Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 250

Cập nhật lúc: 2025-06-18 16:30:50
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô lấy ra một bản kịch bản khác, đưa cho ông ta:

"Ví dụ như Hạ Tử Trạc – trong kịch bản ông viết cho nhân vật này, rõ ràng vẫn có một đường sống. Ông đã cho cậu ta cơ hội."

Đạo diễn Vương run lên:

"Nhưng tôi sợ phải viết tiếp… tôi sợ lại nhìn thấy những dòng chữ đỏ ghi cảnh mình chết…"

"Ông không thể để nỗi sợ nuốt chửng mình!" – Bạch Thu Diệp nghiêm giọng, ánh mắt kiên quyết. – "Chúng ta là một đoàn phim, là một tập thể. Có chuyện gì thì cùng nhau gánh vác."

"Vì bộ phim này, vì nghệ thuật, vì lý tưởng cả đời ông theo đuổi! Ông định bỏ cuộc thế này sao? Lão Vương, ông không phải người dễ dàng đầu hàng như vậy!"

Những lời nói dứt khoát của Bạch Thu Diệp khiến đạo diễn Vương hơi ngẩng đầu, đôi mắt vốn ngập tràn sợ hãi giờ đây đã bắt đầu d.a.o động.

"...Mọi người… thật sự sẽ giúp tôi sao?" – ông hỏi, giọng vẫn run rẩy.

Bạch Thu Diệp vỗ ngực:

"Ông còn không tin tôi à?"

Tạ Lĩnh Nguyệt đứng một bên, im lặng nhìn sang, trong lòng chỉ có một chữ to rõ ràng:

"Tin cô mới là lạ."

Tuy nhiên, ngay sau câu nói của Bạch Thu Diệp, Tạ Lĩnh Nguyệt ngạc nhiên phát hiện ánh mắt của đạo diễn Vương đột nhiên trở nên kiên định hơn hẳn.

Lúc này, ông ta quay đầu nhìn cô:

"Còn cô thì sao? Cô cũng sẽ giúp tôi chứ?"

Tạ Lĩnh Nguyệt có phần do dự, lúng túng đáp:

"Sẽ... chắc là sẽ."

Không ngờ chỉ cần nghe vậy, đạo diễn Vương lập tức vứt chăn, bật dậy khỏi giường với khí thế hừng hực. Ông ta chạy tới ngồi trước máy tính, còn nghiêm túc buộc khăn lên đầu, dáng vẻ như chuẩn bị chiến đấu tới sáng.

Tạ Lĩnh Nguyệt tròn mắt nhìn, kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.

Khán giả trong livestream cũng sốc không kém trước cú “quay xe” quá đỗi nhanh chóng của đạo diễn Vương.

[Ủa gì vậy? Chủ thuê gì mà dễ thuyết phục thế này?]

[Nhìn đạo diễn Vương bây giờ mà tôi tưởng là người khác luôn rồi.]

[Từ người ra oai trở thành nhân viên văn phòng, ông ấy thật sự tin theo Bạch Thu Diệp à?]

[Tôi không hiểu nổi luôn, có ai giải thích không?]

[Bạch tổng trong mấy phó bản trước cũng thân với NPC, cô ấy có bí quyết gì thế nhỉ?]

[Tôi nghi là cô ấy đang điều khiển NPC bằng cách gì đó á!]

[Có khi nào đây là Stockholm hội chứng phiên bản phó bản không vậy...]

[Cần lắm một khóa học “cách thu phục NPC từ A đến Z”.]

Từ khi ứng dụng livestream ra mắt đến giờ, "chủ thuê" luôn là nhân vật mang tính ẩn số cao, khiến người chơi phải đặc biệt cẩn trọng. Không ai dám chủ động tạo mối quan hệ thân thiết, càng không dám yêu cầu quá nhiều — tránh làm họ phật lòng và rước thêm tai họa.

Tuy người chơi hiện tại đã biết đôi chút về quy luật chuyển hóa của các “chủ thuê”, nhưng nếp nghĩ sợ hãi hình thành suốt nửa năm qua vẫn còn ăn sâu, khiến phản ứng của họ với tình huống hiện tại trở nên vô cùng mãnh liệt.

Không quan tâm đến phản ứng bên ngoài, đạo diễn Vương bắt đầu gõ dòng chữ đầu tiên trên màn hình:

"Cảnh quay thứ ba.

Diễn viên: Bạch Thu Diệp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/250.html.]

Viết xong, ông ta hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục gõ như bay.

Chỉ một lúc sau, ông ta hoàn tất đoạn mở đầu và nhấn Enter.

"Xem ra, ổn hơn chút rồi."

Nhưng đúng khoảnh khắc ấy, bên cạnh con trỏ vừa chấm dứt đoạn văn, một chữ đỏ như m.á.u bất ngờ hiện ra: "Chết."

Từ một chữ đó, hàng loạt chữ "chết" khác bắt đầu loang ra khắp màn hình như vết m.á.u thấm qua giấy. Chúng xuất hiện dày đặc đến mức che kín toàn bộ trang, khiến bàn phím cũng gần như bị khóa liệt.

Sắc mặt đạo diễn Vương tái mét, ông ta vội vàng đóng tài liệu, rụt tay khỏi bàn phím:

"Tôi không làm được! Tôi không viết nổi đâu!"

Bạch Thu Diệp thản nhiên nói:

"Ông đang viết về cảnh quay của tôi, người đầu tiên c.h.ế.t là tôi. Ông sợ cái gì?"

Đạo diễn Vương giọng run run:

"Người đầu tiên là cô, người thứ hai là cậu ta, người thứ ba là cô ấy... và người thứ tư, chính là tôi!"

Bạch Thu Diệp nheo mắt, nói từng câu một cách rõ ràng:

"Vậy ông định bỏ cuộc thật à, lão Vương?"

"Ông không muốn hoàn thành một bộ phim gây tiếng vang sao?"

"Ông định để người khác tiếp quản kịch bản của mình, rồi sửa nó thành một thứ tầm thường không còn dấu ấn của ông à?"

"Ông đã dám mạo hiểm tới quay ở nơi này, sao giờ lại yếu lòng bỏ cuộc?"

"Người như ông, chẳng lẽ lại dễ dàng buông xuôi như vậy?"

Những câu chất vấn liên tiếp khiến đạo diễn Vương sững sờ.

Ngay cả Tạ Lĩnh Nguyệt cũng phải lén liếc nhìn Bạch Thu Diệp. Nếu không quen biết từ đầu, cô ta hẳn đã tưởng Bạch Thu Diệp là NPC trong phó bản này, là cộng sự lâu năm từng cùng đạo diễn Vương vào sinh ra tử trong nghề làm phim.

Cô ta thầm nghĩ: “Đây chính là tinh thần chuyên nghiệp trong truyền thuyết à?”

Lời nói của Bạch Thu Diệp như rót lửa vào lòng đạo diễn Vương. Ông ta đứng thẳng dậy, giọng đầy quyết tâm:

"Phải rồi, công việc của tôi có ý nghĩa! Tôi không thể để bọn họ phá hỏng nó. Tôi không thể gục ngã trước những thứ đang muốn dập tắt đam mê của tôi!"

Giờ đây, ông đã hiểu — nếu không đứng về phía diễn viên, sẽ không ai có thể thoát khỏi sự áp đặt của "đạo diễn quỷ".

Dù ngoài thời gian quay phim, mọi người vẫn bị kịch bản chi phối, nhưng chí ít trong lúc diễn xuất, họ có thể tranh thủ nắm lấy quyền chủ động.

"Tôi không thể phá bỏ hoàn toàn logic cũ để viết ra một kịch bản hoàn toàn an toàn," đạo diễn Vương nói, "nhưng tôi sẽ cho các cô thêm không gian để xoay xở."

Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt đồng loạt gật đầu.

Đạo diễn Vương tiếp tục:

"Hơn nữa, tôi cần kết thúc toàn bộ câu chuyện trong cảnh quay lần này. Chỉ có như vậy mới phá được lời nguyền."

Bạch Thu Diệp không bỏ lỡ cơ hội, lập tức nói:

"Vậy trước hết ông cứ nói sơ qua nội dung cảnh quay đi, để tụi tôi còn biết mà chuẩn bị diễn."

Đạo diễn Vương dừng gõ bàn phím, ngẩng lên nhìn hai cô gái trước mặt rồi chậm rãi nói:

"Tôi không thể tiết lộ trước nội dung của cảnh quay tiếp theo, nhưng có một chuyện tôi có thể kể cho các cô. Là chuyện về đoàn làm phim của đạo diễn quỷ."

Mộng Vân Thường

Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt cùng ngồi thẳng lưng, chăm chú lắng nghe.

"Toàn bộ lý do khiến tòa nhà này bị bỏ hoang," đạo diễn Vương bắt đầu, "đều bắt nguồn từ sự kiện liên quan đến đoàn làm phim đó."

Loading...