Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 37 (1)
Cập nhật lúc: 2025-11-01 04:58:26
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
37. Ta sẽ chịu trách nhiệm!
Tạ Vô Ngôn bóng lưng vội vã của Tạ Trích Tinh, theo bản năng trốn , nhưng nghĩ chuyện là do gây , vạn nhất con trai và con dâu hòa giải, thì xui xẻo cuối cùng thể vẫn là . Tạ Vô Ngôn xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng vẫn đuổi theo. Hai cha con xông Long Khê Điện, một chân bước cửa, một mùi hương phấn son nồng nặc xộc thẳng mặt. Tạ Trích Tinh nhíu mày, mặt lạnh lùng bước điện.
“Tiêu Tịch Hòa?” Tạ Trích Tinh phớt lờ họ, ngước mắt về phía đám đông.
“Có, đây!” Tiêu Tịch Hòa vật lộn chen khỏi đám đông, khi chạy đến mặt thở vẫn còn gấp gáp, “Ma Tôn, , các cô nương ở Ma Giới của cao thật đấy!”
Nàng cũng cao một mét sáu tám, nhưng chỉ đến tai , khác chắn thì thấy bóng dáng.
Nàng vẫn luôn ở trong Long Khê Điện, cũng dính mùi hương phấn son, nhưng mùi hương tương tự nàng hề hắc, lông mày Tạ Trích Tinh giãn một chút: “Bị b/ắt n/ạt?”
Miệng thì hỏi nàng, nhưng ánh mắt quét qua những mỹ nhân phía nàng. Các mỹ nhân run rẩy, lập tức thẳng tắp.
“Không mà, b/ắt n/ạt chứ?” Tiêu Tịch Hòa khó hiểu.
Trong lúc chuyện, Tạ Vô Ngôn cũng bước , Tiêu Tịch Hòa tuy từng gặp , nhưng dựa khuôn mặt chút tương đồng với Tạ Trích Tinh, vẫn nhanh chóng nhận phận của .
“Bái kiến Tôn thượng.” Tim nàng hẫng một nhịp, vội vàng cúi đầu hành lễ.
Tạ Vô Ngôn giữ vẻ uy nghiêm khẽ gật đầu, lặng lẽ đ/ánh giá nàng... editor: bemeobosua. Hơi gầy, tư chất cũng kém, ngoại hình đặc biệt xinh , chỉ ở mức dễ , điều đáng khen duy nhất là làn da trắng sáng, ánh mắt cũng trong veo, trong giới tu tiên nơi ai cũng là kẻ dã tâm, thì quả là hiếm . hiện tại xem , so với ruột của Tạ Trích Tinh, còn kém xa.
Tạ Vô Ngôn nhận xét cay nghiệt trong lòng hồi lâu, Tiêu Tịch Hòa lo lắng đến mức nuốt nước bọt, trong đầu đầy những suy nghĩ lộn xộn. Hẳn là , nãy các chị gái xinh , họ là quà Tạ Vô Ngôn tặng cho Tạ Trích Tinh... Không tặng sớm tặng muộn, tặng lúc , là để răn đe nàng ? Muốn với nàng rằng dù Tạ Trích Tinh m/ang t/hai, cũng tuyệt đối sẽ ở bên nàng?
Nếu là nửa canh giờ , Tiêu Tịch Hòa tuyệt đối sẽ nghĩ nhiều như , nhưng từ khi Tạ Trích Tinh m/ang t/hai, nàng tự đặt vai phượng hoàng nam cặn bã, còn Tạ Trích Tinh là tiểu công chúa nhà giàu hiểu chuyện đời, bây giờ cha của tiểu công chúa đích đến cửa, chắc là cho nàng điều. Tiêu Tịch Hòa tưởng tượng một vở kịch cung đấu, càng nghĩ càng thấy tương lai mờ mịt. =)))
Tạ Trích Tinh thấy sắc mặt nàng đổi, nhíu mày , quả nhiên thấy cha ruột đang chằm chằm . Tạ Vô Ngôn tức giận , đang định gì đó, Tiêu Tịch Hòa vội vàng : “Tôn thượng thì cứ , cứ, cứ tự nhiên ...”
Tiêu Tịch Hòa cứ cảm thấy đang bóng gió, dù nếu thật sự hiểu chuyện, dám to bụng con trai ...
“Tịch Hòa đến, xem con cũng cần khác phục vụ nữa, đưa những đây,”
Mặc dù tức giận vì con trai cưới thành nước đổ , nhưng lúc quan trọng vẫn gỡ rối cho , Tạ Vô Ngôn xong, cố ý giải thích với Tiêu Tịch Hòa, “Con trai giữ trong sạch, ngày thường hề bừa bãi, để họ đến phục vụ chỉ là ý của một , liên quan gì đến nó, chắc ngươi sẽ để tâm nhỉ?”
Giữ trong sạch, hề bừa bãi... Quả nhiên là đang răn đe nàng! Tiêu Tịch Hòa mồ hôi như mưa: “Tôn, Tôn thượng cũng là thương con như mạng, vãn bối tư cách để ý, hơn nữa Ma Tôn vị cao quyền trọng công việc bận rộn, vài mỹ nhân bầu bạn cũng là chuyện bình thường, nếu Tôn thượng và Ma Tôn đều đồng ý, thì cứ để họ ở , vãn bối ý kiến!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-37-1.html.]
Nàng to bụng Tạ Trích Tinh, còn dám ngăn cản nạp hậu cung , chi bằng nhân cơ hội bày tỏ lập trường.
“Tóm , tuyệt đối phản đối Ma Tôn bất cứ điều gì!” Tiêu Tịch Hòa nhấn mạnh.
Sắc mặt Tạ Trích Tinh lúc tối lúc sáng, ánh mắt lạnh đến mức sắp đóng băng.
Vẻ mặt Tạ Vô Ngôn vi diệu, hồi lâu mới buột một câu: “Không ngờ ngươi rộng lượng như .”
“... Đó là điều vãn bối nên .” Tiêu Tịch Hòa ngượng ngùng .
Tạ Vô Ngôn , nhưng một tiếng chạm ánh mắt con trai, lập tức ngậm : “... Ê, hình như tìm , xem .” =))))
Nói , liếc mắt hiệu cho các mỹ nhân, vội vàng đầu bỏ . Các mỹ nhân , do dự cũng rời .
“Đứng .” Tạ Trích Tinh đột nhiên mở lời.
Các mỹ nhân lập tức dừng bước, Tạ Vô Ngôn đến cửa cũng dừng một chút, nhưng giây tiếp theo trực tiếp chạy thục mạng, chớp mắt thấy bóng dáng. Tạ Trích Tinh lạnh lùng Tiêu Tịch Hòa, Tiêu Tịch Hòa khỏi thẳng hơn.
“Cha .” Hắn .
Tiêu Tịch Hòa: “Ừm... ừm?”
“Vừa nãy tạm thời niệm tình ngươi quá căng thẳng, mới trả lời như , bây giờ ông , hỏi ngươi một nữa, ngươi thật sự để tâm nạp hậu phi?” Tạ Trích Tinh thẳng mắt nàng.
Tiêu Tịch Hòa l.i.ế.m đôi môi khô khốc, hồi lâu cẩn thận trả lời: “Ma Tôn đại nhân, gì cũng , tuyệt đối can thiệp tự do của .”
M/ang th/ai là một ý nghĩa nào đó của việc mất tự do, nàng tư cách tước đoạt gian còn của .
“Vậy là ý để tâm.” Giọng Tạ Trích Tinh hề chút biến động nào, nhưng áp lực quanh ngày càng thấp.
Tiêu Tịch Hòa: “Ta đương nhiên ... thực để tâm.”
Vốn định để tâm, nhưng chạm ánh mắt , cuối cùng cũng linh ứng mà đổi lời . Các mỹ nhân thấy khí đúng, tập thể lê bước ngoài, đến gần cửa thì trực tiếp chạy thục mạng trốn thoát. Tiêu Tịch Hòa bóng lưng quyến rũ chạy trốn của họ, trong mắt lóe lên một tia ngưỡng mộ.
Tạ Trích Tinh nhận câu trả lời mong , lớp sương tuyết mày và mắt cuối cùng cũng tan chảy bớt: “Đã để tâm, tại còn cố tỏ mạnh mẽ?”
“... Tôn thượng dùng chuyện răn đe , tự nhiên đưa một thái độ, để ông sẽ dựa việc th/ai mà voi đòi tiên như thế nào, tránh cho ông khó chịu, ở giữa cũng khó xử.” Tiêu Tịch Hòa lý giải một cách nghiêm túc.