tôi có đi tìm, nhưng nhà trường nói cô ấy đã nghỉ học."

Giọng ông trầm xuống, gần như khàn đặc.

Tạ Lĩnh Nguyệt rùng mình:

"Chẳng lẽ... cô ấy đã chết?"

Bạch Thu Diệp nói với vẻ nghiêm nghị:

"Một người như tổng đạo diễn, chẳng lẽ tự nhiên lại tự sát ở biệt thự? Biết đâu đây là lời nguyền từ Đỗ Thanh Thanh."

Đạo diễn Vương đập mạnh tay xuống bàn phím, giọng bức xúc:

"Ông ta bị nguyền, giờ đến tôi cũng bị dính lời nguyền sao?!"

Bạch Thu Diệp nhìn ông ta, ánh mắt phảng phất chút thương hại:

"Ông thử nghĩ xem, vì sao không thể kéo được vốn đầu tư, vì sao lại phải chọn nơi ma quái này để quay phim?"

Đạo diễn Vương á khẩu, không nói thêm được lời nào.

Cuối cùng, họ in xong kịch bản và rời khỏi khách sạn.

Dọc đường, đạo diễn Vương chẳng khác gì chim sợ cành cong, cứ quay đầu nhìn quanh. Ông ta còn yêu cầu hai người đi trước và sau như vệ sĩ, bản thân thì nép ở giữa, vẻ mặt căng thẳng cực độ.

Bạch Thu Diệp cố nhịn cảm xúc dọc đường. Nhưng khi họ vừa tới phim trường, đạo diễn Vương lại dừng chân, chần chừ, không dám bước vào.

Không nói một lời, Bạch Thu Diệp dứt khoát đẩy ông ta vào bên trong.

Vừa bước vào phim trường, thấy vài bóng người thấp thoáng, đạo diễn Vương hét toáng lên:

"Cương thi sống dậy rồi!!"

Tiếng hét của ông ta khiến Đàm Mộng Anh giật mình:

"Tôi còn tưởng mọi người c.h.ế.t sạch rồi chứ!"

Tô Vân nhìn cả nhóm với vẻ nghi hoặc:

"Mấy người là người thật hả? Không phải quỷ à?"

Tạ Lĩnh Nguyệt nhíu mày, hừ một tiếng:

"Tô Vân, tôi là người hay là quỷ mà anh còn không nhận ra hả?"

Tô Vân co người lại:

"Người của phim trường đều chết, các cô cũng biến mất luôn, tôi tưởng mọi người thành quỷ cũng hợp lý thôi mà..."

Tạ Lĩnh Nguyệt trừng mắt:

"Quỷ là anh thì có!"

Đạo diễn Vương liếc đồng hồ, sau đó quay sang Bạch Thu Diệp, nói:

"Gửi kịch bản cho họ đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/252.html.]

Nghe chỉ thị, Bạch Thu Diệp lập tức chia sẻ kịch bản cho từng người.

Ngay sau đó, trên thiết bị của mọi người đồng loạt xuất hiện thông báo nhiệm vụ mới:

【 Nhiệm vụ thứ tư 】

Thời gian làm việc: 4:00 – 6:00

Nội dung: Lần quay thứ ba

Người phụ trách: Đạo diễn Vương – ông ấy sẽ trực tiếp tham gia quay cùng bạn

Thù lao: 80 vé sinh tồn

Hình phạt nếu bỏ việc: Vi phạm nghiêm trọng, bị loại khỏi tư cách diễn viên lập tức

Lưu ý: Nhiệm vụ lần này là cá nhân, mỗi người phải tự hoàn thành.

Hạ Tử Trạc ngẩng đầu, ánh mắt ngạc nhiên khi nhìn Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt – hai người giờ đây gần như đã trở thành cánh tay phải của đạo diễn Vương.

So với dáng vẻ khách sáo, lạnh nhạt của ông lúc đầu, bây giờ rõ ràng ông đã thay đổi hoàn toàn – giống như họ là cộng sự thật sự, không còn là mối quan hệ thuê – làm đơn thuần nữa.

Cậu ta muốn hỏi Bạch Thu Diệp đã làm thế nào để đạt được điều đó, nhưng đang có mặt đạo diễn Vương nên không dám mở lời.

Cúi đầu lật xem kịch bản, đến một trang, cậu ta đột ngột khựng lại.

"Khoan đã... Sao trong kịch bản của tôi lại có thêm phần truyện khác?"

Tô Vân cũng giơ thiết bị lên:

"Tôi cũng thấy."

Tằng Nhàn Tình nhíu mày:

"Tôi cũng vậy."

Đàm Mộng Anh nhìn đạo diễn Vương, hỏi thẳng:

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao trong kịch bản lại có hai cốt truyện?"

Sắc mặt đạo diễn Vương trở nên nhợt nhạt, ông trả lời đầy ẩn ý:

"Các cô cậu có hai con đường. Diễn xuất của các cô cậu sẽ quyết định chọn hướng nào."

Tất cả đều im lặng. Họ quay sang nhìn Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt. Cả hai chỉ khẽ lắc đầu – hành động nhỏ nhưng đầy sức nặng, như muốn nói rằng: Mọi thứ đã được sắp đặt, không ai có thể thay đổi nội dung kịch bản.

Thời gian lúc này đã gần 4 giờ sáng. Tạ Lĩnh Nguyệt tranh thủ tóm tắt phần cuối của câu chuyện về đạo diễn quỷ.

Hạ Tử Trạc đột ngột hỏi:

"Vậy còn kịch bản của Đinh Nham đâu?"

Đạo diễn Vương lắc đầu:

"Anh ta giờ không còn khả năng diễn xuất theo kịch bản nữa. Chỉ có thể hoàn toàn ứng biến."

Không ai nói gì thêm. Nhưng ai cũng hiểu – nếu Đinh Nham còn sống sót sau cảnh quay này, thì đó thực sự là một phép màu.

Còn đúng năm phút nữa là đến giờ quay.

Không có ai đến hướng dẫn hay hỗ trợ. Mỗi người buộc phải tự mình đến đúng vị trí ghi hình.

Bạch Thu Diệp và đạo diễn Vương cùng vào phòng của Tô Vân. Những người khác cũng tản đi, rải rác về các vị trí được phân công.

Còn đúng một phút. Trong căn phòng im lặng như nín thở, Bạch Thu Diệp thắp một nén hương – nghi thức mà cô và đạo diễn Vương đã thống nhất trước để khởi đầu cảnh quay.

Đạo diễn Vương đi qua đi lại trong phòng, rõ ràng không thể ngồi yên vì căng thẳng.

Đột nhiên, từ đâu đó vang lên một giọng nói khàn khàn, méo mó như phát ra từ chiếc loa cũ đã hỏng:

"Action!"

Cảnh quay bắt đầu.

Bạch Thu Diệp từ từ bò dậy từ dưới sàn, nét mặt hoang mang, bối rối. Đạo diễn Vương đứng bên cạnh, nói đúng câu thoại đã thống nhất:

"Có lẽ cô vừa bị ảo giác thôi."

Câu thoại này nhằm giải thích hợp lý cho sự xuất hiện kỳ lạ của cô trong phòng Tô Vân và những hành vi kỳ quái trước đó.

Loading...