Ma Thổi Đèn: Mộ Ma Ở Tiên Đôn - Chương 26: Thiên Ngoại Phi Tiên
Cập nhật lúc: 2025-11-19 05:18:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngôi làng cổ ngay phía địa động. Nhìn nền nhà tổ hai tấm đá khắc hình âm dương ngư, các ngôi nhà trong thôn Phi Tiên bố trí theo phương vị Bát Quái (tám quẻ). Ba lớp nhà, mỗi lớp ba tầng, bao quanh nhà tổ. Dưới nền nhà tổ hai cái giếng cổ. Hai cái giếng tượng trưng cho Âm Dương. Đối chiếu với bức tượng Thiên Thần cầm kích mái nhà, thể suy đoán rằng đáy giếng chắc chắn thông lòng núi.
Vượt núi băng rừng, thoát khỏi rãnh đất, đột nhiên thấy một kiến trúc kinh ngạc và đáng sợ như , gần như dám tin mắt . Hai cũng lộ vẻ hoang mang. Chúng kinh ngạc tới, khi đến gần hơn thì thấy rõ: Dưới sườn núi là một thôn xóm hình vành khuyên đường kính trăm mét, cao mười mấy mét. Bên ngoài là bức tường đất nện hình vành khuyên bao bọc, những ngôi nhà xếp thành vòng tròn chia ba lớp: trong, giữa và ngoài. Mỗi vòng nhà cũng cao ba tầng, tầng cùng lợp ngói đen. Chính giữa là một giếng trời hình tròn lõm xuống. Bố cục nghiêm ngặt như pháo đài khổng lồ.
Đại Yên Điệp và Hậu Liễu Bì đến ngây , nhà cửa xây dựng kỳ lạ như . Một là đĩa bay, là nấm.
với họ: "Nghe thời xưa đồn lũy của quân đội đóng giữ, cũng những làng để chống đạo tặc cướp bóc, cùng tông cùng tộc tập trung xây dựng thành làng-pháo đài, cho nhà cửa giống như đồn bốt và đại trạch. Phong thái dân dã ở Tây Dự (tỉnh Hà Nam) mạnh mẽ, giải phóng xuất hiện vô thủ lĩnh chuyến hàng, nên việc những ngôi làng hình lầu cao trong núi sâu gì là lạ."
Đại Yên Điệp : "Thì là ! Nhìn dáng vẻ của làng , ít nhất cũng bốn năm trăm năm . Bên trong thể thứ chứ? Đại nạn c.h.ế.t ắt phúc lớn , vận may của em chúng đến, cản cũng kịp." Hắn quên dặn dò gã tài xế mặt dày, bảo giữ mồm giữ miệng, những điều nên thì đừng nhiều lời, nếu truyền ngoài, ngay cả thực vật trong thôn cũng chúng định gì, thì chẳng dân làng sẽ nhân cơ hội hét giá lên ?
Vừa , chúng đến cổng làng. Làng-pháo đài hình vành khuyên tương đương với một ngôi nhà lớn chứa vài trăm hộ dân. những ruộng đồng sườn núi hoang hóa, cỏ dại cây bụi mọc um tùm. Vòng ngoài của làng chỉ một cổng vòm bằng đá giống như cửa thành. Lớp vữa trát ngoài bong tróc hết, để lộ bức tường đá bên trong. Dán đó là những bức tranh Thần giữ cửa cũ kỹ, rách nát, trông vô cùng quỷ dị.
Có hai dân làng cùng một con ch.ó đen lớn đang ở cổng. Một trong hai là ông lão mặt gầy đét như lưỡi d.a.o đang hút t.h.u.ố.c lào. Thấy chúng tới, ông tỏ vẻ kinh ngạc. Ông dậy hỏi: "Các từ đến? Dưới Thông Thiên Lĩnh chỉ một con đường hiểm trở thể qua, hướng các tới đây gì đường."
bước tới : "Thưa ông, chúng qua Ô Thử Động (hang chuột đen), nửa đường xe lật xuống rãnh đất. May mắn là mạng lớn c.h.ế.t. Đi lòng vòng cả nửa đêm mới . Giờ chúng mệt đói, xin hỏi ông thể cho chúng mượn một chỗ nghỉ chân ?"
Ông lão : " là mạng lớn thật. Mau nhà xuống, để cơm trưa cho các ăn." Nói xong, ông gọi dân làng còn . Đó là một gã béo khờ khạo. Hai họ dẫn chúng .
Làng-pháo đài hình vành khuyên quy mô cực lớn, bước bên trong còn cảm thấy hùng vĩ hơn khi từ bên ngoài. Bên trong là mái nhà kiểu treo núi (huyền sơn đính), kết cấu nhấc xà (thái lương), cao ba tầng. Mỗi tầng nhà ba vòng, lớp nối lớp , vòng lồng vòng nọ.
Ông lão mặt lưỡi d.a.o dẫn chúng một căn nhà ở phía Tây. Ông rằng do thiếu nước, làng nhiều năm ở, chỉ còn ông và gã ngốc trông coi nhà tổ để hương hỏa tổ tiên gián đoạn. Ông lão dặn dò chúng nhiều : "Nếu trong làng dẫn đường, các tuyệt đối đừng lung tung. Trận Bát Quái mà tổ tiên chúng truyền , ba lớp nhà, mỗi lớp ba tầng đều sắp xếp theo Bát Quái, Tám Tám Sáu Mươi Tư Quẻ, quẻ trong quẻ, quẻ lồng quẻ. Cứ sáu căn phòng là một quẻ, giữa hai quẻ tường ngăn lửa. Nếu một quẻ cháy, sẽ ảnh hưởng đến cả tòa nhà. Khi đóng cửa quẻ trong hành lang , mỗi quẻ tự thành một thể riêng biệt. Mở cửa quẻ thì các quẻ thể thông với . Một khi thổ phỉ xông , dân làng đóng cửa quẻ , thổ phỉ sẽ trở thành rùa trong chum. Người ngoài , chắc chắn sẽ lạc đường, mắc kẹt mà c.h.ế.t ở trong cũng gì là lạ. lải nhải nhiều như , là thật sự sợ các xảy chuyện..."
Nói đến đây, ông lão mặt lưỡi d.a.o thắp đèn dầu, đợi chúng xuống trong phòng, ông bảo gã ngốc ở bên cạnh bầu bạn với chúng , còn thì bếp nhóm lửa đun nước. Người dân làng tên là gã ngốc khờ khạo và ngu ngơ, chỉ xổm ở góc nhà bẻ ngón tay, coi thường ba chúng .
Thấy gã ngốc để ý đến , ngước mắt lên xung quanh. Nhà cửa xây dựng kiên cố; bàn đá, ghế đá, giường đá. Màu sắc của các bức tranh thần thánh dán tường gần như phai hết. Trong khung ảnh còn bày vài bức ảnh đen trắng ngả vàng, bối cảnh đều là ở trong làng cổ, đều là ảnh chụp chung của nhiều . Chắc hẳn là những dân từng sống ở đây. Trong đó, một bức ảnh thu hút sự chú ý của chúng .
và Đại Yên Điệp chằm chằm bức ảnh cũ, xem xét nó như xem tướng trong một lúc lâu. Trong ảnh cả già lẫn trẻ, họ chụp chung trong một căn nhà lớn nào đó của làng pháo đài. Người thì gì đặc biệt, nhưng đồ đạc trong phòng tầm thường.
Đại Yên Điệp nháy mắt với , chỉ chiếc ghế mà một ông lão ngay chính giữa bức ảnh.
ngầm hiểu ý và gật đầu, : "Nếu lầm, thể là chiếc ghế trầm hương chạm rồng cuộn từ mấy trăm năm ."
Đại Yên Điệp thì thầm với và gã mặt dày: " thế! Ghế trầm hương chạm rồng cuộn đó! buôn bán đồ cổ bao nhiêu năm nay, cũng chỉ kể , hôm nay mới đầu thấy tận mắt. Nếu đêm qua lật xe rơi xuống khe núi, chúng tìm nơi ? Cái gọi là trong họa phúc, chính là trong họa phúc!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-26-thien-ngoai-phi-tien.html.]
Gã mặt dày : "Ông lão chịu nhường cho chúng ? Hay là công khai cướp đoạt?"
Đại Yên Điệp : "Tuyệt đối chuyện vô pháp vô thiên. Cướp đoạt công khai là hành vi của đạo tặc vận hàng. Chỉ cần ông lão đồng ý bán, chúng sẽ dùng tiền mặt để mua. Tiền mặt xỏ hết sườn bằng dây thép ."
Anh tài xế mặt dày : "Thất đức ? Anh bảo là mang tiền cơ mà? thật thà như , nỡ lòng nào lừa ?"
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Đại Yên Điệp : "Tuy nhưng nhiều, vốn liếng cả đời ở đây . Tiền gốc sinh lời thể tùy tiện đụng . Chúng là ăn buôn bán, hiểu ?"
Gã mặt dày gật đầu: "Hiểu, thấy thỏ thả chim ưng."
thấy tiếng bước chân từ hành lang vọng tới, liền nhắc nhở hai nên thêm nữa, những lời mà để dân làng thì .
Một lát , ông lão mặt lưỡi d.a.o mang đến mấy bát mì chia cho chúng . Ông và gã ngốc cũng xuống ăn cùng. Đây coi như là bữa trưa.
Đại Yên Điệp mời ông lão mặt lưỡi d.a.o hút thuốc, nhớ còn mang theo hai chai Nhị Oa Đầu (một loại rượu trắng), bèn lấy mời ông uống, nhân cơ hội hỏi thăm tình hình.
Ông lão mặt lưỡi d.a.o vốn thích lải nhải. Sau khi uống hết nửa chai Nhị Oa Đầu, ông càng nhiều hơn: "Mấy trăm năm , Thông Thiên Lĩnh nhiều ch.ó rừng. Chó rừng hung ác và xảo quyệt, thường xuống núi nửa đêm c.ắ.n c.h.ế.t và vật nuôi trong thôn, thể đề phòng . Thêm đó, thổ phỉ và giặc cướp khắp nơi cướp bóc, tổ tiên chúng để tự bảo vệ, xây dựng làng thành pháo đài để quần cư. Một là phòng ch.ó rừng, hai là ngăn giặc cướp. Tương truyền, khi xây làng pháo đài , từ trong ngoài đều bố trí theo Cửu Cung Bát Quái, các cửa quẻ thông đạo khắp nơi, cái lộ thiên, cái bí mật. Sau , do xói mòn đất đai nghiêm trọng, thể canh tác trồng trọt nữa, vả vùng núi giao thông bế tắc, thiếu nước thiếu điện, dân làng lượt chuyển ngoài núi sinh sống. Chỉ còn và thằng ngốc trông nom hương hỏa nhà tổ. Phần lớn nhà cửa và lối niêm phong nhiều năm. Người ngoài đường , ban đêm dậy vệ sinh dễ lạc. Vạn nhất mắc kẹt ở chỗ nào đó , rắc rối sẽ nhỏ . Vì , các ở qua đêm , nhưng nhất định đừng rời xa thằng ngốc nửa bước. Nhìn nó ngốc nghếch thế thôi, nhưng lòng hề ngốc. Nó còn thông thạo các lối và cửa quẻ trong làng pháo đài hơn cả ."
Ba chúng liên tục . Ban ngày thấy âm u đáng sợ , nửa đêm càng dám lung tung trong ngôi làng pháo đài khổng lồ .
Đại Yên Điệp hỏi: "Ông ơi, ông họ gì? Xưng hô với ông thế nào?"
Ông lão mặt lưỡi d.a.o : "Người trong làng pháo đài của chúng cùng tông cùng tộc, đều họ Chu."
Đại Yên Điệp : "Ồ, là Chu lão. Làng gọi là gì? Làng Chu Gia?"
Ông lão Chu : "Không làng Chu Gia, một cái tên hơn: Thông Thiên Lĩnh Phi Tiên Thôn (Làng Tiên Bay ở sườn núi Thông Thiên)."
Gã mặt dày hiểu chuyện gì, còn và Đại Yên Điệp đến tên làng thì hình. Trước đây chúng chỉ những đạo mộ tặc (kẻ trộm mộ) già truyền miệng, rằng ở Thông Thiên Lĩnh Phi Cương (xác sống bay). Phi Cương là gì? Trong những truyền thuyết mê tín thời xưa, những xác c.h.ế.t để trong nghĩa trang, phần lớn là c.h.ế.t xa quê. Nếu nghĩa trang bỏ hoang, quan tài chứa xác c.h.ế.t ai chăm sóc, c.h.ế.t khó lòng an táng yên , nhiều năm dễ xảy xác biến. Tóc và móng tay của xác c.h.ế.t càng ngày càng dài, khi cương thi trong quan tài đạt đạo hạnh, chúng thể ẩn ban ngày, bay ban đêm. Ban ngày trốn trong quan tài động đậy, đêm trăng sáng thì bay ngoài hại . Những lời đồn vô căn cứ, là truyền thuyết mê tín để dọa , nhưng nhiều năm về , Thông Thiên Lĩnh thật sự thấy Phi Cương.
nghĩ cái gọi là "Phi Cương" chẳng qua là chim lớn trong núi sâu. Vào thời nhà Thanh, ở Thiểm Tây còn một loại chim lớn, sải cánh to như cánh cửa, thường bay từ trời xuống bắt bò, dê. Nếu một cũng khó tránh khỏi hại. Dân làng thấy con chim lớn lượn , liền lập tức đ.á.n.h chiêng nổ s.ú.n.g đuổi nó . Sau thì nó tuyệt chủng. Thông Thiên Lĩnh cao ngất trời, đỉnh núi hiểm trở dựng , vách đá cheo leo uốn lượn. Trong những thung lũng sâu, khe núi hiểm trở quanh khu vực , nhất định ít chim lạ quái gở cư ngụ. Có lẽ mấy trăm năm thấy chim lớn trong núi, tam thất bản thành Phi Cương.
Chu lão nơi là "Phi Tiên Thôn", chắc chắn uẩn khúc gì đó, dường như còn hấp dẫn hơn cả truyền thuyết về Phi Cương. Chúng rõ sự tình, Đại Yên Điệp châm cho Chu lão một điếu thuốc, thỉnh giáo: "Ông kể cho bọn cháu với, vì gọi là Phi Tiên Thôn?"