Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 28 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:17:28
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Tịch Hòa run lên, lén lút liếc bàn tay gân guốc của … Ừm, chính là dùng bàn tay đó đ/ánh Triệu Thiếu Khanh đến mức h/ộp s/ọ lõm.

Thấy nàng cứ chần chừ tiến lên, chút kiên nhẫn cuối cùng của Tạ Trích Tinh cũng cạn: “Tiêu, Tịch, Hòa…”

“Ta qua!” Tiêu Tịch Hòa dũng cảm chống cự.

Tạ Trích Tinh nheo mắt dài: “Ngươi cái gì?”

“Ta qua, cũng theo ngài,” Tiêu Tịch Hòa nuốt nước bọt, mượn Đại sư và Nhị sư tỷ chỗ dựa, “Ma tôn đại nhân, chuyện cần tối qua rõ với ngài , và ngài nợ gì , ngài thể rộng lượng một chút…”

Chưa hết lời, một lực mạnh mẽ đột nhiên kéo nàng ngoài, nàng kêu lên một tiếng kinh hãi, kiểm soát về phía Tạ Trích Tinh. Đại sư mắt nhanh tay lẹ, vội vàng kéo cánh tay nàng , Liễu An An cũng tiến lên giúp sức, kéo nàng c/hết sống buông.

 

“Ma tôn đại nhân, Dược Thần Cốc và Ma Cung giao hảo nhiều năm, mong ngài bình tĩnh, đừng hủy hoại tình nghĩa đôi bên.” Đại sư vui nhíu mày.

Ánh mắt Tạ Trích Tinh âm u, lực kéo nàng về phía càng mạnh hơn.

Một bên là Đại sư và Nhị sư tỷ, một bên là Tạ Trích Tinh, Tiêu Tịch Hòa lực lượng hai bên giằng x/é, cảm giác sắp nứt . Dưới sự giằng co cực độ, nàng đau đến mức r/ên khẽ, tự chủ ngẩng chiếc cổ thon thả lên.

Tạ Trích Tinh ngẩng đầu, liền thấy vết bầm tím cổ nàng.

Đó là dấu vết do Triệu Thiếu Khanh để khi đến muộn.

Ánh mắt Tạ Trích Tinh tối sầm, lực kéo đột nhiên biến mất, Tiêu Tịch Hòa và Liễu An An kịp đề phòng, vì quán tính mà ngã ngửa , may mà Đại sư liên tục lùi hai bước ôm lấy mỗi một tay, mới để các nàng ngã xuống đất.

 

“Khụ khụ khụ…” Tiêu Tịch Hòa vịn cánh tay Đại sư ho dữ dội, nước mắt nghẹn ngào chảy .

Tạ Trích Tinh ánh mắt u ám, chằm chằm nàng rời.

Tiêu Tịch Hòa hồn, đối diện với ánh mắt liền cảm thấy chột vô cớ, do dự một chút thẳng : “Ma tôn đại nhân…”

Chưa hết lời, xa xa đột nhiên một luồng ma khí cuồn cuộn, nàng ngẩng đầu lên, lâu một Ma tướng mặt lạ xuất hiện, thẳng đến mặt Tạ Trích Tinh: 

“Thiếu chủ, Chủ tử mời ngài về gấp.”

Đại sư , thầm thở phào nhẹ nhõm, dùng truyền âm nhập mật với hai sư : “Chắc là Sư phụ đến Ma giới .”

 

Liễu An An , lập tức thả lỏng nhiều, chỉ Tiêu Tịch Hòa tâm trạng phức tạp Tạ Trích Tinh.

Thấy Tạ Trích Tinh để ý đến , Ma tướng do dự một lát, vẫn cứng rắn nốt câu còn : “Chủ tử , mời Thiếu chủ giữ chừng mực.”

Tạ Trích Tinh thèm liếc mắt Ma tướng một cái, chỉ im lặng Tiêu Tịch Hòa. Tiêu Tịch Hòa miễn cư/ỡng kéo khóe môi một cái: “Ma tôn.”

“Ta g/iết ngươi, cũng p/hạt ngươi,” Tạ Trích Tinh mặt biểu cảm, xong dừng lâu tiếp tục , “Qua đây.”

Không g/iết ngươi, cũng ph/ạt ngươi. Câu tối qua cũng , lúc đó Tiêu Tịch Hòa tin, nhưng bây giờ thì tin .

Rõ ràng là chuyện , nhưng nàng càng khó xử hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-28-2.html.]

 

Nhận thấy sự do dự của nàng, Liễu An An vội vàng truyền âm nhập mật: “Tiểu sư đừng sợ, Lão Ma tôn sẽ chống lưng cho ngươi, ngươi cứ từ chối thẳng thừng là .”

Nàng những lời tránh Đại sư , ánh mắt Đại sư lướt qua hai , sang Tạ Trích Tinh đối diện, lông mày đột nhiên khẽ nhướng lên.

Xem sự việc vẻ khác so với những gì nhị sư kể cho hôm nay.

Mấy lúc đang ở trong rừng núi của Ngự Kiếm Tông, sự im lặng vô hạn tăng thêm vẻ cô tịch xung quanh, editor: bemeobosua. gió nhẹ thổi qua, lá cây xào xạc, nhưng càng thêm tĩnh lặng.

Rất lâu , Tiêu Tịch Hòa vẫn miễn cư/ỡng : “Ma tôn xin , thể cùng ngài.”

 

Khí tràng quanh Tạ Trích Tinh lạnh lẽo nghiêm nghị.

Tiêu Tịch Hòa vội vàng : “Sống cùng ngài thực sự vui, nhưng vẫn Dược Thần Cốc, là thế , ngài ăn món ngon, cứ tùy lúc đến Dược Thần Cốc tìm , hoặc là định kỳ một ít món ngon, nhờ đưa đến cho ngài…”

“Ngươi nghĩ tìm ngươi lâu như , là th/am một miếng ăn của ngươi ?” Tạ Trích Tinh mặt chút gợn sóng hỏi ngư/ợc .

Trong lòng Tiêu Tịch Hòa nghĩ là , nhưng khi hỏi ng/ược , dám trả lời.

Tạ Trích Tinh chằm chằm nàng lâu, đáy mắt lóe lên một tia chế nhạo: “Đồ ngu ngốc.”

Tiêu Tịch Hòa: “…” 

 

Sao c/hửi .

“Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi đến, đến?” Tạ Trích Tinh chằm chằm nàng.

Tiêu Tịch Hòa khó xử cắ/n ch/ặt môi , câu trả lời quá rõ ràng.

Đáy mắt Tạ Trích Tinh như xây lên một ngọn núi tuyết lạnh giá ngàn dặm, lời thốt bình tĩnh: “Ngày gặp , tránh xa một chút, sợ sẽ nhịn mà g/iết ngươi.”

Tiêu Tịch Hòa sững sờ, ngẩng đầu lên phất tay áo rời . Ma tướng đến khuyên thôi, cuối cùng thở dài một tiếng dẫn theo những khác của Ma giới rời .

Tiêu Tịch Hòa theo bọn họ biến mất, cuối cùng chân mềm nhũn ngã xuống đất.

 

“Tiểu sư ! Tiểu sư ngươi chứ?” Liễu An An vội vàng đỡ nàng.

Tiêu Tịch Hòa chân tay mềm nhũn, giọng cũng chút yếu ớt: “Không , …”

Liễu An An lo lắng thôi, đang định tiếp tục hỏi, Đại sư dùng linh lực kiểm tra cho nàng một lượt: “Chỉ là kiệt sức thôi, gì nghiêm trọng.”

Liễu An An lúc mới yên tâm, cùng nàng một lát hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì, ngươi Triệu Thiếu Khanh bắt?”

Tiêu Tịch Hòa hồn, kể đơn giản chuyện hôm nay, Liễu An An tức giận: “Cái tên Triệu Thiếu Khanh quá gì, h/ại nhiều sinh mạng như !”

 

 

Loading...