Gã ngốc dẫn đường phía , thẳng tiến sâu bên trong Phi Tiên Thôn giống như một pháo đài. Ngôi làng pháo đài xây dựng với mục đích phòng thủ, sắp xếp theo trận pháp Bát Quái, tổng thể giống như ba vòng lầu canh ba tầng. Giữa các vòng nhà là hành lang. Không con đường nào thông thẳng đến cuối, mà vòng lặp lặp trong ba vòng hành lang. Gã ngốc rõ ràng quen thuộc ngóc ngách, cần đèn đóm, nó cứ thản nhiên đẩy từng cánh cửa quẻ, nhanh trong hành lang tối đen, âm u.
Chúng ngờ đường trong làng pháo đài phức tạp đến . Theo chúng thấy, các phòng ốc và lối đều giống hệt . Làng pháo đài gần như là nhà trống. Trên tường dán những bức tranh niên họa, chữ Phúc lốm đốm, bong tróc. Vì ở, lâu ngày thông gió, bụi bẩn và mạng nhện phủ khắp nơi, đầy mùi khí lạnh, ẩm mốc (hối tức) gay mũi.
Các mái hiên và xà cột gỗ phía cửa nhà đều chạm khắc những hoa văn tinh xảo cổ kính, ví dụ như "Bát Tuấn (tám con ngựa), Tùng Trúc (cây thông, cây trúc), Bồ Đào" (nho) và vân vân. Bồ đào ngụ ý dây dài nhiều con (phát triển, đông đúc). Lại "Phù Dung, Quế Hoa, Vạn Niên Thanh" (trường xuân) để cầu mong Vạn Niên Phú Quý. Còn những bức phù điêu vách đá như các truyền thuyết dân gian như "Bát Tiên Chúc Thọ, Bạch Viên Hiến Đào" (Khỉ Trắng Dâng Đào).
Chúng lo sợ lạc đường, dám dừng lâu, theo gã ngốc quanh co lượn lờ, đến Nhà Tổ (tổ miếu) ngay chính giữa làng pháo đài. Giữa ba lớp lầu canh bao bọc là căn nhà lớn . Trên cửa đá khắc bốn con sư t.ử đang nhả mây khí (tứ thời thổ vân - ngụ ý bốn mùa phát đạt), xung quanh khắc phù điêu chín con hươu (cửu lộc - ngụ ý cửu lộ sướng thông - chín con đường thông suốt). Trên bức tường che (yểm bích) là Quy Bối Hãn Cẩm (Gấm Lưng Rùa), đó là loại hoa văn hình học tạo thành từ các khung hình lục giác, giống như vân mai rùa, nên gọi là vân mai rùa. Rùa là vật tượng trưng cho trường thọ, gạch đá tường ngoài Nhà Tổ khắc vân mai rùa cũng mang ý nghĩa trường cửu. Người trong nghề thể những thâm ý .
Gã ngốc đẩy cửa đá khắc bốn sư t.ử chín hươu. Trên bệ đá trong Nhà Tổ thờ một tượng đất (nê tượng). Đó là tượng một vị tướng quân đội mũ trụ, mặc giáp sắt, đeo bảo kiếm, thần thái trang nghiêm, kính cẩn (túc mục). Phía tấm hoành phi đề bốn chữ "Trung Nghĩa Tham Thiên" (Trung nghĩa thấu trời), khiến thấy nảy sinh lòng kính sợ. Phía tượng là một án hương đồng (hương án bằng đồng), một đôi hạc sắt (thiết hạc), thắp mấy cây nến bò khổng lồ. Gã ngốc nhà quỳ lạy, thắp hương. Chúng nhận bức tượng đất chính là chủ nhân đời đầu của Phi Tiên Thôn, Âm Dương Đoan Công Chu Ngộ Cát. Quật T.ử Quân giỏi đào hang khoét đất, khởi nguồn từ thời Bắc Tống. Cuối đời Minh, Chu Ngộ Cát tránh loạn ẩn cư. Kể từ đó về còn Quật T.ử Quân nữa. Chu Ngộ Cát là tinh thông Ngũ Hành Bát Quái Phong Thủy và là thủ lĩnh của Quật T.ử Quân chuyên đào địa đạo, cũng coi như là kiếm ăn từ đất, nên chút duyên nghiệp (hương hỏa chi tình) với chúng , những ăn cơm đồ cổ . Chúng đến làng pháo đài cũng là tìm kiếm một hai cổ vật, thấy Âm Dương Đoan Công thể thất lễ, liền lập tức vái hai vái tượng đất.
Trong Nhà Tổ Phi Tiên Thôn đèn nến sáng rực. Đại Yên Điệp quanh thấy đúng. Không chiếc ghế trầm hương chạm rồng cuộn đó, Nhà Tổ cũng là phông nền trong bức ảnh. Anh hỏi gã ngốc: "Em ngốc, đây là căn phòng trong ảnh ?"
Gã ngốc cũng với : "Em ngốc, đây là căn phòng trong ảnh ?"
Đại Yên Điệp nhớ thể chuyện với gã ngốc , gã ngốc dầu muối , cũng vô ích. Anh cầm lấy bức ảnh, mặt gã ngốc, dùng sức chỉ chiếc ghế trầm hương chạm rồng cuộn trong ảnh.
Gã ngốc cũng thò tay chỉ bức ảnh, chỉ những bài vị dày đặc án hương đồng. Ý nó dường như là: " thế, chính là chỗ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-29-thien-ngoai-phi-tien.html.]
Chúng các bài vị án hương đồng, bức ảnh, cuối cùng hiểu ý gã ngốc. Gã ngốc chắc chắn nghĩ rằng chúng đang tìm ông lão ghế trong ảnh, mà ông lão đó mất từ lâu, linh vị đưa Nhà Tổ.
Đại Yên Điệp bó tay chịu trói : "Chúng thể rõ với gã ngốc , đợi sáng mai Chu lão tỉnh tính." Anh quanh, vẫn còn luyến tiếc , : "Án đồng hạc sắt trong Nhà Tổ cũng phi thường lắm. Nhìn cái màu đen xem, theo tiếng lóng trong nghề thì gọi là màu đen truyền thế (truyền thế hắc) đó. Mặc dù đồ đạc trong Nhà Tổ lẽ Chu lão nỡ nhường , nhưng chúng đến , thấy đừng vội về, mở mang tầm mắt cũng ."
xem xong án đồng hạc sắt, ngước lên thấy ở vị trí cao nhất bức tường phía Tây của nóc Nhà Tổ, vẽ một bức Kim Giáp Thần Minh (Thần mặc giáp vàng) sống động như thật. Mặc dù khói hương hun nóng (huân liệu) quanh năm, nhiều chỗ bong tróc, nhưng vẫn thể thấy thần minh hình dáng dữ tợn, mắt trợn tròn giận dữ, râu quăn nối liền tóc mai, chân râu mọc từ thịt, cơ bắp nổi cuồn cuộn khắp , tay cầm trường kích (kích dài) tuần tra bầu trời, khí thế áp đảo, hung thần như sắp nhảy khỏi bức tranh, lơ lửng cao xuống Nhà Tổ.
Theo lý mà , căn nhà lớn là Nhà Tổ của làng pháo đài, dùng để thờ cúng bài vị tổ tiên, nhưng nóc nhà vẽ một vị hung thần như , thực sự trái với lẽ thường. Trước đó ông lão Chu kể về nguồn gốc Phi Tiên Thôn, rằng hung thần trong Nhà Tổ ý nghĩa trấn áp yêu tà, nhưng vẽ nóc nhà thì ngoài dự đoán của . Chẳng lẽ miệng núi Thông Thiên Lĩnh ngay trong Nhà Tổ?
Đại Yên Điệp thành kiến định sẵn (tiên nhập vi chủ), càng càng thấy nơi Thông Thiên Lĩnh tầm thường. Anh với , trong núi chắc chắn cổ mộ. Mộ Hán của các Vương gia chư hầu thời Hán đa phần là chặt núi quách (chém núi thành mộ). Hơn nữa, những ngọn núi mộ Hán, tên núi thường liên quan đến linh thú. Quy Sơn (núi Rùa), Xà Sơn (núi Rắn), Sư T.ử Sơn (núi Sư Tử) đều mộ Hán. Phục Ngưu Sơn Thông Thiên Lĩnh thể ?
Có lẽ trận động đất ở Thông Thiên Lĩnh cuối đời Minh, những săn chứng kiến Phi Cương xuất hiện ở miệng núi. Chu Ngộ Cát dẫn Quật T.ử Quân xây dựng làng pháo đài là để trấn áp tà khí từ cổ mộ sâu trong núi. Suy nghĩ thế nào cũng thấy lý.
Trong lòng Đại Yên Điệp ngứa ngáy, : "Tiếc là lối mộ Hán Thông Thiên Lĩnh ở ..."
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
cúi đầu xuống. Cửa mộ Hán Thông Thiên Lĩnh, lẽ đang ngay chân chúng .