Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ma quân nghe thấy ta muốn công lược hắn - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-07-03 12:19:46
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

【Chuyện gì đang xảy ra vậy trời, chuyện gì đang xảy ra vậy trời, chuyện gì đang xảy ra vậy trời?】

Bị đè xuống giường lúc nào không hay, Nhạc Quy sững sờ, mãi đến khi môi bị cạy ra, hơi thở bị cướp sạch từng chút một, nàng mới hoàn hồn, lập tức trong lòng vang lên tiếng chuông báo động.

【Hắn hôn ta! Hắn lại hôn ta! Lần này còn… còn đưa cả lưỡi vào rồi!】

Toàn thân Nhạc Quy cứng đờ, theo bản năng định tránh đi, nhưng lại đối diện ngay đôi mắt lạnh lùng của Đế Giang. Ánh mắt ấy, thật kỳ lạ, như thể hắn bị tách làm hai người, một nửa bá đạo nóng rực cướp đoạt từng tấc lãnh thổ, một nửa lại thanh đạm như đứng ngoài quan sát.

Yết hầu Nhạc Quy khẽ giật, theo bản năng muốn rụt người lại, nhưng Đế Giang không cho nàng cơ hội trốn chạy. Những ngón tay thon dài lạnh lẽo nhẹ nhàng đặt lên cổ nàng, chỉ cần siết nhẹ một chút…

Nhạc Quy run lên, vội nắm lấy tay hắn.

【Ô ô ô hắn định làm gì thế này, hôn xong rồi g.i.ế.c người diệt khẩu sao? Mà rõ ràng còn chưa hôn xong đâu. Đúng là gần vua như gần cọp, bất cẩn một chút là mất mạng như chơi. Bây giờ ta nên làm gì đây? Tiếp tục hôn hay tìm cơ hội bỏ chạy?】

【Ôi trời môi đau quá, thở cũng khó, sao lại nóng thế này, rõ ràng ngoài hôn ra thì có làm gì đâu chứ.】

Lúc đầu Nhạc Quy còn có thể lầm bầm trong lòng vài câu, nhưng dần dần đầu óc trở nên mơ màng như nhão ra. Đừng nói là lẩm bẩm, ngay cả tự hỏi cơ bản cũng không làm nổi. Tuy nàng chưa từng yêu ai, càng không có kinh nghiệm gì trong chuyện hôn hít ngoài Đế Giang, nhưng nàng vẫn cảm nhận được, trừ cái khoản tấn công mạnh bạo ra thì kỹ xảo của hắn gần như bằng không.

Vậy mà trớ trêu thay, nàng lại bị hắn làm cho động lòng.

Ban đầu là cảm giác nghẹt thở, sau đó lại thấy có gì đó thú vị, liền rón rén dùng đầu lưỡi khẽ đáp lại một chút. Nhạc Quy như biến thành một con thú nhỏ đầu óc đơn giản, chỉ hành động theo bản năng. Mà cũng chính khoảnh khắc nàng chủ động nhẹ nhàng đáp lại, đôi mắt Đế Giang bỗng chốc tối hẳn xuống.

“Ưm…”

Một tiếng rên khe khẽ thoát ra từ cổ họng, Nhạc Quy theo bản năng đưa tay luồn vào cổ áo hắn, còn chưa kịp làm gì, tay đã bị hắn nắm chặt kéo ra ngoài.

Nụ hôn kết thúc, Nhạc Quy ngẩn ngơ nhìn hắn, ánh mắt vẫn chưa lấy lại tiêu cự, chỉ biết trừng trừng nhìn Đế Giang không nói lời nào.

Ngân hà lấp lánh

Ánh mắt hắn thâm trầm như đáy hồ, hơi thở vẫn vững vàng như thể hoàn toàn không bị ảnh hưởng: “Lần sau còn dám làm loạn như vậy… ta sẽ thật sự g.i.ế.c ngươi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ma-quan-nghe-thay-ta-muon-cong-luoc-han/chuong-100.html.]

Nhạc Quy: “…”

Sau vài giây lặng im, nàng chợt nhận ra, hóa ra cái nụ hôn mãnh liệt ban nãy, với Đế Giang chỉ là một… hình phạt.

【Cái hôn đó! Cái hôn đó!!! Đến mức ta suýt cởi cả quần ra luôn rồi!! Vậy mà chỉ là "một hình phạt nghiêm khắc"!】

Hô hấp Nhạc Quy run rẩy, ánh mắt nhìn Đế Giang như đang nhìn kẻ bạc tình.

Bị nàng nhìn chằm chằm như vậy, Đế Giang thấy trong lòng bực bội, ngón tay đang giữ ở cổ nàng vô thức siết chặt. Nhưng đúng lúc lực sắp tăng, lại bắt gặp ánh mắt đầy kinh hãi của nàng.

Hắn bỗng sững người.

Không khí bắt đầu trở nên kỳ quặc.

Nhạc Quy hắng giọng hỏi: “Tôn thượng, nãy giờ người không phải là định g.i.ế.c ta thật đấy chứ?”

Đế Giang nhìn thẳng vào mắt nàng, nhưng không thấy chút sợ hãi nào.

Thú vị thật đấy. Rõ ràng là một kẻ nhát gan, vậy mà lúc này, sinh tử chỉ cách một ý niệm của hắn, nàng lại hoàn toàn không hề run sợ, như thể tin chắc hắn sẽ không ra tay với mình.

Trong lòng Đế Giang bỗng dấy lên một ý niệm quái ác, hắn muốn thử xem nếu thật sự bóp c.h.ế.t nàng, nàng có còn giữ được sự bình tĩnh ấy hay không. Nhưng ý nghĩ kia vừa nhen nhóm, Nhạc Quy đã như có cảm ứng, lập tức cúi xuống hôn lên mu bàn tay hắn một cái.

“Tôn thượng~” Nàng ngước lên lấy lòng, ánh mắt long lanh.

【Trời ơi đúng là muốn chơi ta tới c.h.ế.t luôn sao? Ngươi là nhện cái hả, vừa bắt được con đực liền định ăn thịt nó luôn chắc? Nhưng ta còn chưa kịp "bắt" được ngươi mà, ngươi g.i.ế.c ta kiểu gì cũng vô lý quá đáng! Ngươi có biết ta mệt mỏi thế nào để chăm ngươi suốt mấy ngày nay không? Còn bỏ tiền ra thuê nhà, mua quần áo cho ngươi bảnh bao chữa thương đó!】

Đế Giang lườm nàng một cái: “Không có ngươi, bản tôn cũng tự chữa thương được.”

“Hả?” Nhạc Quy ngây ra vì câu nói chẳng đầu chẳng đuôi ấy.

Trong mắt Đế Giang thoáng qua một tia mỏi mệt, hắn buông cổ nàng ra, nghiêng người nằm xuống. Nhạc Quy thấy vậy thì lập tức lăn khỏi giường, nép sang một bên.

Loading...