Ma quân nghe thấy ta muốn công lược hắn - Chương 81
Cập nhật lúc: 2025-06-20 14:23:47
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhạc Quy trợn tròn mắt, há hốc mồm, suýt chút nữa quên cả đánh trả, may mà Kính tiên tri kịp thời kéo nàng né đi.
【Mẹ nó! Dù cho ta có là con nhóc đầu óc chỉ nghĩ chuyện yêu đương thì cũng đâu đến mức bị xử lý ngay chứ?】
“Ngẩn ra làm gì! Đánh nàng ta mau!” Kính tiên tri gào lên.
Nhạc Quy vội hoàn hồn, bắt chước vài chiêu mà Yêu Yêu vừa dùng, Kính tien tri không nói hai lời lập tức lao về phía Yêu Yêu. Yêu Yêu bị luồng linh lực thuần khiết ép đến mức phải lùi liên tục, một thoáng sơ sẩy đ.â.m trúng đám người đang hỗn chiến. Thấy đệ tử Minh Nguyệt Các định nhân cơ hội ra tay, Yêu Yêu theo bản năng muốn phản đòn, nhưng khi bắt gặp ánh mắt đối phương, lại liếc thấy gương mặt của vị sư tỷ.
Sư tỷ đã tiến sát lại gần, nhưng không những không ra tay cứu giúp, mà còn cố ý ra hiệu bảo nàng đừng phản kháng, để đối phương ra đòn. Vai trò của nàng, chính là con ve sầu bắt ve, đằng sau còn có chim sẻ rình chực.
Xích Diễm Tông tổng cộng cử tám người xuất chiến, tất cả đều ngầm hiểu rằng lần này là vì giúp ái nữ duy nhất của tông chủ giành lấy thứ hạng cao nhất, tránh sau này kế thừa tông chủ vị trí lại bị các trưởng lão chỉ trích. Vì thế, mọi sự hy sinh đều là lẽ đương nhiên, Yêu Yêu cũng cam tâm nhận lấy phần số ấy.
Ánh mắt Yêu Yêu khẽ động, thức thời buông trường kiếm trong tay, nhưng đồng thời lén b.ắ.n ra một luồng linh lực vào cổ tay đệ tử Minh Nguyệt Các. Người nọ vừa nghiêng người né tránh, liền phát hiện sau lưng có kẻ định đánh lén sư tỷ, lập tức xoay người lao lên phản kích. Sư tỷ kia không ngờ chiêu thức của đối phương đã tung ra mà vẫn có thể thu lại chuyển chiêu, bất cẩn liền bị loại khỏi sân.
Triệu Vô Ưu đang ngồi tựa ghế, tay vịn bị bóp chặt, sắc mặt u ám nhìn về phía Yêu Yêu, người lẽ ra nên bị hy sinh. Nhưng lại thấy nàng ta nhân cơ hội phản đòn người Minh Nguyệt Các, rồi còn chưa đứng vững đã bị một đệ tử Luyện Khí Tông đánh bại, loại ra ngoài.
Vì báo thù cho nữ nhi, nàng ta thậm chí không tiếc đẩy đệ tử tâm phúc vào hiểm cảnh. Triệu Vô Ưu khẽ gật đầu, biểu cảm xem như hài lòng với màn biểu hiện ấy.
Chỉ trong nháy mắt, ba người đã rời sân, hiện tại chỉ còn năm sáu người đứng vững.
“Cả nữ nhi ruột lẫn nữ nhi nuôi đều bị loại, chắc trong lòng Triệu Tông chủ giờ chẳng dễ chịu gì đâu ha.” Tuy bên cạnh là sát thần Đế Giang, tông chủ Luyện Khí Tông vẫn không nhịn được đắc ý.
Triệu Vô Ưu mặt lạnh như tiền, không nói một lời.
“Nàng ta vẫn chưa dùng hết thực lực.” Kính tiên tri bỗng nói.
Nhạc Quy: “Gì cơ?”
“Cái nữ nhân từng phản bội ngươi tám trăm lần, hễ mở miệng là châm chọc móc mỉa, vậy mà giờ giúp ngươi một chút là ngươi bỏ qua hết hận thù cũ. Thực lực của nàng ta không chỉ có thế đâu.” Kính tiên tri nghiêm túc giải thích thêm.
Nhạc Quy: “Ngươi chỉ cần nói câu sau là được rồi, thêm cái tiền đề dài dòng làm gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-quan-nghe-thay-ta-muon-cong-luoc-han/chuong-81.html.]
“Sợ ngươi nghe không hiểu thôi.” KÍnh tiên tri rõ ràng cố tình nói nhiều.
Nhạc Quy: “Ừ rồi.”
Người trong sân càng lúc càng ít, đồng nghĩa với việc Nhạc Quy không thể "cá dưới đáy ao" được nữa. Nhưng chỉ cần đám người còn lại không cùng tông môn, nàng vẫn có thể châm ngòi ly gián. Chỉ khi trên sân còn lại mỗi nàng với hai người khác, châm ngòi cũng chẳng ích gì, hai người kia chắc chắn sẽ bắt tay loại nàng trước rồi mới đấu nhau tiếp.
Yêu Yêu đã rời sân, Nhạc Quy không còn ai để bắt chước, đành phải học theo dáng ra chiêu của hai người còn lại. Thế là trong mắt khán giả, nàng như thể thiên tài ngộ đạo, người ta khổ tu mấy trăm, mấy ngàn năm mới luyện ra được chiêu thức, nàng chỉ cần liếc nhìn là đã lĩnh hội, thậm chí còn thi triển thuần thục hơn.
Tu hành vốn là con đường gian nan đầy m.á.u và nước mắt, ai cũng chấp nhận cái khổ trong “khổ tu”. Nhưng hôm nay, tận mắt nhìn thấy Nhạc Quy, bọn họ mới hiểu ra, thế gian này đúng là có kẻ chỉ cần nhấc tay nhấc chân đã giành lấy thứ mà người khác dốc sức cả đời.
Không, nàng thậm chí còn giành được nhiều hơn cả những người khổ tu ấy.
Không khí trong sân hoàn toàn tĩnh lặng, ánh mắt mọi người nhìn nàng đều trở nên phức tạp. Chỉ có một người là đôi mắt sáng ngời – Lý Hành Kiều. Vừa hoàn thành công việc do các sư huynh giao phó, hắn chạy đến, vừa thấy Nhạc Quy, ánh mắt liền đầy vẻ tôn sùng.
Hắn cũng muốn trở thành người như nàng. Hắn muốn càng nỗ lực hơn nữa. Nhiệt huyết cuồn cuộn khắp thân, đến cả hơi thở cũng dồn dập. Khi thấy Nhạc Quy một chiêu đánh lui cả hai người, rốt cuộc không nhịn được mà hét lên đầy phấn khích.
Ngân hà lấp lánh
Giữa đài tỷ thí rộng lớn, ngoài tiếng gió vù vù thì chỉ có một mình Lý Hành Kiều là kêu to. Nhạc Quy nghe tiếng nhìn sang, định vẫy tay chào lại hắn, chợt nghĩ đến thân phận hiện tại là người Ma giới, mà thân thiết quá với hắn cũng chẳng hay ho gì, thế là lại bình tĩnh quay đầu đi.
Lý Hành Kiều cũng chẳng bận tâm, chỉ cảm thấy vừa rồi mình la hét khiến bạn mất mặt, nhất thời có chút ngượng ngùng.
Sự yên tĩnh vẫn bao trùm, Nhạc Quy khẽ thở phào, thấp giọng hỏi Kính tiên tri: “Giờ thì sao? Ta có thể đi tìm tôn thượng lãnh thưởng được chưa?”
“Khoan đã, vở kịch lớn như vậy, chẳng lẽ không có cao trào cuối cùng?” KÍnh tiên tri trầm ngâm đáp.
Nhạc Quy khựng lại: “Gì cơ?”
Lời còn chưa dứt, quanh thân nàng bỗng bùng lên một luồng linh lực cường đại, chân trời bắt đầu tụ mây dày đặc. Trong lúc còn đang mù mờ chẳng hiểu chuyện gì, dưới đài đã có người kinh hô: “Nàng sắp hóa Nguyên Anh!”
Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía nàng.
Dưới ánh mắt vạn người chú mục, Nhạc Quy chỉ có thể giả vờ cười gượng, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ch·ết tiệt, A Hoa ngươi lại giở trò gì đấy hả?”