Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ma quân nghe thấy ta muốn công lược hắn - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-06-22 04:30:21
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lời ta nói, nhớ kỹ trong lòng, đừng kể với bất kỳ ai, nghe rõ chưa?” Nhạc Quy vỗ vỗ cánh tay thiếu niên mười sáu tuổi trước mặt.

Lý Hành Kiều tuy tuổi còn nhỏ nhưng vóc dáng lại cao hơn nàng cả đoạn. Nghe vậy hơi ngẩn ra, song vẫn gật đầu: “Biết rồi.”

“Vậy tạm biệt nhé. Sau này có ai hỏi đến ta, ngươi cứ nói không quen biết, hoặc bảo ta đã lừa ngươi cũng được, tóm lại phải chối sạch, rõ chưa?” Nhạc Quy nói tiếp.

Lý Hành Kiều: “Vì sao lại…”

“Không vì sao hết, ta làm vậy là muốn tốt cho ngươi.” Nhạc Quy cắt ngang.

Lý Hành Kiều trầm mặc một lúc lâu rồi hỏi: “Vậy… bao giờ chúng ta mới gặp lại?”

Nhạc Quy suy nghĩ giây lát: “Có duyên sẽ gặp.”

Một câu qua loa như vậy, lại khiến Lý Hành Kiều nghiêm túc hẳn lên: “Được!”

Nhạc Quy: “…”

Tạm biệt ngốc bạch ngọt Lý Hành Kiều xong, Nhạc Quy lập tức mang theo Kính tiên tri rảo bước đến Đăng Thiên Các, định ở đó đợi Đế Giang. Nhưng nàng chưa đi được bao xa đã gặp người quen ngược chiều đi tới.

"Này?” Nhạc Quy ngạc nhiên gọi.

Là quản gia của cha mẹ Kính tiên tri.

Quản gia cười hề hề tiến lại: “Chủ nhân lão hủ đã tới biệt viện, nhưng nghe nói trận tỷ thí thứ ba đã xong, liền thấy cũng chẳng còn gì hay, nên định rời đi luôn. Lão hủ chợt nhớ đã hứa chờ các người đến sẽ đưa đi gặp mặt, nên tính đến đài thi đấu tìm ngươi, không ngờ lại gặp ở đây.”

“Thật là trùng hợp.” Nhạc Quy cười gượng.

Ngân hà lấp lánh

Quản gia thấy nàng đứng yên bất động, do dự hỏi: “Vậy bây giờ đi gặp bọn họ chứ?”

Nhạc Quy: “…”

“Đi.” Kính tiên tri không hề do dự.

Nhạc Quy: “Để ta nghĩ chút đã.”

Dứt lời liền chạy vào góc khuất.

“Ngươi còn nghĩ cái gì!” Kính tiên tri nóng nảy: “Ta tìm bọn họ cả mấy ngàn năm mới có manh mối, bỏ lỡ lần này thì không biết phải đợi tới khi nào!”

“Nhưng ta thấy vẫn nên báo với Tôn Thượng một tiếng.” Nhạc Quy dè dặt: “Chỉ hai ta đi thế này, ta thấy cứ là lạ, không yên tâm nổi.”

KÍnh tiên tri cạn lời: “Ngươi có gì mà không yên tâm?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-quan-nghe-thay-ta-muon-cong-luoc-han/chuong-83.html.]

“Nói không rõ, nhưng cứ thấy bất an, lỡ đâu hắn gạt chúng ta thì sao?”

“Thì mặc kệ chứ sao, ngươi tưởng ta không bảo vệ được ngươi chắc?” Gương phản bác.

Nhạc Quy: “Ta không có ý đó……”

“Tiểu hữu, tiểu hữu!” Quản gia thấy Nhạc Quy trốn góc lẩm bẩm lầm rầm, bèn gọi hai tiếng: “Không có thời gian thật sao?”

Nhạc Quy do dự: “Ta…”

“Nếu thật sự không tiện thì thôi, ta cũng sắp rời đi rồi.” quản gia vẫn dễ nói chuyện: “Có duyên thì sau này gặp lại.”

Dứt lời liền xoay người bỏ đi.

Kính tiên tri cuống đến mức ma khí suýt bùng nổ, định trực tiếp khống chế thân thể Nhạc Quy. Nàng nhận ra chuyện lần này không đơn giản, không thể để Kính tiên tri làm càn, đành phải chủ động đuổi theo trước khi bị điều khiển: “Lão gia, đợi chút đã!”

“Lối này, mời theo.” Quản gia nói, dẫn nàng đi vào một con hẻm nhỏ.

Nhạc Quy theo sau ông ta đi đến cuối con hẻm, chờ quản gia đẩy cửa viện ra thì cũng bước vào theo, ông liền cúi đầu đóng cửa lại.

Căn nhà lập tức biến mất khỏi tầm mắt người ngoài. Hai tu sĩ vừa vặn đi ngang qua, thấy vậy không khỏi lộ vẻ khó hiểu.

“Thiên tài Hợp Hoan Tông sao lại đột nhiên biến mất?” Một người nghi hoặc hỏi.

Người còn lại trầm ngâm một lúc rồi nói: “Chắc là sợ các tông môn khác tới làm phiền, nên ngay cả phần thưởng cũng không nhận, trốn đi trước rồi. Người này cũng thú vị thật, lần đầu tiên tham gia thí luyện khi còn là một phàm nhân đến đài tỷ thí còn chẳng bước lên nổi, giờ đã biết đạp hư không mà đi, đúng là khiến người ta vừa ghen tị vừa kính nể.”

“Có gì đáng để ghen với kính? Ta thấy đầu óc nàng có vẻ không ổn, vừa rồi còn đứng đây lẩm bẩm cả buổi, không biết đang lầu bầu cái gì nữa.”

Mãi cho đến khi theo vị lão nhân đi hết khu sân, Nhạc Quy mới hoàn toàn từ bỏ việc giãy giụa.

“Ngươi nhất định phải bảo vệ ta đó.” Nàng hạ giọng dặn dò.

Kính tiên tri đáp: “Ừ.”

“Chỉ có một tiếng ‘ừ’ thôi sao?” Nhạc Quy không hài lòng: “Ta đang mạo hiểm tính mạng theo ngươi tới đây đó.”

“Lắm lời.” Kính tiên tri tỏ vẻ không vui: “Yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.”

Lúc này Nhạc Quy mới yên tâm, theo lão nhân rẽ trái rẽ phải, cuối cùng đến một gian nhà chính.

“Tiểu hữu cứ ngồi tạm ở đây chờ một lát, chủ nhân sẽ tới ngay.” Quản gia ôn hòa nói.

Nhạc Quy gật đầu, tìm một cái ghế ngồi xuống.

Quản gia lại trò chuyện với nàng vài câu, sau đó mới quay người rời đi. Vừa thấy ông ta đi khuất, Nhạc Quy lập tức đảo mắt nhìn quanh trong phòng, sau khi chắc chắn cửa sổ không bị khóa thì mới hơi thở phào nhẹ nhõm.

Loading...