Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 236

Cập nhật lúc: 2025-06-17 12:16:11
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thu Diệp chỉ có thể làm theo đúng kịch bản. Cô bước lên gác mái, tiến về phía một chiếc thùng gỗ lớn.

— Chủ nhà nói gã điên thích chơi trò trốn tìm. Không lẽ lại tự nhốt mình trong cái thùng này? — cô lẩm bẩm rồi đưa tay mở nắp.

Ngay khi nắp bật lên, cô thấy Đinh Nham — người đang đóng vai gã điên — bị trói chặt bằng băng keo, miệng còn bị nhét một miếng vải bẩn.

Cùng lúc đó, một âm thanh “ưm ưm ưm” vang lên, Đinh Nham bắt đầu giãy dụa điên cuồng.

— Không ngờ lại thật sự ở đây… — Bạch Thu Diệp lẩm bẩm, cúi xuống rút miếng vải trong miệng anh ta ra.

Ngay khi được giải thoát, Đinh Nham lập tức gào rú:

— Cứu mạng! Đừng tới gần! Cứu tôi với!

Trên mặt anh ta là nỗi sợ hãi rõ rệt, giống như được tô dày bằng lớp màu dầu không thể tẩy sạch. Đôi mắt đỏ ngầu, thần trí lạc lõng, trông như thể thực sự đã hóa điên.

Nếu đây là diễn xuất thì khả năng nhập vai của Đinh Nham quá sức đỉnh cao. Ngay cả Đàm Mộng Anh – người từng được chọn để diễn vai này – có lẽ cũng không thể hiện được cái thần sắc ngớ ngẩn và hoảng loạn đến mức như vậy.

— Anh bị làm sao thế, gào gì mà gào? — Bạch Thu Diệp tiếp tục bám sát kịch bản, đưa tay túm cổ áo Đinh Nham: — Tôi đến cứu anh đấy, còn hét “đừng lại gần” là sao?

Đinh Nham liều mạng giãy giụa, gần như dùng toàn bộ sức lực. Chiếc thùng cũng vì vậy mà bị lật đổ xuống nền, phát ra một tiếng động lớn.

Ầm!

Tiếng va chạm vang dội từ tầng gác mái vọng xuống tầng một.

Năm người còn lại lập tức lao lên cầu thang.

Mộng Vân Thường

Vừa đến cửa, họ đã nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn: Bạch Thu Diệp đang túm lấy Đinh Nham, trông như thể sắp đánh cho anh ta một trận.

— Cô đang làm gì thế?! — Tằng Nhàn Tình lao đến, ôm lấy gã điên, cố gắng che chắn cho anh ta rồi lo lắng hỏi: — Anh không sao chứ? Có đau không?

— Tằng Nhàn Tình! Cô nên để tôi hỏi câu đó mới đúng! — Hạ Tử Trạc sững sờ hét lên: — Chồng cô còn chưa c.h.ế.t mà cô dám ngoại tình trước mặt mọi người sao?!

— Á ba á ba… Giết tôi… Cứu tôi với… — Đinh Nham tiếp tục gào lên những câu vô nghĩa, hoảng loạn cực độ.

Bạch Thu Diệp bị Tằng Nhàn Tình chen ngang, tức đến run người, lập tức giơ nắm đ.ấ.m lên:

— Bà muốn c.h.ế.t à?!

Tô Vân thấy vậy liền lao ra can:

— Dừng lại! Sao cô có thể đánh phụ nữ chứ?!

— Cậu muốn cản tôi? Tôi đánh luôn cả cậu đấy! — Bạch Thu Diệp gằn từng chữ.

Tạ Lĩnh Nguyệt hoảng loạn đến mức bật khóc, ôm chặt lấy Đàm Mộng Anh, vừa nức nở vừa run rẩy.

Không khí ngay lập tức trở nên hỗn loạn vô cùng.

Đạo diễn Vương đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng náo nhiệt mà chính mình dựng nên, trong lòng lại trào lên một cảm giác lạc lõng khó tả.

Niềm vui ồn ào dường như thuộc về tất cả mọi người… ngoại trừ ông.

Dù đang tiếp tục diễn, năm người còn lại đều cảm thấy có gì đó bất thường. Họ nhận ra trạng thái hiện tại của Đinh Nham hoàn toàn không giống như đang diễn.

Vì ai cũng biết rõ: Đinh Nham không có khả năng diễn đạt đến mức này. Có lẽ… anh ta đã thật sự phát điên rồi.

Mọi người vừa cố gắng bám theo kịch bản, vừa dè chừng quan sát tình trạng của anh ta.

Đúng lúc đó, Đinh Nham đột nhiên hét lớn:

— Chính cô ta! Chính cô ta muốn g.i.ế.c tôi!

Ngón tay anh ta run rẩy chỉ thẳng vào Bạch Thu Diệp.

— Anh đang nói cái quái gì thế? — Bạch Thu Diệp giận dữ bước lên một bước: — Có gan thì anh lặp lại lần nữa xem?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/236.html.]

Đinh Nham lùi lại, hoảng loạn hét lên:

— Chính cô ấy! Cô ta muốn g.i.ế.c hết tất cả chúng ta! 

(Đoạn này tui khổ tâm quá. Bà Bạch Thu Diệp này là nữ mà đi nhận vai tay sai là nam. Tui cũng bấn loạn đoạn này lắm. Tui quyết định để thành cô ta hết cho đồng loạt T.T Mọi người phiên phiến đoạn này hộ tui nha...)

Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Bạch Thu Diệp.

Đàm Mộng Anh khẽ rùng mình, hít sâu một hơi:

“Lẽ nào… hắn nói thật?”

Bạch Thu Diệp bật cười lạnh lùng:

“Thế mà các người cũng tin lời một kẻ điên à?”

Hạ Tử Trạc cau mày đáp trả ngay:

“Chúng tôi không tin hắn. Nhưng có lý do gì để tin cô? Cô đừng quên cách cô đối xử với tôi lúc mới thuê nhà tối nay.”

Tằng Nhàn Tình sợ hãi gật đầu:

“Đúng vậy… Chính từ lúc cô ta tới, căn nhà này mới bắt đầu xảy ra chuyện. Tốt nhất nên đuổi cô ta ra ngoài!”

Bạch Thu Diệp siết chặt tay, giận đến đỏ mặt:

“Tốt! Nếu đã muốn như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”

Cô xắn tay áo, bước mạnh về phía Hạ Tử Trạc và Tằng Nhàn Tình. Nhưng ngay lúc ấy, một cú đập bất ngờ từ phía sau giáng xuống gáy cô.

Dù lực không mạnh, Bạch Thu Diệp vẫn cố tình trợn trừng mắt, xoay hai vòng tại chỗ rồi ngã xuống sàn một cách đầy kịch tính.

Tạ Lĩnh Nguyệt run rẩy đứng phía sau, tay vẫn cầm chiếc chai vừa dùng để đánh:

“Tôi… tôi hoảng quá… không biết làm gì… chỉ có thể đánh ngất cô ta trước…”

Tô Vân thở phào:

“Cô làm đúng. Cô ta đúng là quả b.o.m hẹn giờ, để lại thì nguy hiểm quá.”

Hạ Tử Trạc quệt mồ hôi:

“Giờ sao? Quẳng cô ta ra ngoài à?”

Đàm Mộng Anh nhìn lên mái gác đang nhỏ nước tí tách:

“Bên ngoài mưa to gió lớn như vậy, cô lại bất tỉnh… lỡ c.h.ế.t giữa trời mưa thì sao?”

Tằng Nhàn Tình lùi về phía sau, ánh mắt vẫn đầy cảnh giác:

“Nhưng nếu giữ cô ta lại trong nhà, nhỡ cô ta tỉnh dậy bất ngờ thì sao? Lúc đó, cô ấy đã có đề phòng, làm sao chúng ta hạ gục thêm lần nữa?”

Tô Vân lên tiếng đề xuất:

“Vậy nhốt cô ta vào phòng dưới tầng hầm đi.”

Tạ Lĩnh Nguyệt thoáng do dự:

“Nhưng… trong đó có hai cái xác...”

“Cô cũng nói rồi, chỉ là xác chết,” Tô Vân đáp tỉnh bơ. “Xác c.h.ế.t thì có thể làm gì được người sống?”

Tạ Lĩnh Nguyệt miễn cưỡng gật đầu.

Tô Vân tiếp tục:

“Bây giờ trong nhà có gì đó không sạch sẽ, chúng ta đã đủ rối. Thêm một kẻ nguy hiểm nữa thì không ổn chút nào. Việc này là để đảm bảo an toàn cho cả nhóm.”

Loading...