Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 233
Cập nhật lúc: 2025-06-16 13:04:07
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những người còn lại liếc nhìn nhau. Ai cũng nghĩ điều này chắc chắn là do Bạch Thu Diệp tự thêm vào.
Nghĩ lại cảnh cô từng khiến Tô Vân “vô tình” đổi vai, ai nấy đều ngầm hiểu—lần này, danh sách người bị “lùa vào bẫy” của cô lại vừa có thêm một cái tên.
Gương mặt đạo diễn Vương thoáng nở một nụ cười, nhưng nụ cười cứng đờ đến mức không giấu nổi sự gượng ép.
Chính sự gượng ép đó khiến mọi người càng thêm nghi ngờ.
Không ai tin rằng ông ta tự nguyện theo Bạch Thu Diệp đi xuống.
Nếu không vì quy tắc trong phó bản – không được tấn công người thuê – thì có lẽ họ đã nhào vào hỏi cô cho ra lẽ.
Đúng lúc đó, tại phòng livestream, khán giả cũng đang phát cuồng.
[Cái quái gì vậy? Đạo diễn Vương đi đóng vai mù luôn à?]
[Bạch Thu Diệp rốt cuộc đã làm gì thế?]
[Có ai giải thích không? Sao cô ấy không mở góc quay cá nhân? Tôi c.h.ế.t mất vì tò mò rồi!]
[Tôi xin lỗi, nhưng mặt đạo diễn Vương bây giờ buồn cười quá. Buồn cười kiểu... thảm thương ấy.]
[Đỉnh thật. Quá đỉnh luôn!]
[Không ai thấy ông Vương nhìn giống như bị bắt cóc đến đây à?]
[Thầy pháp mù? Kiểu nhân vật này mới xuất hiện lần đầu đấy, chắc ông ấy là kiểu “ẩn giấu sức mạnh”?]
[Tôi nhớ là trước khi cảnh quay thứ hai bắt đầu, có nhân viên hậu trường lên mời đạo diễn. Có lẽ khi ấy, Bạch Thu Diệp đã ra tay.]
[Vấn đề là cô ấy ra tay bằng cách nào mới được chứ?]
[Còn nhớ cảnh thắp hương trước khi quay không? Chưa tới một phút sau là cảnh quay bắt đầu liền.]
[Vậy… người quay phim thực ra không phải đạo diễn Vương? Phó bản này càng lúc càng hack não.]
[Tôi chịu. Cô gái này đã vượt xa phạm vi nghề nghiệp của mình trong phó bản rồi.]
Còn ở khu E2 Liễu Hạc đang ngồi trước màn hình với gương mặt ngơ ngác đến mức miệng mở to có thể nhét vừa một cái bánh bao cỡ lớn.
“Cô ấy đã làm gì vậy trời?” Liễu Hạc không tin nổi. “Cái kiểu xử lý này mà cũng được à?”
Lãnh Ngọc Long thì bình tĩnh hơn, chỉ nhẹ nhàng nói: “Tôi lại thấy rất hợp với phong cách của cô ấy đấy. Nhất là sau khi cậu kể về mấy chuyện trước kia của cô ta.”
Liễu Hạc trợn mắt nhìn anh: “Anh đừng có tỏ ra hào hứng như vậy nữa! Tôi bắt đầu thấy lo cho Bạch Thu Diệp rồi đó!”
Cậu ta rùng mình, rụt vai lại như bị gió lạnh lùa qua.
“Trước đó cô ấy có hỏi tôi rằng nếu gặp dị chủng thì phải làm sao.” Lãnh Ngọc Long nói tiếp, giọng bình thản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/233.html.]
“Cái gì cơ?” Liễu Hạc hốt hoảng quay lại nhìn anh. “Cô ấy đã gặp dị chủng rồi hả? Sao anh không nói sớm?!”
“Cô ấy chỉ nói hỏi để đề phòng thôi.” Lãnh Ngọc Long đáp. “Với lại, trước khi đến khu Vô Khởi, cô ấy đã phát hiện một vài dấu vết kỳ lạ ở khu Tất Phương. Nên hỏi như vậy cũng không phải quá bất ngờ.”
"Nếu cô ấy thật sự muốn hỏi, lẽ ra phải hỏi ngay khi thấy dấu hiệu đầu tiên rồi." – Liễu Hạc bình thản nói – "Chứ đâu phải đợi đến mấy ngày sau mới lên tiếng?"
Lãnh Ngọc Long khẽ gật đầu, đồng tình: "Tôi cũng thấy vậy. Thế nên tôi nghi cô ấy lúc đó đang trực tiếp đối mặt với một dị chủng – một con còn sống, chứ không phải đã chết."
Anh hơi nhướn mày, cười mỉm: "Mà biết đâu, giữa cô ấy và dị chủng còn có quan hệ đặc biệt gì đó."
Nghe vậy, Liễu Hạc lập tức lắc đầu: "Không thể. Cô ấy không phải dị chủng."
"Haha, cậu nghĩ sao vậy? Làm gì có chuyện cô ấy là dị chủng?" – Lãnh Ngọc Long bật cười, rồi nghiêng người về phía trước, hai tay đan lại chống dưới cằm, ánh mắt hứng thú – "Hay là trong phó bản lần trước xảy ra chuyện gì khiến cậu nghi ngờ cô ấy?"
Liễu Hạc hít sâu một hơi. Trong lòng cậu khẽ thở dài. Cậu đã đánh giá thấp sự sắc sảo của Lãnh Ngọc Long rồi. Dù đã khéo léo tránh né nhiều lần, anh ta vẫn không từ bỏ việc đào sâu thêm.
Nhưng có một điều cậu tuyệt đối không thể nói ra – đó là chuyện Bạch Thu Diệp từng mất kiểm soát với cậu.
Đó là bí mật giữa cậu và Dung Vọng.
Dù Dung Vọng tin tưởng Lãnh Ngọc Long, và có thể sau khi tỉnh lại sẽ chủ động chia sẻ, nhưng lúc này, khi anh ta vẫn còn hôn mê, Liễu Hạc không có quyền nói thay.
Thật ra, cái ý nghĩ Bạch Thu Diệp là dị chủng chỉ lóe lên trong đầu Liễu Hạc sau khi cô bộc phát sức mạnh và khiến Dung Vọng phải chuyển đổi trạng thái vì cô. Mà sau cú chuyển đó, Dung Vọng bị thương nghiêm trọng đến mức vẫn chưa tỉnh lại đến giờ.
Liễu Hạc biết rất rõ thực lực của Dung Vọng.
Sau trận động đất ở Tử Thành năm năm trước, anh ta đã không còn là người bình thường. Với sáu tháng liên tục nâng cấp thiết bị, lại được Cục Điều Tra Dị Tình hậu thuẫn, Dung Vọng nhanh chóng leo lên vị trí đầu bảng xếp hạng.
Với thế mạnh đó, cộng thêm hai người khác chia sẻ tổn thương với anh ta, mà vẫn bị thương nặng vì chuyển thương cho Bạch Thu Diệp, đến mức hôn mê.
Trong khi đó, Bạch Thu Diệp vẫn đứng vững, thậm chí còn một mình hạ gục một nhân vật cấp 65 ngay trước mặt cậu.
Mộng Vân Thường
So với phần lớn mọi người vẫn đang vật lộn ở vạch xuất phát, cô đã về đích trước hai vòng.
Điều đáng nói nhất là – cô chỉ mới cấp 1.
Suy nghĩ duy nhất nảy ra trong đầu Liễu Hạc lúc ấy: "Bạch Thu Diệp không phải con người."
Không phải cách nói ẩn dụ, không phải hình ảnh cường điệu. Mà là một suy đoán thật sự.
Trong giây phút đó, cậu thực sự tin rằng, về bản chất sinh học, Bạch Thu Diệp có lẽ không còn là người.
Rất có thể, cô là một dị chủng đã tiến hóa đến đỉnh cao.
Nhưng lý trí nhanh chóng phản bác lại. Nếu là dị chủng, cô không thể bị thương, không thể chảy máu, và càng không thể khiến Dung Vọng phải chuyển trạng thái vì mình.
Càng nghĩ càng thấy rối. Những dòng suy nghĩ chồng chéo ấy khiến sắc mặt cậu thay đổi đôi chút – chỉ là một thoáng thôi, nhưng với người như Lãnh Ngọc Long, chỉ cần thế là đủ.