Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 34 (6)

Cập nhật lúc: 2025-11-01 03:53:32
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Tịch Hòa bóng lưng nhảy nhót, thái dương lập tức giật giật: “Chậm !”

Linh thú chân mềm nhũn, lập tức chậm .

Tiêu Tịch Hòa bất lực lắc đầu, đầu thấy Mỏ Gà vẫn còn ở đó, một cái đưa chỗ thảo d.ư.ợ.c còn cho nó: “Những thứ chắc ngươi cách dùng , bệ/nh thì tự chữa trị đơn giản, đừng cố chịu đựng.”

“Người sắp ?” Mỏ Gà nàng nỡ.

Tiêu Tịch Hòa khẽ gật đầu: “Ta .”

“Không thể ?” Mỏ Gà rưng rưng nước mắt.

Tiêu Tịch Hòa khựng một chút, khổ: “Không thể, nhà của đang đợi .”

 

“Đại lão mới là nhà của ,” Mỏ Gà xong, vội vàng bổ sung, “Người nhà thật sự, huyết thống.”

Tiêu Tịch Hòa thở dài, an ủi sờ sờ cánh Mỏ Gà. Mỏ Gà cao hơn ba mét, mỗi chiếc cánh đều như một cái quạt sắt, Tiêu Tịch Hòa sờ chẳng đau chẳng ngứa, nó thậm chí cảm thấy gì, nhưng vẫn đỏ hoe mắt.

Tiêu Tịch Hòa thở dài: “Ta từng thấy con linh thú nào mít ướt như ngươi.”

Vừa dứt lời, xa truyền đến tiếng oa oa của Gấu Lớn: “Đại lão, cứ để tiểu lão đại ở mà oa oa oa!”

Tiêu Tịch Hòa: “...”

 

“Ngươi xem , trông mắc lắm.” Mỏ Gà thẳng thắn .

Tiêu Tịch Hòa nhếch khóe môi, hồi lâu mới thốt một câu: “Ta... cần nhỉ?”

Nghe là Gấu Lớn đang chuyện với Lộc Thục, vị đó... thích nàng. Bên , Gấu Lớn vẫn đang oa oa , thấy Lộc Thục hề động lòng, liền rạp xuống đất bắt đầu lăn lộn, bụi đất bay m/ù mịt bẩn thỉu. Nếu Lộc Thục hình , lúc chắc chắn gân xanh nổi lên .

“Câm miệng!” Hắn thể nhịn nữa.

Gấu Lớn chịu dậy: “Để tiểu lão đại ở , để tiểu lão đại ở , để tiểu lão đại ở ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-34-6.html.]

 

Hắn ngừng lặp cùng một câu, Lộc Thục đến đầu sắp nổ tung, đang chuẩn c/ưỡng chế bắt im miệng thì ngẩng đầu lên liền thấy một bóng dáng thon gầy.

Tiêu Tịch Hòa: “...” 

Đều tại Mỏ Gà quá lôi kéo, khiến nàng nhịn đến xem ‘con gấu há miệng ngốc nghếch lớn’ trông như thế nào. Gấu Lớn cũng phát hiện Tiêu Tịch Hòa, lập tức bò dậy từ mặt đất: “Tiểu lão đại!”

Tiêu Tịch Hòa gượng gạo.

Lộc Thục liếc nàng một cái: “Ngươi tự hỏi nàng , nếu nàng bằng lòng ở , bổn tôn sẽ từ chối.”

Lúc áp lực ngay lập tức dồn về phía Tiêu Tịch Hòa. Đối diện với đôi mắt thuần khiết như đèn lồng của Gấu Lớn, Tiêu Tịch Hòa thực sự thể lời từ chối. Gấu Lớn thấy nàng gì, lập tức mở to mắt hơn nữa, Lộc Thục cũng nhịn về phía nàng.

Rất lâu , Tiêu Tịch Hòa vẫn c/ắn răng từ chối: “Xin ...”

 

Lộc Thục khịt mũi một tiếng lạnh lùng, thở phun bụi bay lên, tâm trạng đột nhiên trở nên bực bội: “Đã , thì cút nhanh , đừng phiền sự thanh tịnh của chúng .”

Cái tính khí , quả thực chút giống Tạ Trích Tinh. Tiêu Tịch Hòa gượng gạo, vẫn rời . Gấu Lớn bóng nàng xa dần, cuối cùng kìm bắt đầu oa oa lớn. Tiêu Tịch Hòa xa vẫn thấy tiếng gấu phía , trong lòng càng thêm khó chịu.

còn cách nào, nàng buộc rời . Mỏ Gà trốn trong bóng tối bóng nàng khuất dần, nhịn bắt đầu lau nước mắt. editor: bemeobosua. Cá Sấu bên cạnh nó, do dự một chút mở lời: “Đừng nữa, buồn lắm.”

“Ta nàng hội họp với đám tu giả mới yên tâm.” Mỏ Gà lo lắng hết lòng.

 

Cá Sấu cho là đúng: “Nàng là tu vi Trúc Cơ, của chúng cũng tấn công nàng, nàng chỉ là bộ đường núi thôi, gì mà yên tâm?”

Lời còn dứt, Tiêu Tịch Hòa ở đằng xa đột nhiên phịch một tiếng, dẫm đá ngã nhào.

Mỏ Gà: “...”

Cá Sấu: “...”

 

Loading...