Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 251

Cập nhật lúc: 2025-06-18 16:33:51
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông ngừng lại một nhịp, giọng chùng xuống:

"Và chính vì đạo diễn quỷ mà các cô bị kéo vào tầng kịch bản ngoài cùng. Những chuyện xảy ra trong đoàn phim đó, thật ra còn có liên quan đến các cô hơn bất kỳ kịch bản nào tôi từng viết."

Bạch Thu Diệp chau mày. Cô chưa từng nghĩ mối liên kết lại sâu đến thế.

Đạo diễn Vương kể tiếp:

"Hồi đó, có một cô gái trẻ lọt vào mắt xanh của đạo diễn quỷ. Cô ấy được chọn làm nữ chính."

Bạch Thu Diệp gật đầu:

"Chuyện này chúng tôi có nghe qua. Sau đó nữ chính bị thay thế bởi một diễn viên nổi tiếng hơn, đúng không?"

Nghe vậy, đạo diễn Vương như bị chạm vào nỗi bức xúc cũ:

"Đúng là các cô biết chuyện đấy rồi. Nhưng có một phần sự thật mà chắc chắn các cô chưa từng nghe tới — lý do thực sự khiến cô ấy rời khỏi đoàn phim."

Tạ Lĩnh Nguyệt lên tiếng:

"Người kể chuyện cho chúng tôi đúng là không đề cập đến phần đó."

"Đương nhiên rồi," đạo diễn Vương thở dài. "Chuyện đó khi ấy chỉ có người trong đoàn mới biết."

Bạch Thu Diệp ngạc nhiên nhìn ông:

"Chẳng lẽ ông từng làm việc trong đoàn phim đó?"

"Phải," đạo diễn Vương gật đầu. "Tổng đạo diễn khi đó mời tôi về phụ trách ánh sáng, tôi làm phó đạo diễn trong đoàn."

Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt đưa mắt nhìn nhau. Hóa ra, mối quan hệ của ông với đoàn phim đạo diễn quỷ lại gần gũi đến thế.

"Đỗ Thanh Thanh," ông nói, "cô gái đó tên là Đỗ Thanh Thanh, khi ấy đang học năm ba đại học. Trong đợt thực tập, cô ấy gặp tổng đạo diễn."

Giọng ông hơi trầm xuống như đang hồi tưởng:

"Thanh Thanh là một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Kiểu nhan sắc mà chỉ cần đi trên đường thôi cũng khiến người ta phải ngoái lại. Vậy nên, chỉ sau một bữa ăn, tổng đạo diễn đã quyết định chọn cô ấy làm nữ chính."

Bạch Thu Diệp im lặng. Mọi chuyện nghe qua có vẻ dễ dàng, suôn sẻ... nhưng phía sau đó là gì?

"Đỗ Thanh Thanh cũng có mơ ước trở thành diễn viên, muốn nổi tiếng. Tổng đạo diễn chỉ nói vài lời, hai người lập tức đạt được thỏa thuận. Rất nhanh, cô ấy ký hợp đồng chính thức."

Đạo diễn Vương tiếp tục:

Mộng Vân Thường

"Vì cô ấy chưa từng học diễn xuất bài bản nên còn được đặc cách vào đoàn sớm hơn người khác. Tổng đạo diễn thậm chí còn thuê riêng giáo viên về dạy kèm cho cô ấy."

Tạ Lĩnh Nguyệt nghiêng đầu:

"Nghe thì có vẻ cô ấy được nâng đỡ khá nhiều, vậy tại sao lại bị thay thế?"

"Vấn đề chính là ở đó." – Đạo diễn Vương khoanh tay. – "Cô ấy không có nền tảng gì cả. Không người chống lưng, không danh tiếng, không kỹ năng. Thứ duy nhất cô ấy có là một gương mặt đẹp. Trong một đoàn phim toàn sao hạng A, người như cô ấy chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu bị cô lập. Nặng hơn nữa là bị chèn ép, thậm chí là quấy rối."

Ông cười lạnh, rồi tự khen bản thân:

"Vì thế, tôi chẳng bao giờ mời ngôi sao nổi tiếng."

Bạch Thu Diệp nhướng mày:

"Chẳng phải vì ông không có kinh phí sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/251.html.]

Đạo diễn Vương lập tức nổi đóa:

"Chuyện đó đừng có nói ra!"

Tạ Lĩnh Nguyệt kéo lại trọng tâm câu chuyện:

"Vậy là Đỗ Thanh Thanh từng bị bắt nạt trong đoàn?"

Đạo diễn Vương gật đầu, giọng trầm xuống:

"Không chỉ diễn viên đâu. Diễn viên còn phải giữ hình tượng, nên ra tay còn dè dặt. Nhưng nhân viên hậu trường thì khác, họ chẳng cần quan tâm công chúng nghĩ gì, nên càng lộ liễu và tàn nhẫn hơn."

"Nhưng Đỗ Thanh Thanh không phải được tổng đạo diễn đích thân mời đến sao?" – Tạ Lĩnh Nguyệt thắc mắc. – "Không lẽ ông ta không bảo vệ cô ấy?"

"Đừng ngây thơ như vậy," đạo diễn Vương cười nhạt. "Cô nghĩ mấy người kia sẽ hành động kiểu trẻ con, bắt nạt trắng trợn chắc? Người có ý đồ xấu thì càng biết cách giấu mặt, càng biết giả vờ."

"Thành thật mà nói, nếu không có một chuyện xảy ra sau đó, ngay cả tôi cũng không biết Thanh Thanh từng chịu đựng những gì."

Bạch Thu Diệp im lặng, tim như siết lại.

Ánh mắt đạo diễn Vương chậm rãi tối đi, ông nói tiếp:

"Người khiến cô ấy rơi vào hoàn cảnh đó, thật ra chính là tổng đạo diễn. Chính sự ưu ái bất thường, chính những hành vi mờ ám của ông ta khiến người khác nghĩ cô ấy là món đồ chơi, là thứ ai cũng có thể giẫm đạp."

Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt liếc nhìn nhau, trong lòng họ đều hiểu rõ đạo diễn Vương đang muốn nói gì.

Tạ Lĩnh Nguyệt lên tiếng trước:

"Đỗ Thanh Thanh đâu phải người trong giới giải trí, cô ấy hoàn toàn có thể từ chối. Sao lại chấp nhận tham gia bộ phim này?"

Đạo diễn Vương thở dài, chậm rãi đáp:

"Chính vì cô ấy không biết gì về giới này nên mới dễ tin người. Khi có một người đàn ông nói với cô ấy rằng, cô ấy là nguồn cảm hứng bất tận, là nàng thơ của anh ta, là tình yêu chân thành từ tận đáy lòng, thì cô ấy đã nhẹ dạ tin vào điều đó."

Bạch Thu Diệp gật đầu:

"Nhưng cô ấy đâu thể tin mãi như vậy. Tôi nhớ không nhầm thì sáng hôm đó, nữ chính đầu tiên đã phát điên trong tòa nhà, khóc lóc, gào thét, đến mức ngất xỉu và bị đưa vào bệnh viện."

Đạo diễn Vương xác nhận:

"Đúng thế. Khi đó tôi đang chỉ đạo sắp đèn thì bất ngờ nghe thấy tiếng hét thất thanh từ tầng trên. Mọi người chạy lên thì thấy đám đông đang tụ tập trước cửa nhà vệ sinh. Tôi chen vào thì thấy Đỗ Thanh Thanh không mặc gì cả, la hét điên loạn, hoàn toàn mất kiểm soát."

Câu chuyện khiến cả Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt lặng người. Họ không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng khi Đỗ Thanh Thanh rời khỏi đoàn phim lại bi kịch đến vậy.

Đạo diễn Vương tiếp tục kể, giọng đầy nặng nề:

"Lúc đó nam chính cũng ở đó. Anh ta vừa cài lại áo vừa mắng Đỗ Thanh Thanh là không biết điều, rồi cả đám người đứng đó cười ầm lên. Cô ấy bị kích động đến phát điên, không thể trò chuyện hay nghe ai nói nữa. Cuối cùng, cô ấy lao thẳng xuống tầng một trong tình trạng không mảnh vải che thân..."

Ông ta thở dài, ánh mắt thoáng vẻ tiếc nuối:

"Một cô gái đẹp đẽ như vậy, giờ chẳng khác gì một người mất trí."

Bạch Thu Diệp nghiêm túc hỏi:

"Rồi lúc đó làm sao khống chế được cô ấy?"

"Chính tổng đạo diễn đã đến. Ông ta bảo cô ấy đừng sợ, hứa sẽ cho một lời giải thích..."

Đạo diễn Vương dừng lại một chút, rồi nói tiếp:

"Nhưng ông ta lập tức đánh ngất cô ấy tại chỗ, rồi gọi người đưa vào viện."

Loading...